Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1352: Đến Hỗn Nguyên thiên

“Cũng có thể giải thích như vậy, bí cảnh tương đương với nhẫn không gian bản mở rộng, bên trong không những có thể cất giữ vật phẩm, còn có thể cất giữ một mảnh thiên địa.”
Nghe thấy Bồ Khúc giải thích như vậy, Lục Trần lập tức liên tưởng đến ban đầu bí cảnh Tứ Thánh, tục truyền chính là bị trận pháp sư cường đại tế luyện ngọc phù, đừng xem ngọc phù chỉ lớn bằng bàn tay, thật ra thì không gian bên trong tương đương với mấy cái bản đồ cỡ hoàng triều
Lục Trần quan tâm hỏi: “Đưa ghi chép liên quan về ngọc phù bí cảnh cho ta.”
Bồ Khúc ném cho Lục Trần một viên thuỷ tinh ký ức, thần niệm Lục Trần thăm dò vào trong, rất nhanh hắn đã hiểu biết toàn diện về ngọc phù bí cảnh.
Bên trong bí cảnh tự hình thành thiên địa, chỉ cần người sở hữu nắm giữ quy tắc Ngũ Hành thì đã có thể sử dụng quy tắc hoả diễm để mô phỏng mặt trời, quy tắc Thổ biến thành mặt đất, quy tắc hệ Mộc kích thích thực vật sinh trưởng.
Nắm giữ quy tắc Ngũ Hành có thể khiến không gian bên trong ngọc phù bí cảnh vận hành liên tục.
Người kiểm soát ngọc phù bí cảnh có thể trồng trọt cây cối hoa cỏ, xây dựng cung điện, luyện đan dược trong bí cảnh và có thể đặt bất kỳ vật gì có giá trị vào bên trong, thuận tiện vô cùng.
Tuy nhiên muốn củng cố nội bộ không gian bên trong ngọc phù bí cảnh thì không thể tách rời khỏi một loại đá, đó chính là đá Sơ Thuỷ.
Truyền thuyết kể rằng hòn đá đầu tiên là thứ sinh ra thế giới, là nền tảng giúp ổn định không gian không sụp đổ, chỉ riêng Sơn Hải giới to lớn vậy mà tìm không được vài viên.
Nếu muốn bí cảnh không sụp đổ chỉ có thể dùng đá Sơ Thuỷ để làm đá nền tảng.
Thế nên, ngọc phù bí cảnh trở nên rất quý giá, ít người sở hữu nó.
Nông Hàn thánh đế, một cường giả đỉnh Thánh Đế trăm vạn năm trước, gia tộc của hắn vốn hình thành ở Sơn Hải giới, vào thời điểm đó gia tộc này cũng là một thế lực hạng nhất, nhưng cùng với sự sụp đổ của Nông Hàn thánh đế, ngọc phù bí cảnh mất tích khiến con cháu đời sau cũng dần dần sa sút, gia tộc hiện tại thậm chí còn khó có được một vị Đại Đế, chỉ có vài vị Thiên Tôn khó khăn chống đỡ.
Con cháu của Nông Hàn thánh đế đã dành cả cuộc đời để tìm kiếm ngọc phù của tổ tiên, khổ cực tìm kiếm nhiều năm cuối cùng cũng tìm thấy nó.
Thế nhưng còn chưa kịp cất giấu thì đã bị người khác biết được.
Tin tức đời sau của Nông Hàn thánh đế tìm thấy ngọc phù bí cảnh một đồn mười, mười đồn trăm, đã lan đến Ngũ Hành thiên.
Tin tức bị lọt ra ngoài, gia tộc Nông thị rất khó chiếm giữ riêng truyền thừa bên trong ngọc phù bí cảnh, mặc dù bọn họ chính là chủ nhân của ngọc phù nhưng gia tộc Nông thị đã bị thua, hoàn toàn không có lực lượng mạnh mẽ để bảo vệ, đến nỗi ngọc phù bí cảnh cũng sẽ bị người ngoài lấy đi.
Bởi vì ngọc phù bí cảnh ngoại trừ có nhiều thiên tài địa bảo ra thì chính bản thân ngọc phù cũng là một vật quý giá.
Lục Trần nghĩ đến trước đây tộc Ma Bất Tử không chết, người của Vu Thể giới bị một Thần sư ở một Thượng giới nào đó dùng ngọc phù bí cảnh bắt nhốt, lưu đày tới hư không cuối cùng lưu lạc đến mười vực.
Thần sư kia rốt cuộc là thần tiên nơi nào, sao lại phá sản như vậy, lấy một ngọc phù bí cảnh giam cầm đám người Hứa Thanh Dao chỉ để lưu đày hư không, điều này cũng thật quá hoang phí.
Có điều Lục Trần cảm thấy khối ngọc phù trong bí cảnh Tứ Thánh kia không phải xây dựng từ viên đá đầu tiên, bởi vì chỉ là hơi thở Đại Thiên Tôn đã khiến không gian bên trong sụp đổ, mà ngọc phù bí cảnh thật sự dùng viên đá đầu tiên làm nền tảng phác hoạ trận văn có thể chống đỡ được hơi thở của cấp bậc Thánh Đế.
Khi định thần lại, Lục Trần nhìn Bồ Khúc, thản nhiên nói: “Ngươi cứ như vậy khẳng định bên trong bí cảnh có Băng Linh Sâm ư?”
Bồ Khúc cười nói: “Nông Hàn thánh đế năm đó là một chuyên gia luyện đan, gia tộc luyện đan cũng thuộc hàng đầu, có thể luyện ra đan dược cấp mười hai, nghe nói Nông Hàn thánh đế có thể luyện được Đế dược cấp mười bốn, Băng Linh Sâm chỉ cấp mười mà thôi, bên trong bí cảnh khẳng định có.”
Lục Trần nghe vậy trong lòng đã nắm chắc, nếu Long thị đã là gia tộc luyện đan như vậy khẳng định có Băng Linh Sâm.
Bồ Khúc nói: “Nông Hàn thánh đế đã mất đi ngọc phù mấy chục vạn năm, thế giới bên trong đóng kín lại, linh khí dồi dào, trong hoàn cảnh như vậy chắc hẳn đã sinh ra vô số linh dược.”
“Ngươi cứ suy nghĩ trước đi, ta cũng muốn sắp xếp một nhóm người đi đến bí cảnh, bất kỳ lúc nào muốn đi thì cứ tìm ta, Đan Tôn các có truyền tống trận đến Hỗn Nguyên thiên.” Bồ Khúc nói xong đứng dậy rời đi.
Sau khi Bồ Khúc rời khỏi, Lục Trần đứng ngay tại chỗ trầm tư suy nghĩ, nói như vậy, hắn phải đi một chuyến đến Hỗn Nguyên thiên.
Lục Trần quay đầu lại nhìn Liễu Khuynh Thành, nói: “Sư muội, ngươi có muốn đi một chuyến đến Hỗn Nguyên thiên với ta không.”
“Tất nhiên là muốn rồi, ta cần phải theo sát ngươi.” Liễu Khuynh Thành nghiến răng nghiến lợi nói, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia oán giận.
Lục Trần: “…”
Lục Trần hơi không tự nhiên khi bị ánh mắt oán giận của sư muội nhìn nên đã vội vàng tránh né, trong lòng thầm nghĩ lần này đi đến Hỗn Nguyên thiên cần phải dẫn theo người của mình, Mai Tiêu và Mộ Dung Thu sử dụng linh tinh để thăng cấp tu vi chắc hẳn thành Thánh Vương viên mãn, có thể cùng đi còn có Liễu Vô Song là hộ vệ ở Trương gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận