Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1180: Ly biệt (2)

Yến Tử Hiên hết chỗ nói rồi, đây chính là biểu tượng trân quý nhất dưới Thiên Đế của Sơn Hải giới, thậm chí còn trân quý hơn so với Đế Khí, sư đệ vậy mà lại không biết chơi thế nào, còn làm ra dáng dấp ném cho đối phương, thiếu chút nữa làm cho Yến Tử Hiên tức giận.
Lục Trần suy nghĩ một chút, vẫn là nhận lệnh bài.
"Được, chúng ta đi thôi." Nữ chiến thần nhìn về phía Liễu Khuynh Thành nói.
"Sư huynh."
Liễu Khuynh Thành đột nhiên gọi.
Lục Trần ngẩng đầu, đang lúc cho rằng sư muội có chuyện gì, đột nhiên cảm thấy một trận gió hương ập tới, một đôi môi đỏ mọng băng băng lạnh lạnh, trực tiếp ấn lên trên bờ môi của hắn.
Chạm vào liền cách xa, đây đã là hành động to gan nhất mà Liễu Khuynh Thành lấy hết dũng khí làm ra.
"Sư huynh, không được quên ta."
Sau khi lớn mật, khuôn mặt Liễu Khuynh Thành ửng đỏ, cúi đầu ngượng ngùng khó nhịn nói một câu, mang theo vẻ mặt không muốn, đi theo nữ chiến thần rời khỏi không gian của Kiếm Đế cung.
"Người sư muội này..." Một lúc sau, Lục Trần khẽ cười một tiếng.
"Giám Sát Lệnh, sao Nữ Đế lại cho ngươi Giám Sát Lệnh?" Bên cạnh, vẻ mặt lão giả khiếp sợ tự lẩm bẩm.
Giám sát sứ thay mặt Thiên Đế tuần tra tứ phương, có địa vị cao đến đáng sợ, có năng lực miệng vàng lời ngọc.
Giám sát sứ nói kẻ nào làm phản thì người đó bị coi là kẻ phản bội, có thể bị giết mà không cần bằng chứng, tương đương như một Thượng phương bảo kiếm của vương triều ở thế tục.
Nếu có vấn đề Giám sát sứ không thể giải quyết được, có thể trực tiếp nói chuyện với Thiên Đế thông qua Giám Sát Lệnh, Thiên Đế sẽ cử người đến giúp đỡ.
Vì vậy, quyền uy của Giám sát sứ cực kỳ lớn, chỉ có sự tồn tại như Thiên Đế cảnh mới có tư cách đưa ra Giám Sát Lệnh.
Muốn có Giám Sát Lệnh, cần phải có đủ hai điều kiện, thứ nhất là phải có quan hệ mật thiết với Thiên Đế, thứ hai là phải có thiên phú siêu phàm.
Cho nên, lão giả có chút ngớ người, chẳng lẽ tên tiểu tử trước mặt này có quan hệ với Thần Hoàng Nữ Đế.
“Tiểu tử, ngươi với Thần Hoàng Nữ Đế có quan hệ gì?” Lão giả nhìn về phía Lục Trần hỏi.
“Sư phụ của kẻ hèn này.” Lục Trần trả lời.
Trong lòng của lão giả hơi kinh sợ, nhưng vẫn nói tiếp: “Cho dù ngươi là đồ đệ của Thần Hoàng Nữ Đế, nhưng chuyện giết chết bảo bối của ta thì sao đây?”
Tuy rằng lão giả kinh ngạc nhưng thực ra trong lòng không sợ hãi, dù sao hắn cũng là một Thánh Đế đấy, chuyện này là do tiểu tử trước mặt sai, vô duyên vô cớ giết chết bảo bối của hắn.
“Tiền bối, thật ra thì tiểu bối giết con gà này là có lý do.” Lục Trần không nhanh không chậm nói.
“Lý do là gì?”
Vương Phúc Hải nhìn Lục Trần, ánh mắt ngày càng trở nên không có thiện cảm.
Hắn ngược lại muốn xem xem lý do mà tiểu tử này có thể đưa ra là gì.
Con mẹ nó, hắn không tin là tên tiểu tử này có lý do chính đáng để giết gà của hắn.
Con gà của hắn trêu ai chọc ai chứ.
Lục Trần hằng giọng một cái, sau đó trịnh trọng nói: “Tiền bối, con gà này có vấn đề lớn, ta hoài nghi nó chính là gián điệp của Thiên Yêu giới lẻn vào Sơn Hải giới theo dõi động tĩnh của Kiếm Đế cung, phải bị giết.”
Vừa rồi trong lúc lão giả khiếp sợ, Lục Trần đã bí mật hỏi Yến Tử Hiên về một số quyền hạn của Giám Sát Lệnh, không ngờ là quyền hạn của Giám Sát Lệnh lại lớn như thế, trong lòng mừng đến không ngậm được miệng.
Sau đó thì nghĩ ra một biện pháp đối phó.
“Phụt!”
Nghe thấy lý do cực kỳ vô lý mà Lục Trần đưa ra, trưởng lão Vương Phúc Hải suýt nữa là đã phun ra một ngụm máu, bị lời này bổ cho sững cả người.
Tên tiểu tử này còn nói gà bát trân của hắn là một gián điệp bị phái tới Sơn Hải giới.
Con mẹ nó, còn lý do nào trơ trẽn hơn thế này nữa không?
Còn nhỏ tuổi như vậy đã không biết liêm sỉ như thế, học từ ai vậy?
Bên cạnh, khóe miệng của Yến Tử Hiên co giật, lý do sư đệ đưa ra thực sự quá lợi hại, hắn âm thầm giơ ngón tay cái ở một góc mà Vương Phúc Hải không nhìn thấy.
“Cái gì, ngươi nói cái gì, lặp lại lần nữa.” Vương Phúc Hải hoàn hồn, nghi ngờ mình nghe lầm, hắn nghiến răng nghiến lợi.
Với bộ dạng và thái độ này, đúng là hận không thể đánh tên tiểu tử này một trận.
Lục Trần không nhanh không chậm, lười biếng lặp lại: “Ta nghi ngờ còn gà do tiền bối nuôi là gián điệp trong Sơn Hải giới, tiền bối đừng nóng giận, xin hãy nghe ta nói.”
“Được, ta đang nghe đây.” Khuôn mặt của Vương Phúc Hải tối sầm.
Hắn muốn xem xem tiểu tử này có thể tìm được lý do gì vô liêm sỉ hơn cả lý do vừa rồi, còn có thể đổi trắng thay đen hay không, hắn rửa tai lắng nghe.
Lục Trần trịnh trọng nói: “Đây là lần đầu tiên vãn bối từ mười vực đến Cửu Thiên, vừa rồi vãn bối có cảm giác mình bị nhìn chằm chằm, nhưng chỉ có mấy người chúng ta ở đây, ta không phải, sư huynh không phải, sư muội không phải, tiền bối đương nhiên cũng không phải, sau đó ta phát hiện con gà của tiền bối, con gà của tiền bối vẫn luôn nhìn chằm chằm ta, như vậy có chính thành khả năng con gà tiền bối nuôi chính là một gián điệp từ Thiên Yêu giới, nguyên thần của nó đã bị thay thế.”
“Ngươi thực sự biết cách bịa đặt dựng chuyện, ăn không nói có, nói lời vô căn cứ.” Trưởng lão Vương Phúc Hải thực sự tức giận, sao lại có thể có một tiểu bối vô liêm sỉ như vậy.
Vừa nãy con gà còn đang ăn lương thực ngon lành đấy, nó nhìn ngươi khi nào, ngươi nghĩ ngươi đẹp trai đến mức nào hả, đến cả con gà mà cùng muốn thỉnh thoảng nhìn ngươi à.
Bạn cần đăng nhập để bình luận