Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 739: Lại gặp Nguyên Hán

Trận pháp do đại nhân vật trong Vô Lượng cung sáng tạo bị một thanh niên Vương cảnh sơ kỳ phá hủy.
Việc này ngay cả thiên kiêu Vương cảnh trong Vô Lượng cung cũng không làm được.
Bởi vì trận pháp vừa thiết kế ra đã đưa cho thiên kiêu Vương cảnh trong Vô Lượng cung công kích, cần hao phí khoảng một nén nhang mới có thể phá vỡ, điều này đối với phần lớn người Huyền vực có lẽ còn không làm được.
“Mẹ kiếp, không có xui xẻo như vậy chứ!” Tiểu nhị thầm mắng một câu trong lòng.
Cấp bậc như thiên kiêu Vương cảnh Vô Lượng cung ở cả Huyền vực rất ít ỏi, người có thể sánh vai với bọn họ lại càng ít.
Lần này, không phải vừa lúc gặp một vị sao.
Lần này, Vô Lượng cung lỗ lớn rồi.
“Chủ sự của các ngươi là ai, dẫn ta đi gặp hắn.” Khi tiểu nhị đang ngơ ra, Lục Trần mở miệng.
Phá vỡ trận pháp, đối với hắn chỉ là một nốt nhạc đệm nhỏ, hắn tới địa bàn Vô Lượng cung không phải để chơi, mà là vì tìm kiếm giúp đỡ.
“Tốt, ta dẫn ngươi đi gặp quản sự.” Tiểu nhị ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lục Trần, nói: “Đi theo ta!”
Tiểu nhị dẫn Lục Trần tiến vào cửa hàng, lên lầu ba, sau đó tiến vào một gian phòng, lên tiếng nói: “Xin ngươi chờ một lát, ta đi gọi quản sự.”
Nói xong, tiểu nhị liền rời đi.
Chỉ chốc lát sau, tiểu nhị quay ra, dẫn theo một nam tử trung niên. Nam tử trung niên này thân cao khoảng một mét chín, khí tức dao động ở Hoàng cảnh đỉnh phong, không tính là quá mạnh mẽ.
Quản sự của cửa hàng đi vào phòng, ánh mắt rơi lên người Lục Trần, mang theo sự đánh giá.
Bởi vì trước khi đến tiểu nhị đã nói rõ tình hình, nghe nói có thanh niên phá vỡ Địa Linh Phản Thương trận, hơn nữa thời gian sử dụng chỉ có một hai phút, nghe xong lời kể của tiểu nhị, phản ứng đầu tiên của hắn là khoác lác, suy cho cùng thiên kiêu Vương cảnh của Vô Lượng cung bọn họ còn cần hao phí thời gian một nén nhang nữa cơ, làm sao có thể có người trong một hai phút đã phá được trận pháp.
Nhưng mà nghĩ lại, sao tiểu nhị lại dám lừa gạt hắn, cho nên liền đến luôn.
Trước khi đến, quản sự xem chừng, sẽ không phải là thiên kiêu đứng đầu Huyền vực đến tìm chứ?
Khoảng cách đại hội giao lưu Vạn Trọng phong đã qua hơn một năm, thiên kiêu đứng đầu thế hệ này ở Huyền vực lục tục thăng cấp Vương giả, hơn nữa thiên kiêu lĩnh ngộ Thánh thế ở thế hệ này đều có vài vị.
Có lẽ chính là loại thiên kiêu này tới phá trận kỳ.
“Xin hỏi tục danh của công tử?” Quản sự vừa tới, ôm quyền nói, hắn cần phải biết thân phận của đối phương.
Lục Trần quăng cho đối phương một cái liếc mắt, thản nhiên nói: “Một tiểu nhân vật mà thôi, làm gì có tục danh.”
Quản sự cười nói: “Công tử khiêm nhường, với tu vi của công tử, chắc chắn không phải là hạng người vô danh bừa bãi, không biết công tử tới nơi nhỏ bé của ta đây làm gì?”
“Mục đích ta tới lần này, một Hoàng cảnh như ngươi không làm chủ được, đi tìm một vị Thánh vương đến đây đi.” Lục Trần cất giọng nói.
Quản sự lập tức im lặng, khẩu khí người thanh niên này thật lớn, mở miệng liền muốn gặp Thánh vương Vô Lượng cung của bọn họ, Thánh vương Vô Lượng cung có mấy người như vậy, thân phận cao quý, ngay cả hắn cũng chưa nhìn thấy mấy lần, một thanh niên từ bên ngoài muốn gặp cường giả cấp bậc Thánh vương, yêu cầu có chút quá đáng.
Chẳng qua bây giờ hắn không chắc thân phận của Lục Trần, mỉm cười nói: “Công tử, cường giả Thánh vương đều tọa trấn bên trong Vô Lượng cung, tất cả việc thế tục đều giao cho bọn hạ nhân chúng ta xử lý.”
Lục Trần nhíu mày, lui một bước, cất giọng nói: “Như vậy đi, ngươi tìm cho ta một vị Thánh Quân.”
“Công tử ngươi tìm cường giả Thánh Quân làm gì?” Quản sự hỏi.
Lục Trần liếc nhìn hắn rồi cất giọng nói: “Đều nói rồi, ngươi không làm chủ được chuyện này.”
Ánh mắt quản sự nhìn chằm chằm Lục Trần, không biết vì sao, nội tâm có phần sợ sệt, đôi mắt này mang theo uy nghiêm nhàn nhạt, giống như bẩm sinh, trong lòng rùng mình, nói: “Được, ta đi gọi cho công tử, về phần có tới gặp hay không, ta không thể làm chủ.”
Quản sự nói xong rồi rời đi.
Rất nhanh, quản sự dẫn theo một nam tử đi tới gian phòng.
Nam tử này khí lực hùng tráng, lưng hùm vai gấu, một đôi mắt rất sáng.
“Là ngươi?” Xem ra người mà quản sự dẫn đến, trong ánh mắt của Lục Trần hiện lên một chút ngoài ý muốn.
“Ồ, ngươi biết ta?”
Nguyên Hán cường giả Thánh Quân của Vô Lượng cung nghe thấy lời nói của Lục Trần, kỳ quái liếc nhìn Lục Trần.
Thanh niên này cực kỳ xa lạ, hắn chưa từng gặp, nhưng vì sao đối phương nói một câu là ngươi, chẳng lẽ đã từng gặp hắn.
“Làm sao, cầm của ta năm viên đan dược cửu phẩm thì không nhận ra ta.” Lục Trần thấy đối phương nghi ngờ, hắn thờ ơ lên tiếng nhắc nhở.
Mặc dù mình dịch dung, nhưng mà trải qua nhắc nhở như vậy, hẳn là hắn có thể nhớ ra.
“Là ngươi!”
Quả nhiên, một đôi mắt vốn rất sáng của Nguyên Hán trở nên sáng chói hơn.
Hắn nhìn dung mạo Lục Trần lần nữa, định thần nhìn lại, trên mặt của đối phương có phần mơ hồ vặn vẹo, vừa nhìn chính là đã dịch dung.
Nguyên Hán có ấn tượng sâu sắc đối với thanh niên ra tay hào phóng này, hắn vội vàng mỉm cười nói: “Lão bản, lần này ngươi cần phục vụ gì, Nguyên Hán rất vui khi phục vụ cho ngươi.”
Quản sự bên cạnh trợn mắt há mồm, đây còn là Nguyên Hán trưởng lão của Vô Lượng cung bọn họ sao?
Đây là lần đầu tiên hắn thấy dáng vẻ khúm núm khom người của Nguyên Hán trưởng lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận