Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 830: Đại quân Vương giả (2)

Tuy nhiên, đáp lại hắn chỉ là vẻ mặt lạnh lùng của mọi người, bọn họ lười trả lời cái loại kém thông minh, chỉ số IQ thấp như đối phương.
Thực sự nghĩ rằng tông chủ sẽ đến gặp hắn chắc, vả lại bọn họ cũng sẽ không quay về quấy rầy tông chủ vì chuyện này.
Huống hồ ngay cả chấp sự bọn họ cũng không đi báo cáo, nếu như làm vậy, thứ bọn họ nhận được có thể là một trận chửi mắng.
Làm sao bọn họ có thể đưa ra quyết định ngu ngốc như vậy chứ.
Thanh niên lạnh lùng ra tay trước đó vung tay, quát lớn : “Bắt lấy hắn.”
Theo sau lời nói của thanh niên lạnh lùng, hơn mười Vương cảnh ở xung quanh ra tay sử dụng pháp quyết, kiếm khí tung hoành khắp nơi, đan xen vào nhau, bốn phía dường như đã biến thành một kiếm vực, một thế giới tràn đầy kiếm khí.
Kiếm vực bao phủ không gian vô biên, toát ra khí thế vô cùng sắc bén, cộng thêm kiếm khí bố trí dày đặc khiến nó trông vô cùng cứng cáp.
Rất nhanh sau đó, xung quanh kiếm vực thay đổi, tạo thành một lưới kiếm khí vô cùng to lớn, bao phủ về phía Lục Trần.
Đây là một kiếm chiêu mạnh mẽ được hàng chục Vương giả hợp tác thực hiện, cho dù là đối mặt với Hoàng cảnh thì bọn họ vẫn có tự tin sẽ khiến cho đối phương bị thương nặng.
Huống hồ đây chỉ là một tu sĩ cùng cảnh giới với bọn họ.
Khí tức của Lục Trần thay đổi, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói mắt, như thể đã hóa thành một thanh thần kiếm, những sợi kiếm ý sinh ra trong hư không, giống như những con rắn nhỏ lang thang, mang theo sức mạnh xé rách đáng sợ va chạm vào lưới kiếm kia.
Chỉ thấy rằng lưới kiếm kia căn bản là không đủ tư cách để chống lại, dễ dàng bị kiếm khí xé rách, bị phá vỡ thành phấn đơn giản như củi mục
Khắp thiên địa giống như im ắng ngay lập tức, vô số người hoảng sợ nhìn cảnh này, trong lòng đang kịch liệt rung động, gần như hít thở không thông.
Hàng chục cường giả Vương cảnh của Tinh Tượng kiếm phái hợp sức để thi triển pháp thuật Kiếm đạo, lấy kiếm khi đan ra Thiên La Địa Võng, tản ra sức mạnh công phạt bá đạo vô song, đủ để khiến cường giả Hoàng cảnh bị thương nặng, nhưng bây giờ lại bị một thanh niên Vương cảnh phá giải một cách dễ dàng.
Sự chấn động từ thị giác khiến bọn họ hóa đá tại chỗ.
Trong tửu lâu, Hứa Nhạc nhìn thấy ‘lưới kiếm’ rơi xuống, sắc mặt trở nên trắng bệch, bởi vì hơn chục Vương giả liên thủ tấn công, cho dù Lục Trần có nghịch thiên đến đâu thì cũng không thể chống cự lại được.
Ai có thể ngờ rằng Lục Trần lại tạo ra kỳ tích.
Phía xa có mấy nam nữ thanh niên khí độ bất phàm vừa mới đi đến thì nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử lập tức co rụt lại.
“Không thể nào.”
Hàng chục Vương cảnh trẻ tuổi ra tay đều là đệ tử được Tinh Tượng kiếm phái bồi dưỡng, mặc dù không bằng những đệ tử hạch tâm, chỉ là bình thường trong Tinh Tượng kiếm phái, nhưng nếu đặt ở gia tộc bên ngoài, bọn họ nhất định sẽ được coi là đệ tử hàng đầu.
Hơn nữa ánh mắt của bọn họ cao hơn đầu, lời hỏi thăm trước đó của bọn họ dành cho Lục Trần từ đầu đến cuối đều là mang thẻo vẻ lạnh như băng, kiêu căng vô cùng.
Cho đến khi cảnh này xuất hiện, hoàn toàn khiến cho bọn họ hoàn toàn chấn động.
Thanh niên này rõ ràng cũng đang sử dụng một loại pháp thuật Kiếm đạo nào đó, nhưng không hiểu sao, công kích mà đối phương phát huy ra lại vô cùng sắc bén, có lực cắt rất mạnh, như thể không có gì trên đời có thể ngăn cản được đòn tấn công sắc bén này vậy.
“Chẳng lẽ là...”
Thanh niên lạnh lùng như thể đã nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt thay đổi, ánh mắt nhìn về phía Lục Trần mang vẻ kính sợ, kích động, cũng có sợ hãi.
Công kích do đối phương thi triển có phần giống với kiếm ý mà các trưởng lão đứng đầu của kiếm phái phát ra.
Kiếm ý, mục tiêu chung mà các kiếm tu theo đuổi.
Mỗi một kiếm tu đều hy vọng rằng một ngày nào đó mình có thể cô đọng kiếm ý, trở thành sự tồn tại như kiếm tu cộng tôn.
Tông chủ của bọn họ là một kiếm tu cộng tôn, đạt đến kiếm ý cấp độ Hoàng Cực, được gọi là Nguyên Vũ kiếm hoàng.
Ngoài tông chủ ra còn có một số trưởng lão Thánh Vương đã lĩnh ngộ được kiếm ý cấp Vương, ngoài ra còn có trưởng lão bình thường khác cũng đã lĩnh hội được kiếm ý, nhưng đó chẳng qua chỉ là kiếm ý bình thường mà thôi,c ó thể nói trên con đường kiếm ý họ chỉ vừa mới nhập môn, chặn đường phải đi còn rất dài.
Tinh Tượng kiếm phái, suy cho cùng tài nguyên vẫn kém xa Kiếm Đế cung, tu vi ít nhất phải đạt đến Thánh cảnh thì mới có thể ngưng tụ một luồng kiếm ý.
Từ Thánh cảnh trở xuống, cho dù đệ tử có xuất chúng đến đâu thì cũng không thể nào lĩnh ngộ được kiếm ý.
Thanh niên lạnh lùng cảm thấy mình đã nhìn lầm rồi, người này chỉ mới có tu vi Vương cảnh, làm sao có thể ngưng tụ được kiếm ý của kiếm tu cộng tôn.
“Ngươi biết không, ta rất khó chịu.” Lục Trần nhíu mày, nhìn đám người xung quanh nói: “Nếu như không phải do ta có thể xem như là có chút quan hệ với tông chủ của các ngươi thì ta đã giết hết các ngươi từ lâu rồi, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, trở về gọi tông chủ của các ngươi đến, ta có chuyện muốn hỏi.”
Lần này, đáng ngạc nhiên là không ai phản bác lại lời nói của Lục Trần.
“Ngươi là ai?” Một giọng nói lạnh lùng trong trẻo vang lên.
Chỉ thấy một nhóm nam nữ có khí chất xuất trần, nổi bật bất phàm đi tới, tổng cộng có bốn người, hai nam hai nữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận