Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 876: Cường giả đã chết

Một kích này truyền ra tiếng nổ lớn, vô số khí lưu khuếch tán ra ngoài.
Vừa mới đối chọi với một kích, thì một chưởng ấn mịt mờ sáng lên đột nhiên đánh đến từ phía sau.
Nhân Hoàng đại thành của gia tộc Thuần Vu đột nhiên biến sắc, vội vàng xoay người, đụng một chưởng với người đánh lén phía sau, hai người họ không phân cao thấp, nhưng trên bầu trời lại giáng xuống một bàn chân lớn, ánh mắt Thanh Mộc lão nhân lạnh lẽo bắn ra bốn phía, nắm kiếm quyết, một kiếm quang màu xanh xuất hiện đột nhiên công kích về phía Nhân Hoàng đại thành này.
Phụt!
Nhân Hoàng đại thành của gia tộc Thuần Vu vừa mới va chạm một cước trên không trung, lại không tránh được công kích của Thanh Mộc lão nhân, một luồng kiếm quang màu xanh xuyên qua thân thể hắn, khiến cho bộ vị trái tim có thêm một lỗ máu.
Nhân Hoàng đại thành này dù nghịch thiên thế nào cũng không cách nào đồng thời đối mặt với ba cường giả cùng cấp bậc liên tục công kích không ngừng, chỉ kiên trì thời gian hai hô hấp đã bị đả thương, sau đó ba người họ hợp lực xuất thủ, ba luồng uy lực vô song giáng xuống thân thể hắn, trực tiếp khiến cho thân thể hắn tan rã, nguyên thần bị diệt.
Thoạt nhìn thời gian giao thủ rất dài, nhưng thật ra toàn bộ quá trình cũng chỉ có thời gian bốn năm hơi thở, ngay cả ba mươi giây cũng không tới, gia tộc Thuần Vu chỉ còn lại hai Thánh cảnh.
Bảy Nhân Hoàng đại thành trở lại chiến thuyền, không chớp mắt, nhìn về phía hai chiến đoàn xa xa.
Nơi đó bộc phát Thánh chiến, là chiến đấu của Thánh cảnh thật sự, với tu vi hiện tại của bọn họ thì vẫn chưa cách nào tham gia được trận chiến đấu này.
Thuần Vu Dạ tương đối thảm, bị hai Thánh cảnh vây công, trong đó sức chiến đấu của Bùi Hồng không thua kém hắn, lại thêm một Thánh cảnh bên cạnh phụ trợ, hắn cũng kiên trì được hai phút, lập tức bị tước mất đầu, nguyên thần bị đánh xuyên thủng.
Thuần Vu Dạ tử vong, hai Thánh cảnh đi trợ giúp Từ Tri Mệnh, ba người họ vây công một người, sau khi có hai Thánh cảnh gia nhập thì Thánh cảnh cuối cùng của Thuần Vu chỉ kiên trì được thời gian ba hơi thở.
Một tiếng rống lớn không cam lòng vang vọng khắp bầu trời Hoàng thành, đại diện cho sự kết thúc của gia tộc Thuần Vu.
Phía dưới, trong lòng đám người của gia tộc Thuần Vu trở nên lạnh lẽo, chết lặng, run rẩy lợi hại, nghĩ đến Thuần Vu bọn họ, một trong những gia tộc mạnh mẽ nhất hoàng thành Long thị, phát triển đến thời gian cường thịnh cho đến bây giờ đã hơn một vạn năm.
Từ đỉnh thịnh đến suy bại ngay cả thời gian nửa nén nhang cũng chưa đến.
Trên mặt mỗi người đều hiện ra tuyệt vọng nồng đậm.
Gia tộc Thuần Vu muốn phát triển cường thịnh như trước không mấy ngàn vạn năm sẽ không làm được, hơn nữa, hiện tại bọn họ còn ở trong cục diện khó đảm bảo bản thân.
Bởi vì vốn không biết cường giả trên chiến thuyền có buông tha cho bọn họ hay không, cho dù trong lòng có thù hận khắc cốt ghi tâm đối với Lục Trần và hung thủ ra tay trước đó, nhưng cũng không dám biểu đạt ra ngoài.
Ba Thánh cảnh trở lại trên thuyền, trong đó Bùi Hồng nhìn thoáng qua người phía dưới, trong ánh mắt hiện lên một luồng sát khí lạnh như băng: “Đan Hoàng, nhổ cỏ không trừ gốc, gió xuân cỏ lại mọc, ta đề nghị diệt hết toàn bộ gia tộc Thuần Vu.”
Bùi Hồng và gia tộc Thuần Vu có thù sinh tử, dù sao thì Thuần Vu Phong cũng giết con trai của hắn, cho nên hắn muốn tiêu diệt toàn bộ người của gia tộc Thuần Vu.
Lục Trần lười biếng nói: “Ta chỉ giết cường giả Hoàng cảnh trở lên, còn những người khác, đợi ta đi rồi thì tùy các ngươi.”
Lục Trần biết, cho dù mình buông tha cho người dưới Hoàng cảnh của gia tộc Thuần Vu, người tham chiến xung quanh cũng sẽ không bỏ qua, bởi vì thế giới này tin vào quy tắc diệt cỏ tận gốc, nếu không hậu hoạn vô cùng, đừng tưởng rằng những đứa trẻ mấy tuổi đó, còn có con nít còn mang tã trông không có sức uy hiếp.
Nhưng ai biết được mấy chục năm, hàng trăm năm sau, sẽ trở thành một nhân vật phiền phức.
Dù sao thì thù hận cũng là động lực tu hành.
Trên thế gian này có rất nhiều trường hợp, bởi vì nhiều người mềm lòng, bỏ qua cho mấy đứa trẻ.
Nhưng sau này lại chết trong tay đứa trẻ, thuộc báo ứng nhân quả tuần hoàn.
Cho dù người trên chiến thuyền ra tay buông tha cho người phía dưới, gia tộc cắm rễ Hoàng thành cũng sẽ không bỏ qua cơ hội bỏ đá xuống giếng.
Bởi vì gia tộc Thuần Vu đặt chân ở nơi này, chắc chắn không đếm xuể người đắc tội, lúc cường thịnh không ai dám chọc, một khi suy bại, ai cũng sẽ đến giẫm một cước, cướp đoạt tài nguyên tu hành, công pháp...
Lục Trần đã sớm đoán được tương lai người của gia tộc Thuần Vu sẽ có hậu quả gì, cho nên chỉ nhằm vào cường giả gia tộc Thuần Vu, không để lại hình tượng ác nhân gì cả.
“Hiện tại còn có một người quan trọng vẫn chưa chết, chúng ta cứ đợi ở đây đi!” Lục Trần mở miệng nói.
Nhân vật quan trọng của gia tộc Thuần Vu chính là Thuần Vu Phong.
Dù sao cũng là vì người này, mình mới có lòng muốn diệt gia tộc Thuần Vu.
Lục Trần giam giữ một người ở phía dưới, nhìn đối phương từ trên cao, lạnh lẽo hỏi: “Thuần Vu Phong đâu?”
“Cẩu tạp chủng, ngươi đại khai sát giới ở gia tộc Thuần Vu, thiếu chủ trở về sẽ giết ngươi.” Ánh mắt người này đỏ như máu, vô cùng dữ tợn nói.
“Giết ta?”
Lục Trần lắc đầu, nói: “Ta từ Siêu Phàm cảnh đã bắt đầu bị Hoàng giả đuổi giết, một đường tu luyện đến đây, bởi vì ta mà không biết có bao nhiêu Thánh Vương chết đi, vậy mà một Hoàng cảnh nho nhỏ muốn giết ta, không biết trời cao đất dày.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận