Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1393: Đạo trường của Nông Hàn thánh đế

Kim Bằng đều tâm cao khí ngạo, không muốn trở thành tọa kỵ, hắn vừa nói như vậy, khẳng định kim Bằng sẽ nguyện ý liên thủ với hắn.
“Ngươi là ai, tại sao ta không biết có giao tình với ngươi, thứ rác rưởi như ngươi cũng xứng liên thủ với ta.” Kim Bằng thuận miệng phun một câu cực kỳ châm chọc.
Trương Văn Phong nói hắn có giao tình với Kim Cao Tường, nhưng Kim Bằng của Kim Cao Tường lại trực tiếp mở miệng vả mặt hắn.
Trương Văn Phong có cảm giác hơi choáng váng, mặt có hơi nóng lên, chẳng lẽ con Kim Bằng này không phải Kim Bằng phổ thông mà là vị Vương giả trẻ tuổi Kim Cao Tường kia.
Dù sao hình dạng Kim Bằng hóa yêu cũng gần giống như đúc, căn bản không phân biệt được.
Trong lòng Trương Văn Phong rất khó hiểu, dựa vào chiến lực của Kim Cao Tường tuyệt đối là đỉnh cao trong đám người Thánh Vương, đến hắn cũng không phải là đối thủ.
Vì sao Kim Cao Tường lại bị áp chế?
Sao cso thể trấn áp người như Kim Cao Tuownfg, thực lực có thể mạnh đến mức nào?
Ngay vào lúc Trương Văn Phong trăm mối nghĩ suy không giải thích được thì một khí tức làm rùng mình dâng lên trong lòng, ngẩng đầu lên lập tức thấy thanh niên trong không trung xuất thủ, bàn tay đối phương màu đỏ, tay bắn ra kiếm quang lấp lánh, nhanh chóng xuyên qua không gian, bay về phía hắn.
Trương Văn Phong vừa định né đi thì sắc mặt thay đổi, bởi vì hắn cảm thấy tốc độ của mình bị quấy nhiễu bởi một lực lượng khó hiểu, trở nên rất chậm chạp.
“Chuyện gì vậy?” Trương Văn Phong cực kỳ hoảng sợ, trong lòng gào thét: “Chẳng lẽ đây là quy tắc chậm?”
Dựa theo thực lực vốn có của Trương Văn Phong, hoàn toàn có thể tránh được công kích của Lục Trần nhưng hắn căn bản không ngờ Lục Trần có quy tắc chậm trên người. Dưới sự khinh thường, chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm quang trí mạng phóng đến, chui vào mi tâm hắn, nguyên thần lập tức bị lưỡi kiếm sắc bén xé thành mảnh nhỏ.
Hộ vệ xung quanh muốn trợ giúp nhưng mà phát hiện cũng trở nên chậm chạp, sau đó thì nhìn thấy cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Thiếu chủ của mình bị giết ngay lập tức.
Ầm!
Vào lúc Trương Văn Phong lẳng lặng ngã xuống, trên người dâng lên một luồng khí tức kinh khủng, một hư ảnh vĩ đại xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, khí tức cấp Thiên Tôn dao động ra, tạo lên phong ba đáng sợ.
Đây là một nam tử trung niên cao lớn thần võ, tỏa ra khi tức cảnh giới Thiên Tôn.
Trương Khang Thành, gia chủ của Trương gia.
Kể từ lần trước sau khi Trương Văn Khải bị giết, Trương Khang Thành đã để lại một thần niệm trên người cậu ba Trương Văn Phong khi đến Hỗn Nguyên Thiên, bảo vệ tính mạng của Trương Văn Phong, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, bây giờ thần niệm còn chưa kịp kích hoạt thì Trương Văn Phong đã bị giết ngay tức khắc.
Chủ yếu là thực lực của hai người chênh lệch quá lớn, Trương Văn Phong mới đối mặt với việc bị giết hại.
Sau khi Trương Văn Phong bị giết thì thần niệm tồn tại trong cơ thể mới được kích hoạt.
Trên hư ảnh của Trương Khang Thành tỏa ra khi tức phẫn nộ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trương Văn Phong đã chết nằm trên mặt đất, lửa giận ngày càng lớn, quanh thần dấy lên nộ khí mạnh mẽ.
“Kiếm Tam, ngươi dám giết con nối dõi của ta.” Trương Khang Thành ngẩng đầu nhìn Lục Trần, tóc đen tung bay, trông như ma thần, giọng nói gầm thét như sấm sét.
Theo tiếng hét của Trương Khang Thành, không gian run rẩy theo.
Trương Văn Phong một lòng tu luyện tại cổ thành, rất ít quan tâm đến chuyện bên ngoài, không biết rõ Đan Tôn các mới có một vị phụ trách Bắc viện, nhưng Trương Khang Thành thân là gia chủ Trương gia đều biết một chút chuyện lớn nhỏ ở Bích Tiêu cổ thành, hắn với nhiều gia tộc đã từng thấy diện mạo của Lục Trần.
Đây chẳng phải là Kiếm Tam mới đến Đan Tôn các sao?
Hiện giờ Kiếm Tam lại dám giết con trai mình, khiến Trương Khang Thành vô cùng phẫn nộ.
“Kiếm Tam công tử.”
Hộ vệ xung quanh cũng ngạc nhiên sợ hãi, thây là hộ vệ của Bích Tiêu cổ thành, đương nhiên bọn họ đã nghe nói đến Kiếm Tam công tử của Đan Tôn các.
“Trương Khang Thành, ta không chỉ muốn giết con ngươi mà còn muốn giết cả ngươi!” Lục Trần nhìn Trương Khang Thành, thản nhiên nói.
“Chết đi!”
Trương Khang Thành cũng bởi vì Trương Văn Phong đã chết mà ở trong trạng thái tức giận, quanh người hội tụ giận dữ, giờ bàn tay lên, quy tắc lực lượng dao động đáng sợ, một chưởng đấm về phía Lục Trần.
Đây là một kích đầy phẫn nộ của Thiên Tôn, dựa vào thực lực bây giờ của Lục Trần căn bản không chặn được.
Nhưng Lục Trần không hề sợ hãi, quyền trượng Linh Tê xuất hiện trong tay, linh khí điên cuồng rót vào trong, quyền trượng lập tức nở rộ lục hà, hiện ra một con cự long do quy tắc hệ Mộc tạo ra, thế mà khí tức tỏa ra lại mạnh hơn Trương Khang Thành.
Cự long lao xuống, mở cái miệng to như bồn máu, nuốt chửng lòng bàn tay của Trương Khang Thành, không chỉ vậy mà còn nuốt chửng thần niệm của hắn.
Trương Khang Thành hoàn toàn không ngờ trên người Lục Trần lại có một món Đế khí như vậy, có thể bộc phát ra chiến lực Thiên Tôn đỉnh cấp, mặc dù hắn là một vị Đại Tôn nhưng mà một thần niệm căn bản không phát huy được thực lực của bản thân, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái miệng to đùng kia nuốt chửng hắn.
“Trương Khang Thành, chờ ta trở về cổ thành lại tìm ngươi tính sổ.” Khi ý thức của Trương KHang Thành biến mất, một lời nói kiêu ngạo vang bên tai hắn.
Lục Trần diệt thần niệm của Trương Khang Thành, nhìn người bên dưới, hơi chuyển động suy nghĩ, tất cả mọi người đều ở trong ý cảnh chậm rãi của hắn, tốc độ trở nên chậm cực kỳ.
Trên bầu trời, phong vân cuồn cuộn, vô số kiếm quang chói mắt xuất hiện, nhất thời nơi đây ngổn ngang kiếm khí, cây cối vỡ vụn, đất đá bay tán loạn, rầm rầm, không đến nửa phút, doanh địa hơn năm mươi người lập tức bị tiêu diệt sạch, không còn ai sống sót.
Kim Bằng nhìn thấy cảnh này, con ngươi co rụt lại, may mắn lần trước không cùng tộc nhân ra tay, nếu không, e rằng kết cục của tộc nhân cũng không khác gì đám người này.
“Đi thôi, đến đạo trường của Nông Hàn thánh đế.” Lục Trần mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận