Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 649: Thích nam? (2)

Nhưng nói đến danh tiếng lớn, nhất định sẽ khiến cho người ta có ấn tượng.
Ngoài ra, Mai gia còn là đệ nhất luyện đan sư là tùy tùng gia tộc của Hoa Điệp tiên tử.
u Dương Cuồng, truyền nhân của năm gia tộc đầu tiên của Huyền vực, nhân vật yêu nghiệt.
Còn ba người phía sau, ví dụ như Lý Đạo Tử là truyền nhân Đạo tông, đệ nhất tông của Huyền vực, Tần Mục Ninh thiên kiêu kiệt xuất nhất Tần gia Huyền vực, Lê Nam Mặc truyền nhân của thế gia Nam Lê.
Phía sau mỗi một nhân vật phong lưu đều có một tộc lớn vô cùng đáng sợ, áp đảo trên Hoàng triều, địa vị siêu nhiên, là thế lực đỉnh cấp tương đương với địa vị của Kiếm Đế cung, Phong Lôi các… ở Thanh vực.
Lục Trần nhếch miệng, nói: “Ta không hỏi ngươi thiên phú, ta hỏi ngươi là ai trông đẹp trai.”
Bạch Linh Lung lập tức khiếp sợ nhìn Lục Trần.
Nếu như lời này do một nữ tử mới đến hỏi thăm thì nàng sẽ không cảm thấy điều gì, nhưng một đại nam nhân hỏi ai trông đẹp trai thì cũng có chút ý vị sâu xa đó.
Bạch Linh Lung nghĩ đến người này chưa bao giờ chính thức nhìn lấy nàng một cái, cứ như trông nàng rất bình thường.
Lẽ nào người này là đồng tính, thích nam tử sao.
Lập tức, ánh mắt của Bạch Linh Lung trở nên cực kỳ cổ quái.
“Ngây ngốc cái gì, ta đang hỏi ngươi đấy?” Lục Trần thấy đối phương im lặng, không khỏi thúc giục.
Bạch Linh Lung ho khan một tiếng, mở miệng nói: “Nói về dung mạo, mấy người mà ta nói mỗi người một vẻ, dung mạo thiên phú đều đứng đầu, nếu như hỏi ai đẹp trai nhất thì ta không thể đưa ra đáp án.”
Lục Trần tiếp tục hỏi: “Ngươi cảm thấy ta thế nào, có phải là đẹp trai nhất trong mấy người ngươi vừa nói không.”
“Ha, ha ha…”
Đây là lần đầu tiên Bạch Linh Lung nghe được lời tự luyến như vậy, không biết nên trả lời thế nào, chỉ lộ ra nụ cười ngượng ngùng mà không mất đi lịch sự.
Nàng hiểu rồi, người trước mắt vốn không phải thích nam, mà là muốn so xem ai đẹp trai với mấy nhân vật phong lưu ở Huyền vực.
Bạch Linh Lung hơi đau đầu bởi vì đây là lần đầu tiên nàng gặp được người có da mặt dày như vậy.
Mặc dù dáng vẻ hắn không tính là quá kém nhưng cũng không thể là đẹp trai nhất.
Hơn nữa, có phải là đẹp trai nhất hay không, đúng là không cách nào phân biệt được.
Bạch Linh Lung không muốn nói những lời trái lương tâm, lại sợ chọc giận người này, cho nên đã nói: “Sức hấp dẫn của một người vốn không chỉ nhìn bề ngoài, còn phải xem thiên phú, tư chất, chỉ số thông minh, tổng hợp phán xét.”
Lục Trần lập tức tràn đầy tự tin nói: “Vậy thì không cần phải nói, chắc chắn ta là đẹp trai nhất.”
Bạch Linh Lung cạn lời, rốt cuộc người này lấy tự tin từ đâu ra mà lại chắc chắn như vậy.
Bỗng nhiên, Bạch Linh Lung như nhớ đến gì đó, ánh mắt sáng ngời, mở miệng nói: “Ta có một nơi để đi, nơi đó sắp tề tụ anh tài Huyền vực, đến lúc đó quần anh tụ tập, khắp nơi tranh phong, nếu như ngươi có thể dùng tài nghệ áp chế quần hùng, trổ hết tài năng từ bên trong, vượt qua tất cả thiên kiêu có danh tiếng đỉnh cấp của Huyền vực vậy thì nhân cách mị lực của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều.”
Bạch Linh Lung đột nhiên nghĩ đến, sao bản thân lại quên mất chuyện này.
Qua bốn tháng nữa chính là đại hội giao lưu Vạn Trọng phong mười năm một lần.
Đại hội giao lưu Vạn Trọng phong giới hạn ở những nhân vật dưới Vương cảnh tham gia.
Vạn Trọng phong, tám mươi mốt đỉnh núi nối liền, trên mỗi một đỉnh núi có không dưới trăm trọng sơn thế.
Tám mươi mốt ngọn núi cộng lại có sơn thế vạn trọng, cho nên xưng là Vạn Trọng phong.
Võ giả Nguyên Thần cảnh viên mãn lên núi có thể cảm ngộ sơn thế vạn trọng, tôi luyện thân mình, rèn thành thế của mình.
Cứ cách mười năm, Vạn Trọng phong sẽ mở cửa cho bên ngoài, sẽ hội tụ tất cả kỳ tài đứng đầu Huyền vực, đến lúc đó thiên tài tranh bá, mỗi người đều thể hiện bản lĩnh, đến lúc đó người có cảm ngộ sơn thế nhiều nhất tuyệt đối sẽ được chú ý, sẽ trở thành tồn tại như trăng sáng.
Ngoài ra còn làm sâu sắc đối với thế lĩnh ngộ, thành tựu thuộc thế Vô Địch của bản thân.
Một khi phá vào Vương cảnh thì có thể áp chế Vương giả lâu năm.
Cho nên Bạch Linh Lung lập tức giải thích chuyện đại hội giao lưu Vạn Trọng phong cho Lục Trần một lần.
Nghe Bạch Linh Lung giải thích xong, đồng tử Lục Trần khẽ nheo lại.
Hiện giờ hắn đã là Nguyên Thần cảnh viên mãn, bước tiếp theo chính là lĩnh ngộ thế của mình, phá vào Vương cảnh.
Nếu như trước khi phá vào Vương cảnh, muốn tiến gần hơn một bước, vậy nhất định phải tôi luyện thân thể mình, tốt nhất là cảm ngộ sơn thế, thủy thế, thiên địa đại thế...
Để làm sâu sắc thêm sự hiểu biết về các thế khác nhau.
Lục Trần mở miệng nói: “Vạn Trọng phong ở nơi nào.”
Bạch Linh Lung nghe Lục Trần nói, biết ngay hắn cảm thấy hứng thú nên mở miệng nói: “Vạn Trọng phong ở lãnh địa của gia tộc u Dương, được người của gia tộc u Dương nắm giữ, chính vì gia tộc u Dương có bảo địa như vậy cho nên sinh ra rất nhiều thiên tài, đồng thời nội tình vô cùng hùng hậu.”
“Trước kia vì có rất nhiều thế lực bên ngoài khát vọng bảo địa nơi này cho nên đã ra tay với gia tộc u Dương, sau cùng gia tộc u Dương thỏa hiệp, tuyên bố với bên ngoài cứ cách mười năm sẽ mở cửa Vạn Trọng phong cho bên ngoài một lần, thời gian mở cửa là một năm!”
“Trong thời gian một năm, kỳ tài các nơi ở Huyền vực đều sẽ đến khảo nghiệm nơi này, tiếp nhận sơn thế tẩy lễ, tốt hơn là cảm ngộ ra thế của mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận