Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 378: Tha hương gặp bạn xưa

Nhưng tia máu nhỏ dẫn dắt sức mạnh quán tính khổng lồ, khiến Lục Trần bay ra ngoài, đâm vào vách tường sau lưng.
Người trung niên áo xanh thấy cảnh này, sắc mặt vô cùng khó coi, tuyệt học vừa mới thi triển thuộc về một môn bí thuật cường đại mà hắn đang tu hành, đừng xem nó chỉ là một sợi tóc nhỏ, nhưng là uy lực vô song, sắc bén hơn đao rất nhiều lần, có thể dễ dàng chém ngang người Hoàng khí bình thường.
Nhưng đối với Thánh khí trên Hoàng khí thì không có tác dụng lớn như vậy.
Tại giây phút mà người trung niên áo xanh ra tay, có khí tức dao động tràn ra, bị Hoàng giả của Cẩm Ninh khách điếm cảm giác được, bên ngoài có mấy luồng khí tức bộc phát, giây tiếp theo, đám người Hạng Phong bước vào gian phòng của Lục Trần.
Người trung niên áo xanh thở dài một hơi, một tuyệt sát mà vẫn chưa giết chết được, hắn không còn cơ hội ra tay, trực tiếp nhảy ra ngoài cửa sổ, đầu đâm vào không khí bên ngoài.
“Chạy đi đâu?”
Mặc dù Hạng Phong nhìn không rõ người này, nhưng có thể căn cứ dao động không gian nhỏ xíu để phán đoán vị trí của đối phương, trực tiếp đánh về phía cửa sổ.
Lý Hải Dương bổ một chưởng.
Người trung niên áo xanh mới ra cửa sổ, nhận thấy được khí tức nguy hiểm sau lưng, cảm giác nguy cơ tăng mạnh, bất đắc dĩ quay đầu vội vàng va chạm một chưởng.
Ầm ầm!
Không khí truyền ra tiếng vang giống như thiên địa nổ tung, năng lượng bành trướng, khiến màng nhĩ của người phía dưới rung động ầm ầm.
Người trung niên áo xanh vừa triệt tiêu một chưởng của Hạng Phong, nhưng chưởng lực khủng bố kia của Lý Hải Dương lại tới, khiến sắc mặt hắn thay đổi.
Hắn trúng một kích, thân thể hiển hiện từ trong hư vô.
Khuôn mặt người trung niên lạnh lùng, dáng người cao dong dỏng, y phục màu xanh, hiện ra trong mắt đám Lục Trần.
Hạng Phong đạp mạnh về phía trước, đuổi theo.
Lại thấy người trung niên áo xanh lại ẩn thân lần nữa, biến mất không thấy gì, rất nhanh, ngay cả khí tức đều biến mất, không cách nào truy đuổi tung tích.
“Bỏ đi!”
Lục Trần bình tĩnh nói, ngăn cản hai người đuổi theo.
Đối phương tu hành thuật ẩn nấp cực kì cao minh, bí mật đến gian phòng của mình mà ngay cả bọn người Hạng Phong, Lý Hải Dương sát vách đều không phát hiện được, bây giờ ở bên ngoài, cực kỳ trống trải, phương hướng ẩn nấp trốn chạy rất nhiều, Hạng Phong và Lý Hải Dương không cách nào khóa chặt khí tức của đối phương.
Hai người không công mà lui, bắt đầu lo lắng tình hình của Lục Trần.
Mặc dù vừa mới giao thủ ngắn ngủi, nhưng biết kia là một Nhân Hoàng đại thành.
một Nhân Hoàng đại thành đánh lén một tiểu bối Siêu Phàm cảnh, thật sự có chút không cần mặt mũi.
Lục Trần lắc đầu, nói: “Ta không sao, không có việc gì.”
Nói ra thì Lục Trần vừa mới rồi vẫn có chút sợ, vị Nhân Hoàng đại thành này giống như sát thủ, bí mật đi bên cạnh, nói không chừng không đợi Thánh niệm hoạt hóa thì trực tiếp chết.
Điều khiến Lục Trần nghi hoặc là vì sao một Nhân Hoàng đại thành không sử dụng sức mạnh nguyên thần công kích hắn, ngược lại là chủ động xuất thủ bại lộ bản thân.
Điểm này, Lục Trần cực kỳ khó hiểu.
Nhưng Lục Trần không biết, trong thức hải của hắn giam giữ một con hắc long thảm thương nhất trong lịch sử, đang hoài nghi long sinh.
Vừa rồi chính là hắc long thay hắn tiếp nhận công kích nguyên thần trí mạng.
Lục Trần hỏi: “Đã nhớ kỹ diện mạo của người vừa rồi, đến lúc đó cùng nhau tìm hắn tính sổ.”
Lục Trần không biết người kia là ai, nhưng chắc chắn có quan hệ với người của hoàng tộc Bắc Chu, nếu không sẽ biết rõ bên cạnh hắn có tám Hoàng mà còn dám tới ám sát hắn.
Nhưng thủ đoạn ám sát này hơi lợi hại, có thể gần sát bên cạnh hắn.
Thời gian còn có năm ngày, nói không chừng sẽ tới ám sát mình nữa.
Hạng Phong nói: “Thời gian mấy ngày nay, chúng ta sẽ tăng mạnh cảnh giới, đề phòng những chuyện tương tự xảy ra.”
Lục Trần nói: “Ngươi cũng nhìn thấy người này am hiểu thuật ẩn thân, cho dù ngươi ở phòng ta, dưới tình huống đối phương không chủ động bại lộ thì ngươi cũng không phát hiện được, hiện tại chỉ có một biện pháp.”
“Biện pháp gì?” Hạng Phong hỏi.
“Tìm một Thánh cảnh tới ở lại, coi như hắn ẩn thân lợi hại đến đâu thì cũng sẽ bị phát hiện.” Lục Trần nói.
Biện pháp này của Lục Trần là bảo đảm nhất, không chừng Nhân Hoàng rời đi còn sẽ tới ám sát hắn.
Chỉ là muốn tìm một Thánh cảnh đến bên cạnh, đi nơi nào tìm.
Dù sao nơi này không phải địa bàn của hắn, không tìm được người.
Hạng Phong nhíu mày: "Ta vẫn không liên lạc được với tiền bối của Thánh giáo."
Thánh giáo bọn họ có một tiền bối, bế quan ở nơi đất lành nào đó, thế nhưng vẫn không có hồi âm.
Lục Trần sờ lên cằm, nói: “Điều này có hơi phiền toái!”
“Ồ!”
Đột nhiên, mắt Lục Trần sáng lên, bởi vì hắn nhìn thấy dưới đường phố, có một người cũng coi là quen biết.
Lục Trần chỉ vào người phía dưới nói: “Đi, dẫn thanh niên phía dưới lên cho ta.”
Người xung quanh đối với Lục Trần, một mặt lờ mờ, bối rối, nhưng Hạng Phong vẫn đi, hắn nhún người nhảy lên, xuất hiện trước mặt thanh niên mà Lục Trần chỉ vào, không đợi đối phương có thời gian phản ứng, chế trụ bả vai, sau đó lên như diều gặp gió, dẫn theo thanh niên xuất hiện trước mặt Lục Trần.
Toàn bộ quá trình chỉ dùng thời gian một hô hấp.
Thanh niên bị dẫn tới bên cạnh Lục Trần, cả người đều lơ mơ, dung mạo hắn tương đối anh tuấn, trên người mặc một trường bào màu tím, nhưng hai mắt có chút đờ đẫn.
Giống như vẫn chưa lấy lại tinh thần từ trạng thái vừa rồi, sao bản thân lại bị bắt một cách khó hiểu như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận