Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1423: Gọi tỷ tỷ Nữ Vương đại nhân

Nam tử xấu xí nói: “Đã rất lâu lắm rồi, Tử Vong thần thụ tồn tại bao lâu thì quan tài này tồn tại bấy lâu, rất lâu trước đó có một cây Tử Vong thần thụ từ trên trời giáng xuống khe núi này, nhuộm xung quanh thành tuyệt địa tử vong, đồng thời còn kèm theo một quan tài màu bạc.”
“Lần này nở hoa rất kỳ lạ, sao quan tài lại tự mở ra chứ?” Nam tử xấu xí vừa nói, vừa tò mò trong quan tài là cái gì, khi nhìn thấy nữ tử xinh đẹp phi phàm bên trong thì lúc này ngẩn người, rốt cuộc không dời mắt được, rất nhanh trong mắt hắn lập tức lộ ra tham lam thèm chảy nước bọt, nói: “Nữ tử thật xinh đẹp.”
“Thằng nhãi, ta muốn nữ nhân này, ngươi không có ý kiến gì chứ?” Nam tử xấu xí quay đầu lại nhìn Lục Trần lạnh lùng nói, đồng thời tản ra khí tức Thiên Tôn.
“Ngươi cứ tự nhiên.” Lục Trần nhún vai, trong lòng cười giễu một tiếng, trên đầu chữ sắc có thanh đao.
Nếu tên này đã biết quan tài màu bạc với Tử Vong thần thụ cùng giáng xuống, vậy có lẽ nên biết người bên trong không dễ chọc, nhưng vẫn bị sắc đẹp làm cho choáng váng đầu óc, muốn chết, mình cũng không có nghĩa vụ ngăn cản.
Nam tử xấu xí thấy dáng vẻ của Lục Trần, không thể chờ đợi được mà vươn móng vuốt về phía quan tài, muốn dẫn nữ tử váy đỏ bên trong ra ngoài, nhưng đúng lúc này, trong quan tài xuất hiện một luồng khí đen, luồng khí đen này bị nam tử xấu xí hít một cái.
“A, sinh mệnh của ta!”
Nam tử xấu xí run lên, sắc mặt lộ ra vẻ hoảng sợ cực độ, hắn lảo đảo lùi về phía sau.
“Tha, tha mạng!”
Nam tử xấu xí khiếp sợ gần chết mở miệng.
Nam tử xấu xí nhanh chóng già đi, ngắn ngủi vài giây, từ một người khỏe mạnh nhanh chóng già đi, xụi lơ trên mặt đất, mấy giây sau, đồng tử tan rã, chết ở trước mặt.
Lục Trần nhìn đến trợn mắt há mồm, một Thiên Tôn chỉ hấp thu một luồng sương đen đã trực tiếp bị tước đoạt sức sống mà chết đi.
Điều này cũng quá khoa trương rồi.
Lục Trần nuốt một ngụm nước bọt, may mà bản thân không thèm thuồng đối phương.
“Tiền bối quá trâu bò!” Lục Trần hét lớn một câu về phía quan tài.
“Ngươi qua đây!” Trong quan tài vang lên một âm thanh mị hoặc khiến Lục Trần run rẩy, nữ ma đầu bên trong quan tài tỉnh rồi sao?
“Sư phụ cứu mạng, sư phụ cứu mạng!” Lục Trần lặng lẽ kêu gọi mấy sư phụ, đồng thời di chuyển bước chân về phía quan tài, ngóc đầu ra, chỉ nhìn thấy nữ tử tuyệt đẹp mặc váy đỏ ngồi dậy, mở to đôi mắt xinh đẹp đến cực điểm, Lục Trần nhìn vào đôi mắt đó, cảm giác hồn đều bị hút đi mất rồi.
Nữ tử váy đỏ tuyệt đẹp có đôi mắt quyến rũ, cặp môi đỏ mọng hơi nhếch lên thành độ cong, nói: “Tên nhóc, tỷ tỷ tỉnh dậy, còn không biết quỳ xuống thỉnh an.”
“Quỳ, quỳ xuống thỉnh an?” Lục Trần ngây ra, trong lòng thầm mắng, đây lẽ nào là một cường giả thích chơi trò Nữ Vương sao?”
Trong đôi mắt đẹp của nữ tử váy đỏ hiện lên một tia dị sắc, khuôn mặt xinh đẹp vô song hơi đưa lên, ngạo nghễ nói: “Gọi tỷ tỷ Nữ Vương đại nhân.”
Cả người Lục Trần rối tung trong gió, bị hắn đoán đúng rồi?
Nữ tử váy đỏ có dáng người uyển chuyển, váy dài chấm đất, da thịt lộ ra bên ngoài như ngọc trắng, vô cùng mịn màng, một cái nhăn mày một nụ cười, không một ai không bị hấp dẫn.
Giờ phút này cổ trắng như tuyết giơ lên cao, kiêu ngạo như thiên nga trắng, thật sự giống như một Nữ Vương nắm giữ quyền thế.
Lục Trần cảm thấy nếu đối phương mang một đôi giày cao gót vậy thì càng giống hơn.
“Chào tỷ tỷ!” Lục Trần khôn khéo kêu một câu, chủ yếu là không nắm bắt được tính cách của nữ tử này nên sợ trước rồi nói sau.
“Hai chữ Nữ Vương đâu?” Khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử váy đỏ lộ ra một tia không vui.
Lục Trần hơi đổ mồ hôi, hình như tính tình nữ tử này có chút cổ quái, lẽ nào thật sự là Nữ Vương, Nữ Hoàng chấp chưởng Hoàng triều nào đó?
Lục Trần cảm thấy nếu như trong tay đối phương có thêm một cây roi da thì càng giống Nữ Vương.
Nữ tử váy đỏ cười nói tự nhiên, nhìn Lục Trần cười nói: “Có phải tỷ tỷ cầm một cây roi da trong tay mới giống Nữ Vương hay không.”
Lục Trần trợn mắt há mồm nhìn nữ tử váy đỏ: “Tỷ tỷ cũng hiểu cái này sao.”
“Không hiểu!”
Nữ tử váy đỏ mím môi, bỗng nhiên trong tay nàng xuất hiện một cây roi màu đen, vung lên trên không trung, truyền ra tiếng phá không bén nhọn, sau đó đôi mắt đẹp nhìn về phía Lục Trần, cười nói: “Như thế nào, hiện tại tỷ tỷ giống Nữ Vương chưa?”
“Giống!” Lục Trần gật đầu, bỗng nhiên trong lòng có chút vui vẻ, lẽ nào hắn sắp bị dạy dỗ sao, nếu như nữ tử váy đỏ tay trái cầm roi da, tay phải cầm nến thì càng giống Nữ Vương.
“Nến là cái gì?” Nữ tử váy đỏ hơi nhíu mày, trong miệng phun ra một câu nghi hoặc.
“Ngươi…”
Lục Trần hơi hoảng sợ nhìn nữ tử, toàn thân nổi lên một lớp da gà.
Lục Trần suy nghĩ sợ hãi, nghĩ đến một suy đoán đáng sợ, đó chính là nữ tử váy đỏ có thể độc tâm.
Trước đó đối phương tự xưng là tỷ tỷ, nhưng bản thân bổ sung một câu trong đầu là đối phương thích chơi trò Nữ Vương, kết quả nàng bảo hắn gọi là Nữ Vương đại nhân, vừa rồi trong đầu hắn ảo tưởng đến roi da, sau đó đối phương lập tức biến ra một cây roi da.
Hai ảo tưởng đầu tiên đó, Lục Trần đều không nghi ngờ.
Cho đến vừa nãy trong đầu hắn xuất hiện tay trái cầm roi da, tay phải cầm nến, đối phương buộc miệng hỏi nến là cái gì.
Mãi đến lúc này, Lục Trần mơ hồ hoài nghi đối phương biết Độc Tâm thuật, tất cả ý nghĩ của hắn đều bị đối phương nhìn thấu.
Toang rồi... vậy đoạn vừa nãy mình mới suy nghĩ đến.
Lục Trần chuyển động chiếc cổ cứng ngắc, sau đó nhìn đối diện đôi mắt đẹp cười như không cười, đôi mắt đẹp này giống như nhìn thấu nội tâm của hắn.
“Tiểu đệ đệ, ngươi vẫn chưa nói cho tỷ tỷ nến để làm gì?” Nữ tử váy đỏ cười tủm tỉm hỏi.
Lục Trần nhìn thấy cảnh tượng này, sao còn không rõ đối phương thật sự biết Độc Tâm thuật.
Đầu óc Lục Trần đầy mơ màng, sao lại có được năng lực Độc Tâm thuật, cho dù mấy sư phụ cũng không nắm giữ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận