Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1411: Đại nghĩa diệt thân

“Vậy sẽ giết sao, không giết giữ lại mừng năm mới được không?” Lục Trần nhún vai.
Ánh mắt Trương Vân Phàm nhìn phía hai Thiên Tôn, trong mắt mang theo ý lạnh như băng, lạnh giọng nói: “Cấu kết Thiên Yêu, tội không thể tha thứ.”
Hai Chí Tôn lập tức cũng cảm giác căng thẳng, bị một luồng sức mạnh vô hình nắm lấy cổ họng, ánh mắt bọn họ có thần sắc sợ hãi, cố hết sức nói: “Vân, Vân Phàm thiên tôn tha mạng.”
Hai Chí Tôn cũng không rõ tại sao Vân Phàm thiên tôn lại nói như vậy, không phải là Kiếm Tam công tử cấu kết Thiên Yêu sao?
Ngoài bọn họ, Mặc Khoan cũng trong tình trạng ngốc nghếch.
Răng rắc!
Cổ hai người bị Trương Vân Phàm xoay vỡ, chết oan uổng, thân thể mềm nhũn nằm xuống mặt đất.
“Đi đến Trần gia, liên hợp lại, để các ngươi bao hết Trương gia cho ta.” Lục Trần nhìn Trương Vân Phàm nói.
Tam đại gia tộc của Cổ thành, Trương gia, Vương gia đều có người cấu kết với Thiên Yêu, hư hư thực thực Trần gia không có, thế nên Lục Trần mới để Trương Vân Phàm đi đến Trần gia.
Sở dĩ để Trương Vân Phàm đi là bởi vì Trương Vân Phàm là Thiên Tôn của Trương gia, lời nói nói ra có độ tin cậy, nếu như hắn chạy đi nói mình là đồ tôn của Đế sư? Trần gia sẽ tin sao?
Đây gần như là điều không thể nào.
“Vâng, điện hạ.” Trương Vân Phàm cung kính nói: “Đến lúc đó kính xin điện hạ không cần dính líu những người khác.”
Trương Vân Phàm sợ Lục Trần không phân tốt xấu, diệt sạch người của Trương gia.
Lục Trần khoát tay, nói: “Ta cũng không phải là người mù quáng, tự sát người cấu kết với Thiên Yêu.”
Sau khi Trương Vân Phàm nghe xong, hắn ung dung rời đi.
Đợisau khi Trương Vân Phàm đi, đầu Mặc Khoan đầy u mê hỏi: “Đây, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?”
Mặc Khoan bị một loạt thao tác của Trương Vân Phàm làm cho không biết làm sao.
Trương Vân Phàm không phải là người Trương gia phái đến Hỗn Nguyên thiên giết Kiếm Tam đấy sao, làm sao bây giờ còn cùng trở về với Kiếm Tam, không chỉ có cùng trở về, sau khi trở về lập tức sẽ giết hai Chí Tôn nhà mình, còn Kiếm Tam Tam nói gì thì nghe nấy.
Mặc Khoan tỏ vẻ sống lâu như vậy, chưa từng thấy qua thao tác cợt nhả như vậy.
Bồ Khúc thấy Trương Vân Phàm nghe lời như vậy, mơ hồ đoán được cái gì, có lẽ là Trương Vân Phàm biết thân phận của Lục Trần, thế nên đi theo đại nghĩa diệt thân.
Bồ Khúc liếc mắt Lục Trần, kinh ngạc nói: “Ôi, ngươi là Chí Tôn rồi.”
Lần trước, trước khi Lục Trần rời đi mới là tầng Thánh Vương, không nghĩ tới đi một chuyến thành Chí Tôn rồi.
Lục Trần tiện tay lấy ra hơn sáu trăm miếng Hỏa Linh Đan, qua lại trong tay Bồ Khúc, nói: “Làm phiền ngươi đi Ngũ Hành tông một chuyến, đem những Hỏa Linh Đan này đi, đúng rồi, ngươi chú ý hai người, hỏi thăm lần trước khi n Côn câu được Ngư Vương, là hai thiếu nữ nào nhiệt tình giúp đỡ, cho hai người này nhiều chút.”
Lục Trần nghĩ đến ban đầu khi câu Ngư Vương, gặp phải hai thiếu nữ nhiệt tình kia, nếu như không có sự giúp đỡ của các nàng, tự mình gần như không thể câu nổi Ngư Vương.
“Vâng!”
Đối với yêu cầu của Lục Trần, Bồ Khúc cũng không từ chối, dừng một chút, Bồ Khúc nói: “Ngươi muốn rời đi.”
“Ta có một yêu cầu nho nhỏ, ngài có thể để Hoa Điệp tiên tử tới hướng dẫn ta một canh giờ được không…” Ánh mắt Bồ Khúc mang theo vẻ tha thiết, chỉ là ý thức được yêu cầu của mình có phần quá đáng, Hoa Điệp tiên tử cao cao tại thượng, làm sao có thể tới hướng dẫn hắn, vội vàng sửa lời: “Sắp xếp một Đan Đế tới hướng dẫn ta một tháng là được rồi.”
Bồ Khúc kẹt ở Đan Tôn thập nhị phẩm nhiều năm rồi, vô cùng muốn thăng cấp Đan Đế, nhưng mà với thân phận của hắn thì không có tư cách tiếp xúc Đan Đế.
Nhưng mà với thân phận của Lục Trần, chỉ cần một câu nói là có thể khiến hắn tiếp xúc Đan Đế.
Bên cạnh, Mặc Khoan nhìn Bồ Khúc giống như đồ ngốc, ông bạn già có phải già nua đến ngốc bệnh hay không?
Khẩu vị lớn như vậy?
Còn muốn để Hoa Điệp tiên tử tới hướng dẫn hắn?
Chẳng qua ông bạn già có lẽ cũng ý thức được ảo tưởng của mình không thực tế, còn nói để Kiếm Tam sắp xếp một Đan Đế tới hướng dẫn hắn.
Nhưng Kiếm Tam có mặt mũi lớn như vậy sao?
Lục Trần liếc nhìn Bồ Khúc, lão già này cho hắn ấn tượng cũng không tệ lắm, cho nên gật đầu nói: “Được, đến lúc đó sẽ nói tình huống rõ ràng, đáp ứng nguyện vọng này của ngươi.”
Bồ Khúc lập tức mừng rỡ, kích động nói: “Đa tạ điện hạ!”
“Ta hơi mệt chút, trước tiên đi nghỉ ngơi.” Lục Trần nói xong, hắn xoay người rồi rời đi.
“Bồ Khúc, rốt cuộc thân phận Kiếm Tam là gì?” Mặc Khoan tò mò hỏi: “Còn nữa, ta không hiểu thao tác của Vân Phàm thiên tôn, ngươi nhìn hiểu không?”
Bồ Khúc trợn trắng mắt, nói: “Cũng rõ ràng như vậy, ngươi còn chưa nhìn ra, làm sao đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử có thể cấu kết với Thiên Yêu.”
Đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử?
Mặc Khoan cảm giác não mình dừng hoạt động, cả người cứng ngắc tại chỗ, sau đó kịp phản ứng, nhìn Bồ Khúc tức giận nói nói: “Bồ Khúc, ngươi thật là quá đáng, vì sao có một cái chân lớn như vậy ở Đan Tôn các không nói cho ta, ngươi lại một mình len lén ôm, không bảo ta, quá ghê tởm.”
Thuyền nhỏ hữu nghị của hai người nói lật là lật.
Lục Trần dẫn nhóm người tứ hại đi vào trong sân, trên đường, gặp một thanh niên, đối phương thấy Lục Trần hơi sững sờ, sau đó liền cười lạnh nói: “Phản đồ, ngươi còn dám trở lại.”
“Người đâu, phản đồ của Sơn Hải giới trở về.” Thanh niên này hét lớn một tiếng, âm thanh ẩn chứa linh lực cuồn cuộn, truyền đi rất xa.
Rất nhanh, một nhóm người từ bốn phương tám hướng đi ra, đều là luyện đan sư, bọn họ dùng ánh mắt phức tạp nhìn Lục Trần.
Kiếm Tam công tử đi tới Đan Tôn các, thể hiện năng lực luyện đan phi phàm, được mọi người tôn kính, nhưng mà hơn một năm trước, Trương gia tuyên bố Kiếm Tam công tử thật ra là người phản bội Sơn Hải giới, thuật luyện đan kia cũng là Thiên Yêu truyền thụ cho, trong một thời gian, lòng người bàng hoàng, hi vọng đừng dính líu tới mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận