Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 717: Lấy một địch năm

Vị lão giả kia chắp tay nói xong, thân hình chợt loé lên rời khỏi nơi này.
"Ra mắt tiền bối." Mấy thanh niên này nói với Thánh giả Hoả Diễm cốc.
"Ừm..." Thánh cảnh Hoả Diễm cốc khẽ gật đầu, sau đó nói: "Đi theo ta, ta đưa các ngươi đến nơi ở."
"Là ngươi."
Trong số đám thanh niên cường giả, tầm mắt của một người đã rơi vào Lục Trần.
Bởi vì Lục Trần là người duy nhất giữa quảng trường lớn nên rất khó mà không chú ý cho được.
Thanh niên nhìn chằm chằm Lục Trần với ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, ngoài lạnh ra còn có một một tia sát ý loé lên rồi biến mất.
"Ninh Hiên, sao thế?" Đồng bạn nhận thấy sự kỳ lạ của thanh niên, hắn liếc Lục Trần rồi chuyển qua nhìn đồng bạn, sau đó tò mò hỏi.
Chẳng lẽ Ninh Hiên có thù oán với thanh niên trên quảng trường kia, nếu không sao có thể lộ ra ánh mặt thù địch như vậy.
Ninh Hiên lạnh lùng nhìn Lục Trần với con ngươi cực kỳ sắc bén, sắc mặt hắn âm trầm như nước. Hắn sẽ không bao giờ quên nỗi nhục nhã mà hắn phải chịu trong Kiếm Đế cung. Vì Kiếm tử Lục Trần khó chịu khi thấy hắn nên đã trục xuất hắn khỏi Kiếm Đế cung. Sau khi trở về, hắn đã trở thành trò cười trong vòng bạn bè, mọi người đều cười nhạo hắn.
Mỗi khi nghĩ đến điều này, sự căm hận của Ninh Hiên với người nào đó lại tăng thêm.
Nhiều đến mức hắn phát điên.
Tuy nhiên, lai lịch của người nào đó ở Thanh vực quá lớn, thân phận lại vô cùng tôn quý. Hắn không thể trả thù, cũng không dám trả thù.
Không ngờ lại gặp đối phương ở Huyền vực.
"Ninh Hiên, ngươi biết người này." Một thanh niên khác cười nói. Thanh niên này có khí chí chất phàm, trên mặt mang theo ý cười lười biếng nhưng khí chất lại vô cùng cường đại. Hắn là người mạnh nhất trong số bọn họ với tu vi Vương cảnh đỉnh phong và gần đạt đến viên mãn, từng đợt uy áp mạnh mẽ phát ra từ người hắn.
"Ừm, hắn chính là Kiếm tử Kiếm Đế cung." Ninh Hiên lạnh lùng nói.
Nghe Ninh Hiên nói, ánh mắt vài người trẻ ở đây hơi nheo lại.
Ninh Hiên bị đối xử bất công ở Kiếm Đế cung, khi trở về gia tộc đã bị lan truyền khắp nơi, gây ra vô số chê cười khiến Ninh gia mất mặt.
Vì vậy, ánh mắt của vài người nhìn Lục Trần đều mang theo ý tứ không tốt.
"Kiếm tử Kiếm Đế cung." Cường giả Thánh cảnh khẽ nheo mắt.
Kiếm Đế cung là đại giáo đứng đầu Thanh vực bên cạnh, cũng là học phủ kiếm tu đứng đầu Thập vực vô cùng nổi danh. Đương nhiên hắn đã từng nghe qua tên tuổi Kiếm tử Lục Trần, vị này được người đời xưng là đại ma vương ở Thanh vực, được truyền là một yêu nghiệt vô cùng thần kỳ, thế mà lại tới Hoả Diễm cốc bọn họ.
Không ngạc nhiên gì khi hắn bỏ qua cơ duyên trong không gian Hoả Diễm.
Tuy nhiên, người này đến Hoả Diễm cốc không phải vào không gian Hoả Diễm để luyện hoá cơ thể thì là vì lí do gì?
Lục Trần bất ngờ khi thấy Ninh Hiên, hiển nhiên không đoán được sẽ chạm mặt Ninh Hiên ở Huyền vực. Nhưng trong lòng hắn, Ninh Hiên cũng chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, hắn chợt thản nhiên nói: "Cho dù ngươi có bất mãn gì với ta, xin khuyên ngươi một câu, tốt nhất là đừng nên ra tay, nếu không sẽ tự chuốc lấy phiền phức."
Lục Trần nói xong bèn xoay người muốn rời đi.
"A... cuồng vọng thật đấy." Đám thiên tài Ninh gia nghe thấy lời Lục Trần nói bèn hừ lạnh, sau đó ánh mắt trở nên sắc bén.
Còn ánh mắt Ninh Hiên lại trở nên lạnh lẽo vô cùng, có tia tức giận loé lên.
"Đứng lại."
Sau hắn, có người quát lên: "Tại hạ Ninh Phi, nghe nói thực lực Kiếm tử siêu phàm, xin được lĩnh giáo cao chiêu của Kiếm tử."
Trong số mấy vị thanh niên, một người trẻ tuổi kiệt xuất bước ra. Trên người hắn mang ý chí Vương giả, khoảnh khắc tiếp theo đã bộc phát toàn lực, linh lực dồi dào phóng thẳng lên trời hoá thành một con diều hâu. Diều hâu vỗ cánh tới gần mười thước, đôi cánh nó rung lên tạo thành một trận cuồng phong mãnh liệt rồi lao về phía Lục Trần.
Lục Trần như không cảm nhận được nguy hiểm phía sau, vẫn tiếp tục đi về phía trước. Nhưng ngay khi diều hâu tới gần, sau lưng hắn chợt phát ra một luồng kiếm quang kinh người, ánh sáng rực rỡ của kiếm uy lan toả, ngay lập tức xuyên qua cơ thể con diều hâu.
Xoẹt!
Diều hâu do Vương giả thế ngưng tụ đã bị xé toạc và tan thành mây khói.
Tuy nhiên, đây vẫn chưa phải kết thúc, kiếm quang đó mang theo âm thanh leng keng sắc bén không thể ngăn cản bay về phía Ninh Phi với tốc độ cực nhanh.
Thấy kiếm quang đang bay tới toát ra khí tức vô cùng lợi hại, sắc mặt đám thiên tài Ninh gia chợt thay đổi. Tất cả sử dụng thế Vương giả để ngưng tụ thành những hình dạng khác nhau, có người biến thành yêu thú, có người hoá thành binh khí. Tất cả đều va chạm trực tiếp với kiếm quang đang bay tới.
Khụ khụ khụ!
Thế Vương giả bị kiếm quang xé nát và biến thành nhiều mảnh. Khi thế Vương giả tiêu tan, thân thể những vị thiên tài Ninh gia đều loạng choạng như sắp rơi khỏi không trung.
"Sao, sao lại cường đại đến thế?" Sắc mặt mấy thiên tài Ninh gia, bao gồm cả Ninh Ninh đều trở nên tái nhợt, trong mặt họ ánh lên vẻ khó tin.
Năm người bọn họ đều đã lĩnh ngộ thế Vương giả, trong đó có hai thanh niên đã đớt tới Vương cảnh đỉnh phong. Năm người cùng ngưng tụ thế, vậy mà lại bị Vương cảnh sơ kỳ ngưng tụ một kiếm quang xé toạc ra, không ngăn cản nổi.
So đấu thế với nhau, Lục Trần đã lấy một địch năm.
Không nói đến những thiên tài Ninh gia, ngay cả Thánh cảnh Hoả Diễm cốc cũng phải sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận