Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 924: Trời cao tha cho ai

Huyết Oán Mãng Ngưu sắp tức điên rồi, quanh thân mơ hồ có hỏa quang nhảy nhót, đây là lửa giận, đủ để nhìn ra hiện tại Huyết Oán Mãng Ngưu này phẫn nộ cỡ nào.
“Giết ta, giết ta, giết ta!” Hình như Huyết Oán Mãng Ngưu còn có trái tim mong manh dễ vỡ, không chấp nhận được kết quả này nên rống giận liên tục với Lục Trần.
“Được, thỏa mãn nguyện vọng của ngươi!” Lục Trần trả lời một câu, đối với hắn, tra tấn người đầu trâu này trong lòng không có cảm giác thành tựu mấy, vậy thì đưa đối phương xuống địa ngục thôi.
Lục Trần giơ tay lên nhắm ngay vào lồng giam, ý niệm vừa động, chỉ thấy kiếm ý vận hành nhanh đó không ngừng thu nhỏ phạm vi, phạm vi ngày càng nhỏ, chỉ bằng cỡ của Huyết Oán Mãng Ngưu, khi từng luồng kiếm ý thu nhỏ lại đến làn da của hắn, chỉ trong nháy mắt, trên người Huyết Oán Mãng Ngưu lập tức mất đi một lớp da.
Hóa thành người máu.
Hơn nữa bởi vì cơ thể truyền tới đau đớn cũng khiến cho Huyết Oán Mãng Ngưu phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Lúc kiếm ý thu nhỏ lại đến điểm ban đầu, chính là lúc con Huyết Oán Mãng Ngưu này chết đi.
“Được rồi!”
Ngay khi Lục Trần chuẩn bị chấm dứt sinh mệnh của hắn thì một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.
Lục Trần quay đầu nhìn, lập tức phát hiện tam sư phụ Kha Dĩ Nhu đã đứng ở bên cạnh, khuôn mặt hoàn mỹ vẫn trong trẻo và kiêu ngạo, khí chất giống như Quảng Hàn tiên tử.
“Giữ lại hắn còn có chút tác dụng!” Kha Dĩ Nhu nhẹ nhàng nói.
“Ngược lại ngươi biểu hiện không tồi.” Kha Dĩ Nhu quay đầu lại nhìn về phía Lục Trần, trên khuôn mặt thanh lệ vô song đó hiện ra nụ cười mỉm: “Có thể đánh bại thành viên Hoàng tộc của tộc Huyết Oán Mãng Ngưu cùng cảnh giới, Sơn Hải giới cũng chỉ có mấy người có thể làm được.”
Cười rồi!
Sư phụ cười rồi!
Đây là lần đầu tiên Lục Trần nhìn thấy tam sư phụ lộ ra tươi cười, tam sư phụ cười rộ lên làm bớt đi một tia khí chất lạnh như băng, thêm một tia hiền hòa, Lục Trần bất giác nhìn đến ngây người.
“Vẫn là sư phụ dạy dỗ tốt!” Lục Trần cung kính nói, chợt rút đi vô số kiếm ý.
Sau khi kiếm ý rút đi, lộ ra mặt mày của Huyết Oán Mãng Ngưu, chỉ thấy toàn thân hắn đỏ rực, máu thịt lẫn lộn, cả người không còn lớp da hoàn chỉnh, một lớp da ngoài mặt hắn bị kiếm ý sắc bén gọt sạch, nhưng rất nhanh, mặt ngoài thân thể Huyết Oán Mãng Ngưu lại lần nữa mọc ra một lớp da khác.
Bởi vậy có thể thấy được lực hồi phục của hắn cũng là cực kỳ mạnh mẽ.
Tuy khôi phục như thế nhưng Huyết Oán Mãng Ngưu lại suy yếu không ít, không đợi hắn nói chuyện, Huyết Oán Mãng Ngưu đáng thương lại lần nữa bị thiết liên pháp tắc phong tỏa, chìm vào ngủ say.
Lục Trần khó hiểu hỏi: “Sư phụ, ngươi giữ lại hắn còn có tác dụng gì vậy?”
Trong lòng Lục Trần tràn ngập nghi hoặc, tuy con Huyết Oán Mãng Ngưu này là Hoàng tộc trong Thiên Yêu nhưng lại quá nhỏ yếu đối với sư phụ, ngay cả con kiến hôi cũng không bằng, Lục Trần không rõ giữ lại hắn thì có tác dụng gì.
Nếu chỉ là nghiên cứu thiên phú của hắn, mặc dù đạo Lôi Đình rất mạnh nhưng lại không sánh được với những đạo khác, ví dụ như đạo Sát Lục, đạo Hư Không…
“Để lại cho ngươi!” Kha Dĩ Nhu nhẹ giọng nói.
“Để lại cho ta?” Lục Trần càng khó hiểu chuyện này.
“Ừm, khi ngươi tu luyện tới Thánh cảnh thì sẽ hiểu!” Kha Dĩ Nhu nói, chợt nói: “Hai con Thiên Yêu Hoàng tộc khác, một là Tam Đầu Ngạc, Thánh cảnh tầng thứ nhất, ngươi tạm thời không phải là đối thủ, cho dù ngươi nắm giữ Kiếm Chi Tù Lung, nhưng Tam Đầu Ngạc có thể lợi dụng quy tắc Sát Lục phá vỡ lồng giam trong nháy mắt, còn Hư Không Thử thì ngươi có thể đánh ngang tay với nó, nhưng không cần thiết.”
“Trở về tu luyện đi, nếu như thật sự nhàm chán thì có thể đến không gian Đông Hoàng tìm người khiêu chiến.” Kha Dĩ Nhu nói xong, lập tức rời đi.
Lục Trần đứng tại chỗ suy nghĩ một lúc, thật sự không rõ lời sư phụ để lại trước khi đi là có ý gì, suy nghĩ trong chốc lát, cũng lập tức rời khỏi không gian.
Sau khi trở lại gian phòng, Lục Trần tiếp tục tu luyện, nhưng lần tu luyện này vốn không phải là tu luyện võ kỹ mà là tăng tu vi.
Mặc dù nói nắm giữ và vận dụng võ kỹ rất quan trọng, nhưng tu vi cũng là đại sự hàng đầu.
Tu vi càng cao thì uy lực phát huy võ kỹ càng lớn.
Lần tu luyện này chính là bốn năm năm, đương nhiên cũng không phải luôn ngồi trong phòng tu luyện, thỉnh thoảng Lục Trần cũng tỉnh lại, uống các loại đan dược, linh quả để tiến hành phụ trợ.
Tu luyện năm năm, tu vi của Lục Trần từ Hoàng cảnh sơ kỳ tăng lên đến Hoàng cảnh đỉnh phong, đã vượt qua ba tiểu cảnh giới.
Trong mật thất, Lục Trần mở to hai mắt, hoạt động thân thể một lúc, toàn thân cạch cạch như đậu nổ, lẩm bẩm nói: “Tu luyện liên tục năm năm, đã đến lúc ra ngoài hoạt động gân cốt rồi, nếu còn không ra ngoài thì cơ thể sẽ gỉ sét mất.”
Lục Trần nói xong, lập tức đứng lên, xuất hiện trên không trung, sau đó tế xuất Thanh Nguyệt Thoa đi về phía không gian Đông Hoàng ở phương xa.
Xa xa, không gian Đông Hoàng gần trong gang tấc, Lục Trần nhìn thấy tháp Đông Hoàng cao tới ngàn trượng, tiếng ồn ào, tiếng hoan hô truyền vào trong tai, rất nhiều võ giả vây quanh cùng một chỗ phát ra âm thanh khiếp trời.
“Có chuyện gì vậy, lần trước tới nơi này vốn không náo nhiệt như vậy!” Lục Trần híp mắt.
Rất nhanh, hắn nhìn thấy rất nhiều chiến đài, bên trong mỗi một chiến đài đều có võ giả đang đánh nhau, một đám võ giả vây quanh bên cạnh chiến đài quan sát chiến đấu bên trong, cổ vũ cho người họ ủng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận