Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1199: Số Một phản nghịch (2)

Có lẽ bởi vì là yêu nên càng dễ lôi kéo vào phe phản bội hơn Nhân tộc, cho đến bây giờ, Số Một cần cù tận tâm, nhẫn nhục chịu khó đối với mệnh lệnh của bọn họ, nhưng hiện tại lại xảy ra tình huống phản bội, khiến bọn họ có chút ngẩn người.
Một Long Nhân lại cầm thuỷ tinh truyền tin ra muốn liên lạc với Số Một, nhưng phát hiện không thể liên lạc được, Số Một đã ngắt kết nối với thuỷ tinh truyền tin rồi.
“Tức chết ta.”
Trong cơn thịnh nộ, Long Nhân đập vỡ thuỷ tinh truyền tin đang cầm trên tay.
“Đợi Số Một đến, nhất định phải dạy cho hắn một bài học nhớ đời.” Ánh mắt tên Long Nhân còn lại lạnh lùng âm trầm, trong lòng cũng rất tức giận.
Ở một bên khác, ngay khi Lục Trần vừa mới cắt đứt thuỷ tinh truyền tin thì hắn đã có chút hối hận, vì thuỷ tinh truyền tin của thanh niên có thể liên hệ với Thiên Yêu, vốn có thể thả dây câu dài bắt con cá lớn, kết quả chính tay hắn đã cắt đứt cơ hội này.
Thế là Lục Trần nhanh chóng mở lại, hy vọng Thiên Yêu trong bóng tối tiếp tục gửi tin tức.
Nhưng hắn đã đợi một lúc lâu cũng không có phản ứng gì.
Thôi bỏ đi, hắn cũng không quan tâm nữa, sau khi thanh niên kia thất bại, chắc hẳn sẽ có người khác tìm tới hắn.
Sau khi tập trung tư tưởng, Lục Trần tiếp tục đánh vào cảnh giới Thánh Vương, cứ như vậy, ba tháng nữa lại trôi qua.
Ngoại giới, hai Long Nhân của cung điện nào đó, sau ba tháng yên tĩnh thì không chịu nổi lấy thủy tinh truyền tin liên lạc Số Một, phát hiện liên lạc được, trong mắt hơi lộ ra vẻ vui mừng, trong lòng thầm mắng: “Số Một chó này, cuối cùng cũng liên lạc được.”
Mặc dù trong lòng hận không xé xác Số Một, nhưng bọn họ còn phải dựa vào Số Một ám sát đệ tử đến từ Kiếm Đế cung. Hắn nhịn xuống phẫn nộ trong lòng, gửi qua mấy chữ trước: “Số Một, nhiệm vụ hoàn thành chưa.”
Biển lửa.
Một thế giới nóng bức.
Lục Trần đang tu luyện thì thủy tinh truyền tin đột nhiên chấn động, hắn lấy ra nhìn, hai Thiên Yêu lần trước lại liên lạc hắn.
“Tạm thời vẫn chưa.” Lục Trần đáp lại một câu.
“Tại sao còn chưa hoàn thành, chuyện đơn giản như thế cũng không làm được à.”
“Bởi vì nguyên nhân ngươi chưa hoàn thành nhiệm vụ, lần tụ hội trước điện hạ không lấy ra chiến tích, bị điện hạ của tộc Sinh Quỷ hung hăng cười nhạo một tràng, bây giờ điện hạ rất tức giận, muốn bắt ngươi để hỏi.”
“Chẳng qua nếu như ngươi dốc sức hoàn thành nhiệm vụ, điện hạ có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ.”
Lục Trần trả lời: “Ta xuống tay một lần, vẫn chưa thành công, đã khiến đối phương chú ý, tên đệ tử của Kiếm Đế cung chạy đến nơi nhiều người tu luyện rồi.”
Thủy tinh truyền tin sáng đến phát nóng, đối phương yêu cầu nói chuyện video.
Diện mạo Lục Trần nhanh chóng biến ảo, dịch dung thành dung mạo thanh niên kia, đồng ý nói chuyện video với đối phương.
Xuất hiện ở trước mặt Lục Trần cũng không phải là diện mạo vốn có của Thiên Yêu mà là hình thái nhân loại, chẳng qua vẫn có đặc trưng của Thiên Yêu không thay đổi được, ví dụ như trên huyệt thái dương của hắn có một đoạn vảy màu xanh, còn có một đôi mắt hiện ra ánh sáng xanh âm u.
Hai bóng người xuất hiện trong tầm mắt Lục Trần.
“Số Một ngươi bị sao vậy, ám sát một Thánh Quân viên mãn, ước chừng hai năm còn chưa làm xong.”
Hai Thiên Yêu Long Nhân nhìn lên hư ảnh của Số Một trước mặt, trong giọng nói mang theo ý uy hiếp nồng đậm.
“Ta không có cách nào, không dễ xuống tay, thân thể của thanh niên này rất mạnh, sau lần giao thủ trước không thể giết chết với một kích được, ta đã khiến đối phương chú ý, chạy đến nơi nhiều người, bây giờ ta muốn xuống tay lại càng khó hơn.” Lục Trần nhún vai, nhìn hai người nói khổ.
“Cho dù như thế nào ngươi vẫn phải ám sát thành công, ngươi chết là chuyện nhỏ, điện hạ chúng ta mất mặt là chuyện lớn.” Trầm mặc một lúc, một con Long Nhân lên tiếng.
Nghe nói như thế, Lục Trần cảm thán, xem ra cũng không dễ để làm gian tế, mặc dù dựa vào Thiên Yêu nhưng lại ăn nhờ ở đậu, nằm trong uy hiếp của Thiên Yêu.
“Vậy được, ta ám sát một lần nữa, nếu như không thể thành công thì cần trợ giúp.” Lục Trần lên tiếng.
Lục Trần cố ý treo hai con Thiên Yêu, muốn nhìn bên trong Ngũ Hành tông còn có gian tế nào đó.
“Cứ như vậy đi.” Thiên Yêu đối diện nói một câu, nhanh chóng dập máy truyền tin.
Lục Trần cất thủy tinh truyền tin xong, đứng lên thở nhẹ một hơi, sau đó nhìn về vực sâu phía dưới, tung người nhảy xuống, trong khoảng thời gian ngắn không đột phá được Thánh Vương cảnh, hắn không chuẩn bị trùng kích tiếp, trước tiên tu luyện con đường quy tắc hỏa diễm tới viên mãn, có thể tăng cường sức chiến đấu, còn có thể làm cơ sở tốt cho sau này đi vào Chí Tôn.
Dưới năm vạn mét thuộc khu vực thứ ba của biển lửa, đến gần biển lửa phía dưới, phát ra hỏa diễm có nhiệt độ cao dọa người, có thể so sánh với khu vực thứ hai, từng tia lửa đi vào cơ thể khiến cơ thể Lục Trần sinh ra cảm giác cháy đau đớn.
Lục Trần vận chuyển thần hỏa chống lại nhiệt độ ngọn lửa, hạ xuống khoảng nửa canh giờ rồi đi xuống phía dưới.
Trước mặt của hắn, là một vùng dung nham nóng chảy, vùng này rất lớn, giống như một vùng biển, dung nham ào ạt, sôi trào kịch liệt, bốc lên khí nóng cuồn cuộn.
Lục Trần ngắm nhìn bốn phía, trong vòng ngàn dặm quanh hắn lác đác có mấy người.
Khí tức của những người này cũng không yếu, yếu nhất đều là chuẩn Chí Tôn, đương nhiên cũng có nhân vật cấp Chí Tôn.
Mà chuyện bọn họ đang làm khiến Lục Trần trợn mắt há hốc mồm.
Thanh niên đứng nhìn từ nơi xa, cũng không nóng nảy, dục tốc bất đạt.
Rất nhanh, thời gian nửa năm trôi qua, Lục Trần chấm hết với việc hộc máu thất bại, khí tức toàn thân cũng yếu đi rất nhiều.
Thanh niên ở nơi xa nhìn thấy Lục Trần bị thương nghiêm trọng, trong mắt hiện lên một ánh sáng chói mắt.
Cơ hội ra tay đã đến.
Thanh niên không che dấu, trực tiếp bay ra, toàn thân lưu chuyển quy tắc hỏa diễm, bộ dạng như tới biển lửa tu luyện.
“Kiếm Tam huynh đệ!” Thanh niên ở xa hô.
Lục Trần nghe thấy có người gọi, ngẩng đầu, nhìn thấy một thanh niên bay về phía hắn.
Trên mặt thanh niên lộ ra nụ cười nhiệt tình: “Kiếm Tam huynh đệ, không ngờ ngươi cũng tu luyện ở nơi đây.”
Thấy Lục Trần nhìn hắn khó hiểu, thanh niên làm ra vẻ sùng bái nói: “Ta là đệ tử của Hoả Hành cung, Kiếm Tam huynh không nhận ra ta, nhưng mà ngươi là đại triển thần uy ở đại hội trảm yêu, hôm nay danh tiếng ở Ngũ Hành tông rất cao, không người nào không biết.”
“Ta có thể tu luyện ở bên cạnh đây không?” Sau cùng, thanh niên hỏi.
Lục Trần nói: “Tùy ngươi!”
Thanh niên cũng không khách khí, đi tới trước mặt Lục Trần, làm bộ làm tịch thăm dò một câu: “Kiếm Tam huynh đệ, trận chiến lần trước thật là đặc sắc.”
“Quá khen!” Lục Trần từ chối không làm kiêu.
“Kiếm Tam huynh đến từ Kiếm Đế cung, không biết tu hành kiếm ý được không?” Thanh niên hỏi.
Lục Trần rất xấu hổ trả lời: “Mới vừa ngưng tụ, ngay cả cấp Vương cũng chưa tới, thật là mất mặt xấu hổ.”
“Ôi, vậy thì ta yên tâm rồi.” Thanh niên nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt vốn nhiệt tình đột nhiên lạnh lùng, sát ý bắt đầu khởi động trong mắt, vụt một tiếng, một móng nhọn xuất hiện, lóe ra hàn quang sâu kín.
Giờ khắc này, trên người thanh niên bộc phát ra yêu lực kinh khủng, yêu phong mênh mông.
Móng nhọn trống rỗng xuất hiện hung hăng chụp vào cổ họng của Lục Trần, tản ra hàn ý lạnh như băng.
Đối mặt với công kích đột ngột của người này, mặc dù Lục Trần có chút bất ngờ nhưng không có ngây tại chỗ, vô số hạt hư không bao vây thân thể của hắn, hư không biến mất.
Vốn là một kích chắc chắn trúng khiến trên mặt thanh niên cũng lộ ra nụ cười chiến thắng, Lục Trần lại đột nhiên biến mất làm cho hắn ngây ngốc tại chỗ.
Đúng lúc này, phía sau bỗng truyền đến một luồng cảm giác nguy hiểm nồng đậm.
Hắn chợt xoay người, thấy Kiếm Tam đã biến mất xuất hiện sau lưng của hắn, kiếm ý quanh người đối phương bắt đầu khởi động, nổi lên một luồng gió lốc kiếm đạo kinh người.
Luồng kiếm ý này cho thanh niên cảm thấy uy hiếp không gì so sánh nổi.
Đầu ngón tay Lục Trần hội tụ một kiếm ý sáng ngời, xẹt qua cổ thanh niên.
Cổ hắn lập tức rời người bay ra, rơi xuống nơi hơn mười mét.
Thanh niên còn chưa chết, trong mắt tràn đầy hối hận và tức giận, dùng giọng điệu mong manh đứt quãng nói: “Tên, tên lừa gạt!”
Đã nói vừa mới ngưng tụ kiếm ý mà, lừa gạt hắn thê thảm thật!
Thanh niên mang theo sự không cam lòng đầy bụng, nuốt hận chết tại chỗ.
Vì Yến Tử Hiên nhắc nhở nhiều lần nên Lục Trần có lòng cảnh giác.
Lúc trước thanh niên biểu hiện vô cùng nhiệt tình, còn nói ngưỡng mộ hắn, khi không lại tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp, lại thêm nhiều năm lang bạt, khả năng ứng biến của hắn rất mạnh nên cho dù bị thanh niên đánh lén ở cự li gần hắn cũng có thể ứng biến tại chỗ phản kích trở lại.
Thanh niên đã chết hẳn là gián điệp từ Sơn Hải giới, vì Lục Trần không cảm nhận được hơi thở đặc biệt của Thiên Yêu trên người đối phương.
Sau khi người thanh niên chết đi thì hiện ra bản thể trong ánh sáng rực rỡ.
Xuất hiện trước mặt Lục Trần là một con yêu thú dài hơn trăm mét, toàn thân được bao phủ bởi một lớp lông vũ màu đen, màu sắc sáng và đẹp, ánh sáng đen lưu chuyển, đầu bị chặt xuống cũng biến thành yêu thể, mọc ra mỏ chim, trên đỉnh đầu còn có một nhúm lông trắng.
Có thể thấy đây là một con ác điểu bá chủ trên bầu trời, mặc dù nó đã chết những toàn thân nó vẫn có một tầng yêu lực đáng sợ lưu động.
Lục Trần nhìn thấy cơ thể to lớn của con yêu này thì sửng sốt một lúc, vừa mới sử dụng hết tài nguyên trên người thì ông trời đã tặng hắn đồ ăn, xem ra ngay cả ông trời cũng đang chiếu cố hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận