Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1021: Đe dọa?

Cuối cùng, Lục Trần thu hồi lò luyện đan, một viên đan dược toàn thân mượt mà lơ lửng trên không trung.
“Thành công rồi!”
Mã Tinh Huy nhìn thấy cảnh này, trong lòng thầm rùng mình, vươn tay nắm đan dược trong tay tinh tế đánh giá, sau đó ánh mắt của hắn như lồi ra, nhìn chằm chằm đan dược trong tay, hô hấp dồn dập kịch liệt: “Độ tinh khiết tám thành mốt, trời ạ, độ tinh khiết cao như vậy, ngươi lại luyện chế ra độ tinh khiết cao như vậy.”
Cũng không trách Mã Tinh Huy khiếp sợ được, tuy hắn cũng là một Đan thánh, vả lại đã bước vào Đan thánh mấy trăm năm, nhưng bảo hắn luyện chế Dung Thánh đan, tỷ lệ thành công chỉ có khoảng năm thành, hơn nữa phẩm chất đan dược luyện chế ra cũng chỉ có sáu thành mấy, nếu ngày nào đó cảm giác tay tương đối tốt thì có thể xuất ra một viên bảy thành độ tinh khiết.
Còn giữ được tám thành độ tinh khiết, Mã Tinh Huy nghĩ cũng không dám nghĩ, hắn cân nhắc, chỉ sợ phải trở thành Đan thánh cửu phẩm mới có thể luyện chế ra phẩm chất cao như vậy.
Cho nên viên đan dược này của Lục Trần đã chấn động đến Mã Tinh Huy.
Ánh mắt Mã Tinh Huy sáng quắc nhìn chằm chằm Lục Trần, hô hấp dồn dập nói: “Nhìn ngươi trẻ tuổi như vậy, tu đạo hẳn là cũng mới hai ba trăm năm đúng không, lại luyện chế ra bát phẩm có độ tinh khiết cao như vậy, thiên phú luyện đan vạn cổ độc đáo.”
“Cùng tàm tạm!” Lục Trần trả lời lại hắn.
Nếu như hắn nói cho Mã Tinh Huy hai tháng trước hắn mới có thể luyện chế đan dược bát phẩm, nếu như khiến người đó chấn động đến mắc bệnh tim, chẳng phải là trách nhiệm của hắn sao.
“Ta sẽ mang viên đan dược này về cho sư tổ xem, nếu như sư tổ hài lòng, có lẽ ngươi có thể đạt được thứ ngươi muốn!” Kích động qua đi, Mã Tinh Huy hướng về phía Lục Trần nói.
“Được!” Lục Trần không từ chối đề nghị của Mã Tinh Huy.
Mã Tinh Huy cầm đan dược đi, vừa mới đi không được bao lâu, nơi này của Lục Trần lại nghênh đón khách nhân mới, lão giả mấy ngày trước mời hắn đến Hoàng triều Dạ Lang làm cung phụng lại lần nữa tới nơi này.
“Đã nói, ta sẽ không làm cung phụng.” Lục Trần mở cửa nhìn thấy người này, không có thiện cảm gì, nên lãnh đạm nói.
Lão giả mỉm cười, nói: “Người trẻ tuổi, lần này ta đến không phải vì chuyện này, mà là một chuyện khác.”
Ánh mắt Lục Trần nhìn về phía đối phương.
Lão giả tiếp tục mỉm cười nói: “Hôm nay lão hủ đến đây là khuyên các hạ đừng tham gia đại hội luyện đan một tháng sau, nếu như các hạ không tham gia, Thái tử sẽ có tỷ lệ đạt giải nhất rất lớn, trở thành đồ đệ của Huyền Vũ đan thánh.”
Thái tử Dạ Phong của Hoàng triều Dạ Lang từ nhỏ đã biểu hiện ra thiên phú vô cùng khiếp người, bất kể là luyện đan hay là tu vi.
Hiện giờ Dạ Phong đã có tu vi Thánh cảnh trung kỳ, còn là một luyện đan sư lục phẩm, có thể luyện ra đan dược lục phẩm bảy thành độ tinh khiết, lần này ở trước mặt rất nhiều người, Dạ Phong có tỷ lệ đạt giải nhất, ai ngờ lại xuất hiện một Đan thánh Lục Trần, ở trước mặt Đan thánh, Dạ Phong chỉ là một đứa trẻ.
Trước đây Hoàng triều Dạ Lang đã chuẩn bị rất nhiều cũng là vì hôm nay, nếu Dạ Phong có thể bái nhập môn hạ của Huyền Vũ đan thánh, vậy thì đối với Hoàng triều Dạ Lang sẽ có rất nhiều chỗ tốt, đầu tiên, Hoàng triều Dạ Lang sẽ ôm chiếc đùi to Huyền Vũ đan thánh này, cho dù là thế lực đứng đầu cũng không dám đắc tội với bọn họ.
Tiếp theo, có được nguồn gốc của đan dược cao giai sẽ dễ dàng hơn nhiều, có thể cho cường giả của Hoàng triều Dạ Lang uống để thực lực chỉnh thể của Hoàng triều lần nữa tăng lên một cấp bậc.
Lục Trần nghe được lời nói mơ hồ mang theo uy hiếp này, ánh mắt chợt lóe: “Nếu như ta từ chối thì sao?”
Lão giả cười híp mắt nói: “Ta chỉ có thể khuyên tiểu hữu một câu, ngươi còn quá trẻ, còn có rất nhiều con đường cần phải đi, chống đối với Hoàng triều Dạ Lang là một lựa chọn không thông minh.”
Lão giả nói đến đây, lập tức chuyển lời: “Đương nhiên tiểu hữu vẫn có thể suy nghĩ đề nghị lần trước của ta, đó là trở thành luyện đan cung phụng của Hoàng triều Dạ Lang, lựa chọn như vậy, đối với hai bên đều có lợi.”
“Nói xong chưa?” Lục Trần mặt không biểu cảm hỏi.
Dưới biểu cảm khác lạ của lão giả, Lục Trần thản nhiên nói: “Nói xong rồi thì cút.”
Phụt!
Ánh mắt của lão giả thoáng cái trở nên sắc bén, như hai thanh lợi kiếm giáng trên thân của Lục Trần, nụ cười trên mặt hoàn toàn biến mất, trở nên vô cùng lạnh lẽo.
“Tự giải quyết cho tốt!”
Lão giả hờ hững nói một câu, chợt quay người rời khỏi phòng của Lục Trần.
Lục Trần nhìn chăm chú vào bóng lưng lão giả rời đi, trong ánh mắt có ánh sáng lạnh lẽo chớp động, chuyến đi này đến Bồ Đề sơn hành sự khiêm tốn là vì tôn trọng Huyền Vũ đan thánh, nhưng nếu như có người đến có ý xấu vậy hắn cũng không ngại chơi đùa với đối phương.
Sau khi lão giả của Hoàng triều Dạ Lang rời khỏi chỗ của Lục Trần, trở lại khách điếm, ánh mắt của Thái tử Hoàng triều Dạ Lang nhìn qua, hỏi: “Người đó lựa chọn cái gì?”
Dạ Phong, Thái tử của Hoàng triều Dạ Lang, có thiên phú bất phàm, là Thái tử xuất sắc nhất Hoàng triều Dạ Lang, chói mắt như ánh mặt trời.
Hiện tại Dạ Phong đã là Đan Vương lục phẩm đỉnh phong, chỉ thiếu một bước là có thể bước vào hàng ngũ Đan Hoàng, là tuấn kiệt có thiên phú luyện đan cao nhất trong năm trăm tuổi đến Bồ Đề sơn lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận