Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1420: Tử Vong thần thụ nở hoa

Lục Trần thở dài thật sâu, cảm giác hơi bất đắc dĩ, linh tinh mà bản thân tiêu hao càng lúc càng lớn, hắn có chút không tiêu nổi.
“Bỏ đi, vẫn là nên đi luyện đan dược, xem có đơn hàng hay không.” Lục Trần thở nhẹ một hơi, đi ra khỏi viện.
Lục Trần đi về phía đan phương của Bắc viện, bỗng nhiên thấy phía trước rất náo nhiệt, một đám luyện đan sư tụ tập lại với nhau, đồng thời rất nhiều âm thanh khen ngợi truyền đến: “Hà Cô, lợi hại, thời gian mấy năm, kỹ thuật luyện đan của ngươi rất có tiến bộ, lại có thể luyện chế đan dược cửu phẩm thượng đẳng.”
“Đúng vậy, mấy năm nay ngươi đã gặp được cái gì mà kỹ thuật luyện đan lại tăng nhanh như vậy.”
Luyện đan sư xung quanh đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ, kỹ thuật luyện đan của Hà Cô không khác gì với bọn họ, cùng là Đan thánh thập phẩm, luyện chế đan dược bát phẩm mới có thể xuất ra đan dược phẩm chất thượng đẳng, đan dược cửu phẩm không thể đạt tới phẩm chất thượng đẳng, hiện giờ Hà Cô làm được, chứng tỏ trình độ luyện đan đã cách xa bọn họ.
Hà Cô nghe được lời khen ngợi xung quanh, trong lòng lâng lâng, mở miệng nói: “Đương nhiên là do Kiếm Tam công tử chỉ dạy tốt, Kiếm Tam công tử đã luyện đan dược ba lần, kiên trì giảng giải quá trình luyện đan cho chúng ta, cởi bỏ rất nhiều nghi hoặc trong lòng ta, đẩy mây mù ra thấy trăng sáng, khiến cho trình độ luyện đan của ta tăng lên rất nhiều.”
“Ha ha, Hà Cô, Kiếm Tam công tử không ở nơi này, ngươi lấy lòng cho ai xem chứ.” Xung quanh có người cười nói.
Hiện tại Đan Tôn các ai mà không biết thân phận của Kiếm Tam công tử, đây chính là đồ đệ của Đại Mộng Thiên Nữ, Đại Mộng Thiên Nữ phong thái tuyệt thế, vẻ mặt như ngọc, được xưng là cường giả tuyệt thế đệ nhất Sơn Hải giới, danh khí quá lớn, bọn họ hoàn toàn không tiếp xúc được với cường giả đứng ở đỉnh phong này.
Nhưng Kiếm Tam công tử là đồ đệ của nàng, hiện tại đang ở Đan Tôn các, mọi người đều muốn gặp mặt một lần.
Đáng tiếc, hoàn toàn không có cơ hội, bởi vì Kiếm Tam công tử cứ ru rú trong phòng.
“Hà Cô trưởng lão nói đều là thật, kỹ thuật luyện đan của bọn ta cũng tăng lên không ít.” Xung quanh có luyện đan sư Bắc viện mở miệng phụ họa, nhưng sau đó lại cười nói: “Kỹ thuật luyện đan tăng lên là thật, nhưng Hà Cô tiền bối muốn lấy lòng Kiếm Tam công tử cũng là thật.”
“Ha ha ha!”
Lời này dẫn đến một trận cười vang.
Mặc dù tất cả mọi người đang cười nhưng có một người trong lòng không vui vẻ gì, đó là Bàng Tùng.
Bàng Tùng vốn cũng là luyện đan sư thập phẩm của Bắc viện, nhưng bởi vì cảm thấy Bồ Khúc thiên vị, cảm thấy là Lục Trần đến cướp đi vị trí người phụ trách của hắn nên đã đến Nam viện.
Lần trước Miểu Hỏa dẫn theo một đám luyện đan sư rời đi, Bàng Tùng vốn không rời đi.
Hiện giờ nhìn thấy Hà Cô có kỹ thuật luyện đan không khác mấy hắn đã vượt xa hắn, trong lòng vô cùng phức tạp.
“Hà Cô!”
Lục Trần kêu lên một tiếng.
Lời nói của Lục Trần vang lên, một đám luyện đan sư lập tức ngừng thảo luận, sau đó quay đầu thấy được Lục Trần.
“Kiếm Tam công tử!” Một đám luyện đan sư lập tức cung kính kêu lên một câu, đồng thời ánh mắt sáng quắc đánh giá Lục Trần, dù sao đối với bọn họ, môn đồ Thiên Đế cũng là người hiếm thấy, có cơ hội nhìn thấy tất nhiên phải nhìn cho đã.
“Kiếm Tam điện hạ có dặn dò gì?” Hà Cô vội vàng đi tới trước mặt Lục Trần, cung kính hỏi.
Lục Trần tùy ý hỏi một câu: “Có ai tìm ta luyện đan không?”
“Chậc, không có.” Hà Cô lắc đầu.
“Có chuyện gì vậy?” Lục Trần nhíu mày, theo suy nghĩ của hắn, hẳn là có rất nhiều người tìm hắn luyện đan mới đúng.
Hà Cô xấu hổ cười: “Kiếm Tam điện hạ ngươi có thân phận gì, sao gia tộc ở cổ thành dám phiền ngươi luyện đan chứ.”
Lục Trần nhìn Hà Cô nói: “Ngươi hãy truyền tin nói ta muốn luyện đan.”
“Điện hạ, tại sao ngươi…” Vẻ mặt Hà Cô khó hiểu, không rõ thân phận Lục Trần tôn quý như thế, tại sao còn muốn luyện đan, lẽ nào là để trải nghiệm cuộc sống.
Lục Trần trợn trắng mắt nói: “Đương nhiên là thiếu tiền.”
Hà Cô: “...”
Mọi người: “...”
Hà Cô nói: “Ta sẽ đi truyền tin ngay, tin rằng gia tộc toàn thành đều sẽ nể mặt ngươi ba phần.”
Hà Cô nói xong, chuẩn bị rời đi.
Bỗng nhiên Lục Trần như có điều suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, chỉ thấy nơi xa xôi đó có khí lưu màu đen cuồn cuộn với diện tích lớn khởi động đến, mảng khí lưu màu đen này như đám mây đen cực lớn, hơn nữa trong tầng mây màu đen còn kèm theo tia chớp đáng sợ, thỉnh thoảng có một tia chớp màu đen bắn nhanh ra, cảnh tượng rất đáng sợ.
Trên bầu trời xuất hiện dị tượng hấp dẫn người của cổ thành Bích Tiêu, có đại nhân vật mở to mắt, ánh mắt nhìn về phương xa, lóe ra ánh sáng: “Tử Vong thần thụ lại nở hoa rồi.”
“Tử Vong thần thụ nở hoa rồi, không biết lần này sẽ phải chết bao nhiêu người?”
Hà Cô cùng với luyện đan sư xung quanh đều nhìn đám mây màu đen cực lớn đó, lẩm bẩm nói.
“Có ý gì vậy?” Lục Trần chất vấn.
Lục Trần cảm nhận được một năng lượng rất mãnh liệt từ trong đám mây đen xì đó, đó là khí tức của tử vong, giống như có thể cướp đoạt sức sống của vạn vật.
Hà Cô nhìn Lục Trần nói: “Bẩm báo điện hạ, ngàn vạn dặm bên ngoài cổ thành Bích Tiêu có một khe núi Tử Vong, bên trong khe núi có một cây Tử Vong thần thụ, hiện tại cây thần thụ này đã sống lại, chuẩn bị kết quả, ăn phải Tử Vong quả có khả năng lĩnh ngộ quy tắc Tử Vong, cũng có khả năng khiến người ta chết đi.”
“Mỗi lần Tử Vong thần thụ kết quả đều sẽ dẫn đến vô số người chết.”
“Ồ!”
Lục Trần nghe vậy gật đầu, bỗng nhiên khóe mắt liếc đến một bóng dáng màu trắng thoáng qua tức thì.
Đó hình như là… bóng dáng của thiếu nữ Hi.
Lục Trần vội vã trở về viện, nhìn thấy căn phòng trống không thì sắc mặt cứng đờ, xem ra bóng dáng vừa nãy quả thật là thiếu nữ Hi.
Từ trước đến giờ thiếu nữ Hi đều không rời khỏi bên cạnh hắn, hiện giờ không thèm chào hỏi một tiếng đã trực tiếp rời đi là tại sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận