Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1294: Bằng Vạn Lý

Lục Miểu bước lên không trung, điều khiển làn sương xanh khắp bầu trời, vung tay, làn sương xanh biến thành một con rồng màu lục khổng lồ, dài hàng ngàn thước, nuốt chửng Liễu Mục cùng với tiếng gầm thét.
Liễu Mục đứng bên trong màn sương màu lục, trên người bao phủ một tầng kiếm ý, ngăn cản màn sương màu lục xâm nhập vào cơ thể, kịch độc ôn dịch kia căn bản không thể ăn mòn kiếm ý.
Trong tay Liễu Mục cầm một thanh trường kiếm tỏa ánh sáng lạnh lẽo, cơ thể lóe lên, hắn đến gần Lục Miểu, một nhát chém trên không trung xuống.
Một kiếm vung ra, lực lượng Thái âm lạnh như băng đóng băng cả hư không, vô số sương mù đóng băng thành nhưng vụn băng, đồng thời cũng ảnh hưởng đến khoảng không gian này, ngay cả không gian dường như cũng bị đóng băng, khiến tốc độ của Lục Miểu cũng trở nên chậm chạp hơn.
“Liễu Mục, người đã nắm giữ kiếm ý Thái m, đúng là một kẻ khó chơi.” Lục Miểu cảm thấy sự lạnh lẽo vô tận từ bên ngoài cơ thể, như thể sắp đóng băng cả huyết nhục của chính mình, phát ra một tiếng khó chịu.
Vốn tưởng rằng lần này thăng cấp Chí Tôn, thực lực của mình tăng vọt, có thể trấn áp Liễu Mục, thậm chí chém chết hắn, nhưng ai ngờ Liễu Mục cũng là Chí Tôn rồi, hơn nữa ngay cả kiếm ý của hắn đã thăng cấp lên Chí Tôn, là một đối thủ song tôn mạnh mẽ hàng thật giá thật!
Phải cẩn thận khi đối mặt với người của Kiếm Đế cung.
Thấy ánh kiếm lạnh như băng giá tiến đến, Lục Miểu giơ hai tay lên, cánh tay lập tức phủ đầy một lớp vảy màu lục.
Keng!
Ánh kiếm đánh vào lớp vảy màu xanh lục, bắn ra hàng loạt tia lửa mà lớp vảy không bị xé toạc.
Xoạt xoạt xoạt!
Cơ thể Lục Miểu từ từ lùi về phía sau, cảm thấy đau nhói truyền tới từ cánh tay.
“Kiếm ý cấp Tôn, con mẹ nó đúng là đáng sợ thật.” Trong lòng của Lục Miểu chửi thề một câu, hắn dựa vào phòng ngự siêu lớn của long lân, khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được Kiếm ý, nhưng huyết nhục bên trong vẫn bị tổn thương.
“Gào!”
Lục Miểu gầm nhẹ một tiếng, trên người hắn bộc phát ra một cỗ khí tức đáng sợ, trong con ngươi lóe lên một tia sáng kỳ dị, vô số móng vuốt màu xanh lục xuất hiện quanh người Liễu Mục, chộp về phía cơ thể của hắn.
Xèo xèo xèo!
Kiếm ý bao phủ bề mặt của Liễu Mục có một lớp phòng thủ siêu mạnh, móng vuốt gần với kiếm ý ngay lập tức bị đóng băng, không thể phá vỡ lớp phòng thủ của Liễu Mục.
...
Cùng lúc đó, mấy ngươi Lục Trần đứng ở một khoảng cách an toàn ngẩng đầu nhìn lên trận chiến trên bầu trời.
Trong màn sương mù dày đặc màu xanh lục cây, Liễu Mục đang đánh nhau kịch liệt với Lục Miểu.
Trong ánh mắt của Yến Tử Hiên hiện lên một tia cười lạnh: “Nếu như kiếm ý của sư huynh không đột phá đến cấp Tôn, có lẽ phòng ngự của Lục Miểu vẫn rất khó đột phá, nhưng hiện tại sư huynh kia đã thăng cấp đến kiếm ý cấp Tôn, Lục Miểu tuyệt đối không phải là đối thủ của sư huynh.”
Yến Tử Hiên rất tin tưởng vào Liễu Mục, hắn chắc chắn rằng Lục Miểu không phải là đối thủ của Liễu Mục có sức mạnh tăng vọt.
Lục Trần đột nhiên hỏi: “Sư huynh, người vừa nói rằng ngoài Lục Miểu thì vẫn còn có những người thu hoạch thiên tài khác, còn có những tên nào?”
“Sư đệ, ngươi nói vậy là có ý gì?” Yến Tử Hiên khó hiểu hỏi.
Khuôn mặt của Lục Trần trở nên cực kỳ nghiêm túc, nói: “Ta muốn đoán xem kẻ đang bí mật nhìn chằm chằm vào chúng ta là máy thu hoạch nào.”
Yến Tử Hiên bây giờ vẫn đang ở Thánh Quân, thần giác không nhạy cảm như hắn, không cảm nhận được mối đe dọa trong bóng tối, nhưng Lục Trần đã cảm nhận được mối nguy hiểm này.
Cảm giác khủng hoảng mạnh đến mức khiến cho da đầu của người ta ngứa ran.
Khi Lục Trần vừa dứt lời, nguy cơ đột ngột bùng phát, chỉ thấy một luồng sáng đen quấn trong một cơn gió mạnh quét về phía bọn họ.
Ánh sáng đen này tốc độ nhanh đến tột cùng, giống như lưỡi hái tử thần xuyên qua địa ngục thu hoạch sinh mệnh, cảm giác nguy cơ nồng đậm lan tràn toàn thân.
Lục Trần và Yến Tử Hiên không ngần ngại vận chuyển kiếm ý bảo vệ cơ thể.
Phốc!
Hai người bọn họ bị luồng sáng đen này tấn công, khi chạm vào bề mặt cơ thể, luồng sáng đen bùng phát sức mạnh vô song, trực tiếp bị thổi bay.
Yến Tử Hiên và Lục Trần bay ra ngoài, đạp mạnh vào tòa nhà cách đó hơn trăm mét.
“Phụt!”
Yến Tử Hiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt thoáng cái đã trở nên uể oải, ở eo máu chảy đầm đìa, quần áo bị nhuộm đỏ.
Lục Trần cũng chẳng tốt hơn là bao, đòn tấn công vừa rồi không chỉ mạnh mẽ mà còn rất sắc bén, không chỉ xé nát lớp phòng ngự của kiếm ý mà còn xé nát cơ thể hắn.
Trên bụng hắn cũng có một vết thương, nhưng nó không sâu bằng Yến Tử Hiên.
Trong mắt Lục Trần hiện lên sự tức giận, bởi vì kẻ tấn công bọn họ vừa rồi rõ ràng là một tồn tại đã đạt đến Chí Tôn.
Hơn nữa chắc chắn không phải là một Chí Tôn bình thường, ít nhất cũng là một máy thu hoạch thiên tài có thể so sánh với Lục Miểu.
Cũng chỉ có loại hoàng tộc Thiên Yêu cấp Chí Tôn này mới có thể phá vỡ làn da của Lục Trần.
“Kiếm ý cấp Tôn đúng là rất khó đối phó, tranh thủ khi các ngươi còn chưa đột phá cấp Tôn, giết chết các ngươi.” Một giọng nói thờ ơ vang lên.
Hai người ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên bầu trời có một người mặc áo đen nghiêm nghị.
Nam nhân này mặc một bộ đồ đen, eo thẳng, thân hình mảnh khảnh, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sắc bén kiêu ngạo bất tuân nhìn xuống hai người bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận