Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 302: Liễu Kình kỳ quái

Điều này khiến Lục Trần cảm thấy hơi oan.
“Hơi thở của hai ngươi khiến không khí xung quanh thay đổi, khiến hỏa diễm xuất hiện độ lệch, vốn ta có thể nướng ra một con gà nướng hoàn mỹ, nhưng bởi vì các ngươi, nên hiện tại nướng hơi cháy một chút!”
Khóe miệng Lục Trần giật giật: “Thì ra thở cũng là sai.”
Liễu Kình thản nhiên gật đầu.
Lục Trần rất bất lực với lý do của kẻ mạnh, đừng nói là Lục Trần, mà ngay cả Minh Thương bên cạnh cũng cạn lời.
“Đi, đi nướng cho ta một con, không nướng được hoặc là nướng cháy thì đừng hòng rời khỏi nơi này!” Liễu Kình nhìn hai người họ nói, sau đó, không biết dưới chân hai người họ đã xuất hiện một đống gà đã được xử lý xong từ khi nào, chất chồng như núi nhỏ.
Cũng không biết Liễu Kình kiếm đâu ra đống gà lớn như vậy.
“Tiền bối, ta không biết nướng gà!” Minh Thương bất đắc dĩ nói.
Từ trước tới nay, thức ăn của hắn đều là do người khác chuẩn bị, hắn đâu có đích thân ra tay.
“Tiền bối, ta có thể làm.” Lục Trần vỗ ngực vang lên, thề thốt cam đoan.
Lục Trần và Minh Thương hoàn toàn là hai dáng vẻ, Lục Trần thuộc kiểu nuôi thả, cũng chính là đi ra ngoài rèn luyện, trên cơ bản đều là một mình, mặc dù cũng có người bảo vệ nhưng cơm áo gạo tiền đều dựa vào bản thân, ví dụ như ăn cơm gì đó, toàn bộ đều dựa vào hai tay lao động, dù sao thì lao động cũng là vinh quang.
Trong nhẫn không gian của Lục Trần có lò nướng thịt cộng thêm hai cái nồi lớn.
Không biết lò nướng của Lục Trần đã nướng bao nhiêu yêu thú, kỳ trân dị thú, đối với nướng thịt, Lục Trần chính là dày công tôi luyện.
Mà Minh Thương với Lục Trần lại khác nhau, cơm áo gạo tiền của hắn trên cơ bản đều dựa vào người hầu, dù sao thì thân phận của hắn cũng bất phàm, chủ yếu cần tu luyện là được, những thứ khác giao cho thuộc hạ với người hầu, mỗi lần xuất hiện đều sẽ dẫn theo một nhóm người.
Lục Trần nói xong, lập tức lấy ra giá nướng thịt, dùng một cây tăm sắt xuyên qua một con gà, dùng linh lực xúc tác ngọn lửa, đốt than củi, bắt đầu nướng gà.
“Bốp!”
Liễu Kình vung tay lên, lò nướng thịt của Lục Trần trong nháy mắt trở thành bột mịn, giống như không tồn tại.
Lục Trần ngạc nhiên, sau đó khó hiểu nhìn về phía Liễu Kình.
Liễu Kình hung tợn mắng: “Ai bảo ngươi dùng linh lực tạo lửa, dùng lửa của bản nguyên thần Hỏa đi.”
Lục Trần: “...”
Nếu Liễu Kình nói như vậy thì Lục Trần cũng không còn cách nào khác, đành phải thành thật cầm lấy khối gỗ bên cạnh, nhưng lúc này Lục Trần lại phát hiện những khối gỗ này vốn không phải là phàm vật, mà là gỗ kim cương vô cùng cứng rắn, có thể chịu được linh lực thêu đốt thời gian dài.
Mấy giây sau, Lục Trần đặt giá gà nướng lên, tâm niệm vừa động, dùng hắc diễm để đốt.
Hắc diễm trong nháy mắt đốt gỗ kim cương.
Phụt!
Tuyệt đối không ngờ, một con gà sống trực tiếp bị hòa tan dưới nhiệt độ hỏa diễm khủng bố, ngay cả quá trình biến thành than đen cũng không có, mà trực tiếp bốc hơi, hóa khí.
Có thể tưởng tượng được nhiệt độ của hắc diễm nghịch thiên cỡ nào.
Lục Trần nhìn thấy cảnh này, hơi ngây người.
Liễu Kình cười giễu nói: “Không phải ngươi nói có thể làm sao, lớn tiếng không biết xấu hổ.”
“Chậc…”
Lục Trần sờ sờ mũi, hơi ngại ngùng.
Lúc này, Liễu Kình tiếp tục nói: “Ta biết mục đích các ngươi tới đây, nếu các ngươi có thể nướng ra một con gà nướng hoàn chỉnh, màu vàng giòn tan, không cháy, thì ta sẽ ưu tiên ban cho hắn cơ hội có được Diệt Thế Hắc Diễm.”
Cái gì!
Hai người họ vừa nghe, như vậy còn được.
Lục Trần tiếp tục nướng, mà Minh Thương vốn đang chần chờ bên cạnh cũng bắt đầu đích thân ra tay.
Phụt! Phụt!
Từng con gà sống trực tiếp bốc hơi dưới nhiệt độ khủng khiếp.
Lục Trần cảm thấy có chút xấu hổ, bình thường tự xưng là tay nướng thịt cừ khôi, nhưng hiện tại ngay cả một con gà nướng cũng không làm được, nên có chút ngại ngùng.
“Muốn dùng linh hỏa nướng gà, không phải chỉ đơn giản phóng linh hỏa ra là được.” Liễu Kình ở bên cạnh trào phúng nói: “Ngay cả linh hỏa cũng không thể nắm giữ, khống chế nhiệt độ, thì nói gì đến khống chế Diệt Thế Hắc Diễm.”
Hai người họ: “...”
Nhưng lời nói của Liễu Kình lại khiến bọn họ suy nghĩ lại.
Quả thật là bọn họ không nắm giữ được nhiệt độ của hắc diễm, mặc dù hắc diễm bị bọn họ hấp thu, luyện hóa, nhưng hoàn toàn không khống chế được nhiệt độ bị phóng thích ra ngoài.
Hiện tại phải học cách khống chế nhiệt độ linh hỏa, có thể khống chế nhiệt độ cao thấp có lẽ mới có thể nướng ra một con gà nướng hoàn chỉnh.
Minh Thương ở bên cạnh cung kính hỏi: “Liễu tiền bối, làm sao có thể nắm giữ nhiệt độ linh hỏa.”
Trước đó Minh Thương có thu phục một đóa linh hỏa nhưng lại không thể khống chế nhiệt độ cao thấp của linh hỏa.
Liễu Kình chỉ chỉ vào đầu mình, ý là phải dựa vào đầu óc.
Liễu Kình lại nhìn về phía Lục Trần, vung tay lên, nói: “Làm bản thân không tốt sao, nhất định phải dịch dung thành dáng vẻ của người khác à, dung mạo của mình mới là tốt nhất, là dung mạo có một không hai mà ông trời ban cho.”
Sau đó, khuôn mặt Kim Anh Tuấn trên mặt Lục Trần biến mất, hắn lập tức trở về dung mạo bình thường.
Lục Trần không nói gì, không thể không nói, tính cách của Liễu thánh chủ này hơi cổ quái, bản thân dịch dung thành dáng vẻ người khác cũng muốn quản.
Minh Thương nhìn Lục Trần một cái, trong lòng thầm nghĩ đây mới là diện mạo vốn có của đối phương sao, sau đó hắn tiếp tục nướng gà, đáng tiếc, lại không cách nào khống chế được nhiệt độ hỏa diễm, lãng phí không biết bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận