Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1270: Không thuộc về giới này

Lúc này Lục Trần mới thở phào nhẹ nhõm.
Liễu Mục khó hiểu hỏi: “Tiền bối, người ngoài là có ý gì, chẳng lẽ không thuộc về Sơn Hải giới.”
“Ừm.”
Trịnh Thuần Quân khẽ mở miệng, nói: “Có thể là đến từ giới khác.”
“Giới khác?”
Lục Trần và Liễu Mục đều lộ ra vẻ tò mò.
Trịnh Thuần Quân chắp tay đứng, giọng điệu bình thản chậm rãi tự thuật: “Sơn Hải giới chúng ta và Thiên Yêu giới tiến hành tranh đấu thế kỷ dài đằng đẵng, cũng hiểu được song phương đều không phải là thế giới duy nhất, ngoài hai giới còn có thế giới khác, lúc trước sau khi chiến tranh mở màn không lâu thì có một Thiên Đế thống trị thời đại nào đó giống như thiếu nữ trước mắt xuất hiện.”
“Không cảm nhận được bất kỳ linh lực dao động nào ở trên người bọn họ, có lẽ hệ thống tu hành khác với chúng ta, trong đầu bọn họ có một tiểu nhân giống như bản thân, giống với nguyên thần của chúng ta, nhưng bọn họ bất đồng, tiểu nhân đó là nguồn gốc của lực lượng đạo pháp bản thân bọn họ.”
“Các ngươi biết Thần tộc chứ, bọn họ chính là huyết mạch do người ngoại lai và Sơn Hải giới sinh ra.”
“Lúc trước người ngoài đó rất mạnh, là bạn không phải địch, có thiện ý với giới ta, còn từng giúp Thiên Đế giảm bớt cục diện chiến tranh, sau khi người ngoại lai đó giúp đỡ giải quyết phiền phức thì ở lại giới ta hơn hai mươi vạn năm, sau đó thần không biết quỷ không hay lặng lẽ biến mất.”
“Tuy rằng người ngoài đó đã rời đi nhưng lại để lại cho Sơn Hải giới một chủng tộc mạnh mẽ, cũng chính là Thần tộc.”
“Thần tộc phát triển rất nhanh, cũng từng sinh ra Thiên Đế, chỉ là không gặp thời, năm đó thời đại quá đen tối, Thiên Đế song quyền khó địch bốn tay, bất hạnh ngã xuống, mấy năm nay Thần tộc tuy không sinh ra Thiên Đế nhưng vẫn có mấy nhân vật tuyệt đỉnh thật sự.”
Trịnh Thuần Quân kể lại một số lịch sử chưa được biết đến cho hai người phía sau, khiến cho hai người họ sinh ra dao động.
Thật sự có người ngoài của giới thứ ba ngoài hai giới đến, còn giúp Thiên Đế giảm bớt cục diện chiến tranh, điều này chứng tỏ người ngoài rất mạnh.
Tuy rằng không biết người ngoài ở cấp bậc cảnh giới nào, nhưng giúp Thiên Đế hóa giải cục diện, hơn nữa còn để lại một hậu duệ huyết mạch Thần tộc ở Sơn Hải giới, từng sinh ra Thiên Đế chân chính, từ đây có thể thấy được gen của người ngoài rất mạnh.
Ít nhất cũng là tồn tại cùng cấp bậc với Thiên Đế.
Một lúc sau, Lục Trần và Liễu Mục nhìn nhau, tiêu hóa đáp án trong lòng.
Trịnh Thuần Quân nhìn thiếu nữ hôn mê, mở miệng nói: “Tuy không biết nàng đến giới chúng ta như thế nào nhưng cũng khiến cho ta thấy được hy vọng, nếu như liên hệ được với thế giới của nàng, mời cường giả Thiên Đế đến, vậy thì áp lực của Sơn Hải giới chúng ta sẽ được giảm bớt rất nhiều.”
“Ta muốn dẫn nàng đi hỏi một phen.” Trịnh Thuần Quân nói.
“Tiện thể dạy nàng khống chế lực lượng.” Lục Trần kéo cánh tay mềm nhũn nói.
Trịnh Thuần Quân phất tay áo, mang theo thiếu nữ rời đi.
Liễu Mục lập tức lấy ra vải trắng băng bó vết thương, quấn cho Lục Trần, sau đó đeo lên trên cổ.
Lục Trần nhìn cánh tay được băng bó đeo thành hình tam giác, khóc không ra nước mắt, lần trước băng bó chưa trôi qua bao lâu, bây giờ lại băng bó nữa.
“Đúng rồi, Yến Tử Hiên đâu?” Bỗng nhiên Lục Trần hỏi.
Trước đó hắn đã cảm giác thiếu đi thứ gì đó, hiện tại mới nhớ ra là thiếu Yến Tử Hiên.
“Chịu kích thích nên đi tu luyện rồi, nói không đến Thánh Vương thì không ra ngoài!” Liễu Mục trả lời.
“Ồ!”
Bỗng nhiên Lục Trần có chút tò mò hỏi: “Sư huynh, năm xưa ngươi Thánh Vương sơ kỳ đến Thánh Vương viên mãn hao phí bao nhiêu linh tinh.”
Liễu Mục trả lời: “Năm vạn phương.”
“Xem ra ta còn thiếu rất nhiều.” Lục Trần trầm tư suy nghĩ, hiện tại hắn chỉ có một vạn phương.
“Sư đệ, thời gian này ngươi hãy tu luyện ở đây đi, còn chuyện tiễn đưa người chết, ngoại trừ đệ tử trấn giữ giới thành không thể rời đi còn có rất nhiều đệ tử chưa trở về, cho nên vẫn phải đợi mấy tháng nữa.” Liễu Mục nói.
“Được!”
Lục Trần gật đầu.
May mà hiện tại hắn đang bị thương, đi đâu cũng không được, vậy tiện thể tiêu hóa linh tinh trên người, nâng cao cảnh giới đến Thánh Vương viên mãn vậy.
Sau khi Liễu Mục rời đi thì Lục Trần lập tức yên tĩnh tu luyện, tu luyện mấy ngày đã tiêu hao hết một vạn linh tinh, nhưng hắn phát hiện cảnh giới vẫn dừng lại ở Thánh Vương sơ kỳ, ngay cả đỉnh phong sơ kỳ cũng không đạt đến.
Lục Trần mở mắt ra, hơi mơ màng, không phải Liễu Mục sư huynh nói năm vạn linh tinh sẽ tu luyện đến viên mãn sao.
Bản thân đã dùng một vạn linh tinh mà ngay cả trung kỳ cũng không tăng lên được, điều này, điều này cũng quá lừa đảo rồi.
Võ giả Thánh Vương sơ kỳ tầm thường nhiều nhất tiêu hao một hai ngàn linh tinh, nhiều hơn một chút là ba bốn ngàn linh tinh là có thể trực tiếp tấn công Thánh Vương viên mãn.
Nhưng bản thân hấp thu một vạn linh tinh, cảnh giới vẫn không có chút biến hóa nào.
“Xem ra ta quá yêu nghiệt rồi!” Lục Trần chỉ có thể lặng lẽ an ủi mình như vậy.
Làm sao đây, không đủ tiền, chỉ có thể mua đan dược thôi.
Lục Trần nghĩ ra một cách ổn, đó chính là luyện đan kiếm tiền.
Dù sao hiện tại hắn cũng là luyện đan sư cửu phẩm, có thể luyện ra đan dược Thánh Quân cần dùng, không chỉ có thể bán kiếm tiền mà còn có thể tăng kinh nghiệm luyện đan, một công đôi việc.
Nói làm là làm, Lục Trần luyện đan ngay tại chỗ.
Nhưng cứ luyện cứ luyện, bỗng nhiên cảm giác không đúng, luôn cảm giác phía sau có người nhìn chằm chằm mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận