Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1447: Lão bộc Thời Quang ra tay

Thanh niên này lĩnh ngộ quy tắc Phong Ấn thì thôi đi, hiện giờ lại vận dụng quy tắc Đại Mộng.
Luyện Ngục Hoàng nghĩ đến Đại Mộng Thiên Nữ đáng sợ, nếu như để đối phương trưởng thành, tuyệt đối là ác mộng của Thiên Yêu giới.
Giây phút này, sát ý trong lòng Luyện Ngục Hoàng phóng lớn vô hạn.
Tô Nghênh Hạ nhìn Luyện Ngục Hoàng một cái, cảm nhận được luồng sát ý ở trên người hắn, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên một độ cong châm chọc.
Ninh Hồng bị quy tắc Đại Mộng ảnh hưởng, tiến vào trong mộng, Lục Trần búng một cái, một tia kiếm ý bay vào ấn đường của Ninh Hồng, chuẩn bị một hành động xé nguyên thần, đột nhiên sinh ra dị biến, trên người Ninh Hồng bốc lên khí tức khủng bố ngập trời.
Uy năng luồng khí tức này đáng sợ, phát ra dao động xuyên thấu khiến cho chiến đài nổ nát vụn, mai một.
Bên cạnh Ninh Hồng xuất hiện một bóng dáng vĩ đại, mặt như đao gọt, cảm giác lập thể rất đủ, đường cong cứng rắn, tóc đen như thác nước, đôi mắt lạnh như điện vô cùng uy nghiêm, đế huy quanh thân lóng lánh, khiến ánh mắt mọi người đau nhức, giống như một Đế Vương quân lâm thiên hạ xuất hiện.
Chủ nhân của bóng dáng này không phải là ai khác mà chính là Ninh Thiên Quân.
Lúc này Ninh Hồng đã tỉnh táo lại, sắc mặt tái nhợt đáng sợ, đồng tử nhìn về phía Lục Trần lộ ra nỗi sợ hãi mãnh liệt.
Nếu không có cha xuất hiện thì hắn đã chết rồi.
Võ giả Sơn Hải giới nhìn thấy thần niệm của Ninh Thiên Quân, sát ý ngút trời, ánh mắt của đám cường giả lóe ra lửa giận hừng hực, thiêu đốt tràn đầy, Ninh Thiên Quân cảm nhận được ánh mắt của mọi người, giương mắt đảo qua, đôi mắt đen kịt lạnh băng, đây là một loại lạnh lùng trong xương tủy khiến cho mọi người giật mình rùng mình.
“Dám giết con ta, chết!” Ninh Thiên Quân nhìn về phía Lục Trần, trong mắt hiện lên một tia sát niệm, trong lúc giơ tay xuất hiện dị tượng thiên địa nứt ra, cấp bậc này đã đạt tới trình độ thay đổi như chong chóng, muốn xóa bỏ võ giả cảnh giới thấp thật sự là quá đơn giản.
Lục Trần bị luồng khí tức đáng sợ tập trung, cả người không thể nhúc nhích, lãnh ý bao trùm toàn thân, trong lòng vô cùng hoảng sợ, đây là thực lực của Thiên Đế sao.
Khí tức này giống như Thượng vị giả áp chế Hạ vị giả, cho dù hắn lĩnh ngộ hơn mười loại quy tắc đều không dùng được cái nào.
Lục Trần bị khí tức Tử Vong bao phủ, cứ như một giây sau sẽ chết đi.
“Ninh huynh, đừng!” Một âm thanh vội vàng truyền đến, người nói chuyện là Luyện Ngục Hoàng, trên mặt tràn đầy sốt ruột.
Tô Nghênh Hạ không cứu viện Lục Trần, chỉ ôm hai tay, ánh mắt châm chọc nhìn Ninh Thiên Quân.
Khóe mắt Lục Trần liếc thấy sư phụ không ra tay thì sắp khóc, sư phụ trơ mắt nhìn Ninh Thiên Quân giết hắn, thờ ơ như vậy sao.
Bàn tay Ninh Thiên Quân hạ xuống, giống như vòm trời sụp xuống, mép bàn tay kèm theo khe nứt lớn đáng sợ.
Nhưng bàn tay còn chưa rơi xuống trên người Lục Trần, quanh thân đã xuất hiện vô số ánh sáng màu lam, một hình ảnh quỷ dị xuất hiện, bàn tay Ninh Thiên Quân không khống chế được lùi lại, giống như tình cảnh đảo lộn.
Ninh Thiên Quân cảm giác được dị thường, sắc mặt thay đổi, dốc toàn lực đối kháng với hạt thời gian bay lượn quanh người hắn.
“Tiền bối!”
Ninh Thiên Quân nhìn về phía lão bộc của Thời Quang giới chủ, đối phương đang quấy nhiễu hắn, dùng đạo Thời Quang khiến thời gian xung quanh hắn quay ngược lại, năng lực vô cùng quỷ dị và đáng sợ.
Lão bộc của Thời Quang giới chủ đứng lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Ninh Thiên Quân, nói: “Hai giới các ngươi khai chiến không liên quan đến ta, nhưng ngươi phá hủy quy củ của ta.”
Lão bộc của Thời Quang giới chủ nói xong, hạt thời gian trên người Ninh Thiên Quân sôi trào, sau đó thân thể trở nên hư ảo, trôi qua mấy giây, Ninh Thiên Quân tiêu tán trong thiên địa giống như hạt thời gian.
Một thần niệm của Thiên Đế lại bị diệt như vậy.
Thần niệm của Ninh Thiên Quân bị diệt khiến sắc mặt Ninh Hồng khó coi.
Đây là cha của hắn, một tồn tại Thiên Đế siêu cấp, nhưng lão bộc của Thời Quang giới chủ nói ra tay là ra tay, trực tiếp tiêu diệt thần niệm của cha hắn.
“Thiên Yêu giới vi phạm quy củ của ta, Sơn Hải giới lấy được hai lệnh bài tư cách.” Lão bộc của Thời Quang giới chủ dặn dò xong, lần nữa ngồi trở lại vị trí.
Sắc mặt của Luyện Ngục Hoàng trở nên rất khó coi, vội vàng nhìn về phía lão bộc của Thời Quang giới chủ, nói: “Tiền bối…”
Lão bộc của Thời Quang giới chủ đảo mắt qua: “Ngươi có gì cứ nói.”
Khuôn mặt Luyện Ngục Hoàng cứng đờ, vốn còn muốn cầu xin đối phương khai ân, nhưng nhìn thấy biểu cảm âm trầm của lão giả, lời nói đến bên miệng lại biến thành: “Tiền bối, ngươi nói là được.”
Luyện Ngục Hoàng không ngờ thần niệm của Ninh Thiên Quân xuất hiện sẽ khiến lão bộc của Thời Quang giới phẫn nộ, trực tiếp cho võ giả Sơn Hải giới hai lệnh bài, trong lòng mắng to một câu xúi quẩy, vốn đang nể mặt Ninh Thiên Quân cho Ninh Hồng một suất đi đến Thời Quang giới.
Ninh Hồng xung phong xuất chiến hy vọng giành được một trận thắng mở màn, kết quả không phải là đối thủ, tổn thất hai suất, hiện giờ thần niệm cha hắn xuất hiện quấy nhiễu làm tổn thất hai suất, Luyện Ngục Hoàng mơ hồ có xúc động hộc máu.
Hai cha con này xúi quẩy quá.
Lão bộc của Thời Quang giới chủ nhìn Luyện Ngục Hoàng, cũng không tiếp tục nói chuyện.
Mà lúc này Lục Trần lại đi về phía Ninh Hồng, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, đó là giết chết Ninh Hồng.
Ninh Hồng nhìn thấy Lục Trần vọt tới, sắc mặt thay đổi, đưa ánh mắt cầu cứu về phía Luyện Ngục Hoàng, Luyện Ngục Hoàng quát về phía Lục Trần: “Dừng tay.”
Mặc dù Luyện Ngục Hoàng thầm hận hai cha con họ làm trở ngại, nhưng nể tình bộ tộc Huyết Kỳ Lân, không thể trơ mắt nhìn Ninh Hồng chết ở nơi này được.
“Chiến đấu vẫn chưa kết thúc!” Lục Trần nhìn về phía Luyện Ngục Hoàng nói.
Lục Trần đã nhìn ra hình như Luyện Ngục Hoàng rất kiêng kỵ lão già bên cạnh nên nói lại một câu.
Luyện Ngục Hoàng vừa mới giơ tay lên lại buông xuống, đúng vậy, Ninh Hồng không nhận thua thì đại diện cho chưa chấm dứt, vì thế hắn nhanh chóng nhìn về phía Ninh Hồng, ý bảo nhận thua.
Ninh Hồng mở miệng: “Ta nhận…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận