Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1670: Sự cường đại của Võ Thần

“Ha ha, thằng nhóc này ta đã gặp qua.” Từ hư không truyền đến tiếng cười ha ha, nói: “Thằng nhóc này lĩnh ngộ đạo Hư Không, tuy rằng không thâm ảo bằng Tây Môn gia, nhưng cũng không tệ.”
Vừa dứt lời, một ông lão mặc áo cà sa xuất hiện trên khoảng đất trống từ hư không, tóc bạc nhưng khuôn mặt hồng hào ửng đỏ, chính là Tây Môn Thanh, lão tộc trưởng của gia tộc Hư Không.
Lúc ấy hắn đang lịch luyện hồng trần ở một thành trì, tình cờ gặp được đối phương, muốn thu làm đồ đệ, nhưng đáng tiếc không có cơ hội.
Về phần mấy Thần Đế không biết Lục Trần thì đưa ánh mắt nhìn Võ Thần, bọn muốn tự mình nghe xem, tại sao Võ Thần lại đưa ra kết luận khi đối phương gia nhập sẽ tăng cơ hội thành công lên nhiều hơn một nửa.
Võ Thần híp mắt, cười ha ha nói: “Tiểu tử này không phải là một Thần Vương bình thường, mà là một Thần Vương cực kỳ nghịch thiên. Có lẽ các ngươi không biết, trên đường Võ Bang đi đón dâu gặp ba Thần Hoàng không quen biết cản đường.”
Thần Đế xung quanh đều im lặng, tiếp tục nghe kể chuyện.
“Lúc ấy trên chiến thuyền chỉ có hai Thần Hoàng là Võ Bang và Tử Vận, hai người đều ra tay với hai Thần Hoàng, Thần Hoàng còn lại chính là bị thanh niên này đánh giết, mà chiến cuộc kết thúc còn sớm hơn hai Thần Hoàng nhiều.”
Lời này vừa nói xong, tất cả Thần Đế ít nhiều đều kinh hãi hô một tiếng, ánh mắt như lửa đốt nhìn chằm chằm bóng dáng Lục Trần.
Bọn họ chưa từng nghe nói tới chuyện Thần Vương chém giết Thần Hoàng, càng kỳ quái hơn chính là kết thúc trận chiến còn mau lẹ hơn Thần Hoàng, người này cũng thật là lợi hại.
Cặp mắt Hỏa Thần đều sắp trừng rớt ra ngoài, kinh ngạc nói: “Mấy năm trước lúc thằng nhóc này ở Hoả Thần tông chỉ mới ở cảnh giới Chân Thần, mấy năm trôi qua vậy mà có thể giết Thần Hoàng.”
“Nhưng mà thằng nhóc này rất quỷ dị, lúc ấy ta phái một vị Thần Vương vô địch trông chừng đối phương, sau khi về nhà phát hiện không thấy tung tích hứn nữa, ngược lại là Thần Vương vô địch bị khống chế, bị treo trên cây.” Hỏa Thần cảm thán một câu, nói tới đây bụng đầy phiền muộn.
“Lúc thanh niên này còn ở cảnh giới Chân Thần, hắn đã từng giao chiến với Quốc chủ Mặc Vân thần quốc, vị quốc chủ nọ bị hắn đánh trọng thương, mặc dù người nọ chỉ là Thần Hoàng trung kỳ, nhưng lúc đó thanh niên này mới Chân Thần mà thôi.” Võ Thần cũng cảm thán nói một câu, trong giọng nói tràn đầy sợ hãi thán phục.
Trên thực tế, lúc Võ Bang trở về đích thân kể lại những gì đã xảy ra trên đường, nội tâm Võ Thần lập tức dấy lên gợn sóng.
Thế là hắn huy động lực lượng gia tộc đi điều tra thân phận và quỹ đạo hoạt động của thanh niên. Trong mắt Võ Thần, thanh niên này có thể vượt cấp chém giết Thần Hoàng, quỹ đạo hoạt động không có khả năng bình yên được, quả nhiên như hắn dự đoán, đã điều tra được động tĩnh người nọ ở Mặc Vân thần quốc.
Một số quốc gia xung quanh đồn rằng Mặc Vân Thánh đã bị một Chân Thần tấn công đến bị thương, tuy trong khu vực đó không có ai đáng tin, nhưng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng.
Thanh niên cực kỳ xuất sắc này là người ngoại lai và có quan hệ với Võ Minh.
Cháu trai nhà mình có thể kết bạn với yêu nghiệt lợi hại như vậy, trong lòng Võ Thần vẫn rất vui sướng, nếu như mời được đối phương vào Thâm Uyên giới phá hư tế đàn, xác suất thành công hẳn là cực kỳ cao.
Lời nói của Võ Thần làm cho một đám Thần Đế trợn tròn cả mắt.
Mới chỉ Chân Thần mà đã có thể làm Thần Hoàng bị thương?
Đây là quái vật chứ con người gì nữa!
Khó trách Võ Thần lại tôn sùng như thế.
Bắc Cực Chiến Thần mặc giáp trụ dày, phóng ra khí tức rét lạnh mở miệng nói: “Thanh niên này chắc là kẻ ngoại lai nhỉ, không thể chắc chắn đối phương sẽ mạo hiểm vì thế giới của chúng ta được.”
Lời của Bắc Cực Chiến Thần kéo sự hưng phấn của mọi người về, bắt đầu tỉnh táo lại.
Hỏa Thần trợn mắt nói: “Hắn dám vi phạm mệnh lệnh của Thần Đế, dù cho hắn ở thế giới khác có thân phận gì, cứ đi vào Thần giới là phải nghe lời người ở đây.”
Mọi người nghe Hỏa Thần nói xong, đều biết là do người ta đoạt đi rất nhiều thần hoả của hắn, trong lòng tràn đầy oán hận, nhìn thế nào cũng thấy thanh niên kia khó chịu, nên không ai thèm để ý tới hắn.
Võ Thần cười híp mắt nói: “Ta có một mưu kế, chắc chắn có thể khiến cho đối phương dốc hết sức vì chúng ta dù cho máu chảy đầu rơi.”
“Là mưu kế gì?” Mọi người hiếu kỳ hỏi.
“Mỹ nhân kế.” Vẻ mặt Võ Thần thần bí nói, lúc nói chuyện còn kín đáo hé mắt liếc nhìn Bạch Hi.
Võ Thần đã điều tra tỉ mỉ về thanh niên này, tình báo của Võ gia mạnh mẽ cỡ nào, năm đó Bạch Hi trở về, không biết vì sao lại nổi giận, còn chạy đến Thâm Uyên giới đại khai sát giới, cho đến mười mấy năm trước Võ Thần mới hiểu rõ Bạch Hi lén lút sinh ra một đứa bé.
Đứa trẻ Bạch Hi sinh ra có khuôn mặt rất giống với thanh niên tên Lục Trần, Võ Thần suy đoán, rất có thể Lục Trần chính là phụ thân của Bạch Hạo.
Nếu như Bạch Hi mở miệng, chẳng phải người kia sẽ làm mọi việc cho bọn họ sao.
Bạch Hi nghe thấy lời Võ Thần, lại nhìn thấy ánh mắt thâm ý của hắn, toàn thân cứng đờ, đôi mắt mỹ lệ nhìn chằm chằm Võ Thần, một luồng sức mạnh tử vong hung hăng đâm vào đầu Võ Thần khiến nguyên thần hắn phát đau, cảm giác ớn lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận