Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 454: Nguy cơ bốn phía

“Chí Tôn cảnh!”
Những người ở đây đều ngớ ra, bên trong bí cảnh Tứ Thánh có Chí Tôn cảnh tồn tại, là thật hay là giả.
Nếu đã có sự tồn tại khủng bố như vậy, đệ tử đi vào không phải muốn chết hay sao. Thế là, ánh mắt không thiện cảm của bọn họ nhìn về phía Vệ Đạo Lâm và cung chủ Họa Thánh cung.
Hai người mở miệng nói: “Ta đã nói rồi, võ giả trên Vương cảnh đi vào sẽ có nguy hiểm, nhưng người dưới Vương cảnh đi vào thì không có việc gì, đây là sự tồn tại bên trong truyền âm nói cho bọn ta biết, dù sao, mấy ngàn đệ tử Tứ Thánh cung cũng tiến vào rồi.”
Lời này vừa nói xong, ánh mắt của những người ở đây mới tốt lên rất nhiều.
Bầu trời vạn dặm, xanh thẳm một màu.
Đám Lục Trần đứng thẳng trong không trung, tầm mắt rộng mở, trước mặt là vùng đất mênh mông rộng lớn vô bờ, càng xa xôi, dãy núi thành hàng, không thể nhìn thấy điểm cuối.
“Phù, đây chính là bí cảnh Tứ Thánh sao, linh khí thật là dồi dào!”
Vô số võ giả đứng lơ lửng trên không, nhắm mắt lại, mặc cho linh khí ập lên mặt, lỗ chân lông mở ra, khắp toàn thân toát ra cảm giác sảng khoái.
“Đi tìm bảo vật!”
Sau đó, đám người nhao nhao tản ra bốn phía, từng người biến mất không thấy, đi tìm cơ duyên thuộc về mình.
Rất nhanh, xung quanh Lục Trần đã không còn có bao nhiêu người, đa số đều rời đi, tản ra bốn phương tám hướng.
“Sư huynh, bây giờ chúng ta đi chỗ nào?” Liễu Khuynh Thành đứng bên cạnh Lục Trần, dò hỏi.
Lục Trần nói: “Muốn tìm được truyền thừa của Cầm Thánh để lại, dĩ nhiên là đi theo đệ tử của Cầm Thánh cung rồi.”
“Thế nhưng đệ tử của Cầm Thánh cung đã sớm không thấy!” Liễu Khuynh Thành nhíu mày.
Lúc trước một hai chục vạn người tràn vào bên trong, đã sớm tách ra, không biết đi nơi nào.
“Ha ha, ta đã chuẩn bị trước rồi!” Lục Trần cười.
Vài ngày trước, hắn thả Thổ Ngân thử ra, để nó nhớ kỹ mùi vị của đệ tử Cầm Thánh cung, chờ sau khi tiến vào bên trong thì có thể tìm kiếm vị trí của đệ tử Cầm Thánh cung.
Thổ Ngân thử này từ khi lộ mặt trước sư phụ, bị sư phụ làm cho kinh sợ, cũng không dám chạy trốn.
“Đi thôi, đi tìm hiểu hoàn cảnh nơi này cái đã!” Lục Trần mở miệng nói.
Tiến vào một địa vực lạ lẫm, quan trọng là hiểu rõ hoàn cảnh nơi này, bài trừ nguy hiểm tiềm ẩn.
Nhìn thoáng qua môi trường xung quanh, ghi tạc nơi này trong đầu thật kỹ, dù sao về sau còn ra khỏi nơi này, chỉ lướt qua rồi rời đi.
“Đạo huynh, kết bạn đi chung không, cùng nhau đi mới có thêm an toàn.” Mấy thanh niên cười mời.
Lục Trần cự tuyệt, sau đó dẫn sư muội đi đến hướng nào đó.
Bởi vì nơi này là lối vào của bí cảnh, đoán chừng không ít đệ tử của Tứ Thánh sơn đến rèn luyện, có lẽ đồ tốt đều bị móc rỗng, cho nên chỉ có thể tiến vào nơi xa hơn.
Lục Trần thả Thổ Ngân thử ra, trực tiếp phân phó: “Tìm vị trí của đệ tử Cầm Thánh cung.”
Liễu Khuynh Thành kinh ngạc nói: “Sư huynh, ngay cả dị thú quý báu như Thổ Ngân thử này mà ngươi cũng có à.”
Trên sách cổ đã ghi chép rất nhiều thông tin về Thổ Ngân thử. Nó thuộc về yêu thú loại tầm bảo, cả thế gian khó tìm, nghe nói mười vực rộng lớn cũng chỉ có vẻn vẹn mười, hai mươi con Thổ Ngân thử, Liễu Khuynh Thành không ngờ sư huynh của mình lại có một con.
Lục Trần thuận miệng nói: “Nhặt được!”
Thổ Ngân thử ngửi mùi trong không khí, ánh mắt linh động lóe ra vẻ phiền muộn, rõ ràng nó bị người không biết xấu hổ nào đó cướp đi, làm một con yêu thú có thể trợ giúp võ giả mạnh mẽ tầm bảo, nó có tôn nghiêm cả đấy, toàn đi theo nhân vật Thánh Vương, nếu không phải Thánh Vương mệnh lệnh đi theo Thiếu điện chủ Yến Quy Lai một khoảng thời gian, nó đã không đi rồi.
Ai biết ra ngoài một chuyến, bị người cướp đi, còn bị nhốt trong phòng tối mấy tháng, nó đường đường là Thổ Ngân thử, cấp bậc Thánh Vương đều sẽ sủng ái nó, nó chưa từng nhận loại đãi ngộ này.
Sau khi bị lôi ra, nó lập tức muốn chạy trốn, kết quả sư phụ của người này phát ra khí tức hơn người, còn kinh khủng hơn so với Thánh Vương, thật sự làm nó khiếp sợ.
Nếu không, chắc chắn nó sẽ không thần phục.
“Chít chít!”
Cái mũi của Thổ Ngân thử khẽ nhúc nhích, ngửi thấy khí tức còn lưu lại trong không khí, hóa thành một đường ánh bạc, lần theo dấu vết ở hướng nào đó.
“Đi!”
Lục Trần quyết định thật nhanh, đi theo dấu vết của Thổ Ngân thử, moojjt lúc sau, thật sự truy được vị trí hai đệ tử của Cầm Thánh cung.
Giờ phút này, bên cạnh một dòng sông, hai đệ tử của Cầm Thánh cung mặc đạo bào màu xanh ngồi trên mặt đất, đang trò chuyện: “Tìm kiếm nhiều năm như vậy, từ đầu đến cuối đều không tìm ra được truyền thừa của tiên tổ.”
“Đúng vậy, cũng không biết truyền thừa của tiên tổ ở đâu?”
“Giao chuyện đau đầu cho thiếu cung chủ đi, nhiều năm qua mấy người thiếu cung chủ học tập cổ ngữ, đã có thể tiến hành nói chuyện ngắn ngủi với người của bí cảnh, có lẽ thổ dân của bí cảnh biết truyền thừa của tiên tổ ở đâu.”
Nhìn thấy hai người, Lục Trần nhíu mày, không phải đệ tử Cầm Thánh cung có đến một hai ngàn người sao, tại sao chỉ có hai người?
Hơn nữa, điều bọn họ thảo luận có ý gì, bọn họ cũng không biết truyền thừa của Cầm Thánh ở đâu?
Người trong nhà còn không biết truyền thừa của tiên tổ nhà mình, có chuyện nhảm thế à?
Liễu Khuynh Thành nháy mắt, truyền âm nói: “Sư huynh, hóa ra người của Cầm Thánh cung đều không biết truyền thừa của Cầm Thánh ở đâu, bí cảnh này không phải do Tứ Thánh sơn trấn giữ sao, vì sao bọn họ cũng không biết?”
Lục Trần im lặng, nói: “Ta cũng không biết!”
“Đi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận