Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 966: Hoàng triều Phi Tuyết (2)

Về chuyện này, Lục Trần không từ chối mà cùng Lăng Nguyên Cơ tiến cung. Lăng Nguyên Cơ bố trí cho hắn một cung điện, sau đó gửi tin tức cho ba thế lực lớn, nói rằng Lục thiếu có lời mời, người của ba thế lực đều biết Lục thiếu là ai.
Vì cần thời gian để báo tin nên Lục Trần đã tu luyện tại cung điện trong lúc đó.
Lục Trần vận chuyển Cửu Phệ Thiên Công, yên lặng tu luyện, từng giây trôi qua, các loại hạt quy tắc tiến vào trong cơ thể, cảm nhận được sự kết dính cùng với thân thể.
"Phương thức tu luyện này vẫn còn quá chậm." Lục Trần lắc đầu thở dài.
Hiện giờ, ngoài quy tắc hoả diễm ra, hắn còn có quy tắc lôi đình, nhưng quy tắc này không thể tuỳ tiện sử dụng và không thể phát huy được sức mạnh sấm sét thực sự. Chờ sau khi giải quyết xong chuyện của Phục Ma tự, hắn sẽ bắt đầu tìm kiếm cơ duyên trên toàn thế giới, ít nhất cũng phải hoàn thiện quy tắc lôi đình và có thể sử dụng nó một cách thành thạo.
Bởi vì tạm thời không có cơ duyên nên Lục Trần nâng cao cảnh giới tu vi của mình. Chỉ nhoáng một tháng sau, tu vi của Lục Trần đã tăng lên cấp bậc Thánh cảnh trung kỳ.
"Ô, bên ngoài có khí tức xa lạ."
Lục Trần đang tu luyện, đột nhiên cảm giác một luồng thần niệm mạnh mẽ quét qua cơ thể khiến hắn bừng tỉnh khi đang tu luyện.
Lục Trần đứng dậy, vươn vai, thân thể khẽ loé lên biến mất khỏi mật thất tu luyện.
Khi Lục Trần bước ra ngoài, hắn thấy có hai đội ngũ đang đối mặt với nhau. Một bên là Lăng Nguyên Cơ cầm đầu, phía sau hắn có mấy vị cường giả Thánh cảnh và hai vị Thánh Quân, còn đội ngũ của đối phương có ma uy vô cùng hùng mạnh, tất cả mọi người đều có vẻ mặt khinh bỉ, không thì cũng là kiêu ngạo ngông cuồng.
Đây là một nhóm ma tu tu luyện ma công, trên người họ toả ra ma uy, hiện giờ tất cả đều tụ lại ở đây khiến ma uy cao ngút trời.
Đứng đầu là hai vị Thánh Quân mặc trường bào màu đen đang tung bay trước trong gió.
Một Thánh Quân trong đó nhìn Lăng Nguyên Cơ cười lạnh, "Cứ tưởng rằng hoàng chủ Phi Tuyết là một người thông minh, nhưng xem ra ngay cả những người thông minh cũng có lúc hồ đồ."
"Nói lại lần nữa, Hoàng triều Phi Tuyết của ta sẽ không sát nhập vào bản đồ của Sát Lục ma tôn." Ánh mắt Lăng Nguyên Cơ lạnh như băng, uy áp Thánh Vương bùng nổ, hắn nhìn đối phương nói: "Sát Lục ma tôn muốn làm thế nào cũng không liên quan gì đến ta, nhưng đừng quấy rầy sự yên tĩnh của Hoàng triều Phi Tuyết."
"Lăng Nguyên Cơ, ngươi ngây thơ thật đấy, ngươi thật sự cho rằng mình có thể không quan tâm được sao." Thánh Quân kia tiếp tục lạnh lùng nói: "Ngươi cũng biết hiện tại Sát Lục ma tôn đang giao chiến với Thị Huyết ma đế. Thị Huyết ma đế còn tàn bạo vô tình hơn cả Sát Lục ma tôn, một khi Sát Lục ma tôn bị đánh bại, Thị Huyết ma đế sẽ không nhân từ như vậy đâu."
"Tình hình gì vậy, trước là một tên Sát Lục ma tôn, sau lại một tên Thị Huyết ma đế. Những người tu luyện ma công đều lôi kéo kiểu vậy à? Ma tôn không phải là danh hiệu của ma đế hả?" Một câu hỏi đột ngột vang lên bên cạnh.
Thấy Lục Trần đến, Lăng Nguyên Cơ lập tức chắp tay hối lỗi: "Lục thiếu, đã quấy rầy ngươi tu luyện rồi."
Vào cung một tháng, Lục Trần đều ở trong đó tu luyện, bây giờ lại đi ra, rõ ràng là bởi vì bị khí tức quầy rầy nên Lăng Nguyên Cơ có hơi áy náy.
"Không sao." Lục Trần phất tay, ánh mắt đầy vẻ tò mò hỏi: "Sát Lục ma tôn và Thị Huyết ma đế là ai, cường giả từ Cửu Thiên xuống à?"
Lăng Nguyên Cơ cười khổ đáp: "Không phải."
Sau đó hắn giải thích với Lục Trần, hoá ra Sát Lục ma tôn và Thị Huyết ma đế là hai Thánh Vương, đồng thời cũng là ma đầu cùng được Phục Ma tự phóng thích. Bởi vì cả hai đều là những nhân vật sừng sỏ tương đối mạnh trong cấp bậc Thánh Vương, họ tranh đoạt địa bàn và chiêu mộ thủ hạ, trước giờ vẫn sống an ổn với nhau.
Tuy nhiên, song song với việc mở rộng địa bàn, lãnh thổ mở rộng của hai ma đầu cũng xích lại gần và xung đột với nhau.
Có câu một núi không thể có hai hổ, nếu một bên thắng thì đương nhiên cũng có một bên phải bại.
Tu vi của Sát Lục ma tôn đã gần đến Thánh Vương đại thành, với ma công tu luyện có thể giao chiến với Thánh Vương đại thành, còn Thị Huyết ma đế là một Thánh Vương đại thành, xét về cảnh giới thì Thị Huyết ma đế mạnh hơn một chút.
Hai ma đầu ước định rằng bọn họ sẽ không ra tay với nhau mà chỉ dùng thuộc hạ của mình để giải quyết, bên thua cuộc sẽ phải từ bỏ tranh đoạt. Rõ ràng là Thị Huyết Ma mạnh hơn, hắn đã chiêu mộ một số nhân vật Thánh Vương, còn Sát Lục ma tôn lại yếu thế hơn, dù sao thì gần tới Thánh Vương đại thành không có nghĩa hắn là một Thánh Vương đại thành hàng thật giá thật.
Vì vậy, dù Sát Lục ma tôn gần đây ép buộc hay dụ dỗ cũng nhất định phải tập hợp các thủ hạ có cảnh giới Thánh Vương.
Trước đây đã tìm tới Lăng Nguyên Cơ và muốn hắn làm thủ hạ dưới tay nhưng Lăng Nguyên Cơ từ chối.
Cớ gì lại thế, bởi vì ma công mà hai ma đầu này tu luyện đều cần đến máu của võ giả hoặc nguyên thần của họ để tu luyện, một khi đã quy hàng đương nhiên sẽ phải dâng lên. Hơn nữa, sau này ma tu của hoàng triều gia tăng thì hoàng triều sẽ rối loạn.
"Hoá ra hai Thánh Vương tranh đoạt địa bàn cần có vật hi sinh." Lục Trần kết luận sau khi nghe Lăng Nguyên Cơ giải thích xong.
Lăng Nguyên Cơ cười phụ hoạ: "Cũng gần như thế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận