Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1652: Bị thương (2)

Đầu tiên, y bào cực kỳ hoa lệ của Mặc Vân Thánh đã hoàn toàn trở thành vải vụn, trên mặt và cánh tay hắn xuất hiện rất nhiều vết thương nhỏ, đây đều là do kiếm ý rạch vào, khoá miệng còn vương lại một vệt máu, khí tức có hơi không ổn định.
Nhìn từ bề ngoài, Mặc Vân Thánh bị thương nhưng Lục Trần không biết hắn bị thương tới mức độ nào.
Mặc Vân Thánh bình tĩnh nhìn Lục Trần không nói gì, không ai biết hắn vừa trải qua những gì. Tuy rằng ngay từ đầu hắn ý thức được nguy hiểm nên đã phòng thủ trước nhưng khi những kiếm quang nổ tung đã sinh ra uy lực khủng bố có thể dễ dàng xé lá chắn bảo hộ Thần Hoàng của hắn, vì vậy nên trông hắn mới như một tên ăn xin.
Không chỉ có vẻ bề ngoài thê thảm mà bên trong cũng bị nội thương rất nhỏ.
Mặc Vân Thánh không thể hiểu được một tên Chân thần lại có thể bộc phát ra uy lực của cấp bậc Thần Hoàng, chuyện này thật kinh hãi.
Lục Trần nhìn Mặc Vân Thánh, sau đó hồi hộp hỏi: "Chiêu này của ta thế nào?"
Mặc Vân Thánh hít sâu một hơi rồi nói: "Rất mạnh, ta dám khẳng định, nếu Thần Hoàng sơ kỳ sơ ý hứng chịu chiêu này của ngươi, nhất định sẽ bị trong thương."
Những lời của Mặc Vân Thánh đã khẳng định uy lực chiêu này của Lục Trần.
Nghe vậy, Lục Trần hơi thất vọng trong lòn, cho dù Thần Hoàng sơ kỳ cũng chỉ trong thương, còn tưởng rằng có thể giết được cơ.
Nếu thế nhân biết được những suy nghĩ này của Lục Trần, họ nhất định sẽ chửi ầm lên, một Chân thần như ngươi có thể bùng nổ sức mạnh cấp Thần Hoàng vượt qua hai cảnh giới mà còn không biết hài lòng, có thể người khác sống hay không, có để cho Thần Hoàng (Thánh Đế) chúng ta giữ thể diện nữa hay không?
Mặc Vân Thánh hỏi: "Còn đánh nữa không?"
Lục Trần xua tay: "Không đánh."
...
Đám người quan sát trận chiến bên dưới đang hồi hộp chờ đợi kết quả, các thành viên thuộc hoàng thất Mặc Vân rất lo lắng về trạng thái của Quốc chủ, dao động uy năng vừa rồi tạo tiếng nổ vang liên tục không ngừng đã đạt tới giá trị năng lượng cấp Thần Hoàng, một ý nghĩa mà họ không muốn thừa nhận chợt vang lên trong đầu họ.
Hẳn là Quốc chủ sẽ không thua đâu.
Không lâu sau, hai người xuất hiện trước mặt mọi người, ánh mắt vừa rơi xuống người Mặc Vân Thánh đã lập tức hít một hơi.
Khi mọi người thấy bề ngoài 'thê thảm' của Mặc Vân Thánh, bọn họ biết Quốc chủ đã bị thường. Đầu của họ như bị ai đó đập mạnh làm cho choáng váng, Quốc chủ chiến đấu với một Chân thần mà lại rơi vào kết cục bị thương. Bọn họ không thể chấp nhận những gì bản thân đã nhìn thấy.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều khó hiểu, làm thế nào mà một Chân thần cảnh có thể đả thương cấp bậc Thần Hoàng, chuyện này khó có thể tưởng tượng nổi.
Tuy rằng không nghĩ nghĩ ra được nhưng sự thật đang diễn ra ngay trước mắt khiến họ không tin cũng phải tin.
Mặc Vân Thánh nhìn Lục Trần với ánh mắt đầy phức tạp và nói: "Chắc các hạ không phải người của Thần giới."
Lục Trần đã đến Thần giới được vài năm và luyện hoá thần linh khí khiến hơi thở bị đồng hoá, nhưng sau trận chiến vừa rồi, Mặc Vân Thánh đã đoán ra được đối phương không phải người đến từ Thần giới.
Hơn nữa, nếu thật sự là người ở đây, đối phương đã nổi danh khắp Thần giới với chiến lực biến thái như vậy từ lâu chứ không thể vô danh như vậy được.
Lục Trần gật đầu thừa nhận: "Ta thực sự không phải người của Thần giới."
Khi những người xung quanh nghe thấy lời này của Lục Trần, ánh mắt họ lộ vẻ giật mình. Họ đã nói mà, Thần giới làm so có thể có một Chân thần biến thái như vậy được, hoá ra là đến từ thế giới khác.
Lục Trần quay đầu nhìn về phía Bạch Hạo: "Chân thần muốn khiêu chiến với Thần Hoàng, trước mắt ta không thể làm được dưới tình huống không dùng pháp bảo. Sau này khi ngươi lựa chọn mục tiêu để cướp, tuyệt đối đừng học hỏi ta, nếu không sẽ rơi vào kết cục không chịu đựng được."
Trong trận chiến vừa rồi, Mặc Vân Thánh không sử dụng toàn bộ sức mạnh của hắn, ngay cả lĩnh vực và võ kỹ cũng không dùng. Lục Trần không tin một vị Quốc chủ thần quốc sẽ không có con con bài lợi hại chưa lật. Lần này Mặc Vân Thánh đã không sử dụng nó hoàn toàn là vì cơ thể đã chống lại công kích của kiếm khoá thiên địa.
Mặc Vân Thánh thuộc loại Quốc chủ thần quốc có tính cách tương đối ôn hoà, nếu là một Quốc chủ thần quốc có tính cách độc đoán, hắn sẽ không dễ nói chuyện khi bị một Chân thần khiêu kích như vậy mà có lẽ sẽ trực tiếp mạnh mẽ trấn áp. Khi ấy hắn chỉ có thể sử dụng đến pháp bảo Tạo giới cảnh.
Bạch Hạo nghiêm túc gật đầu, hắn cũng không có lá gan khiêu khích một cường giả vượt qua hai cảnh giới lớn.
Những người xung quanh bối rồi và không hiểu ý nghĩa trong lời nói của Lục Trần.
Nhưng ngay xong đã đã hiểu ra được, hoá ra người đó chỉ cho đứa nhóc đó cách ăn cướp và Mặc Vân Phi đã xui xẻo trở thành vật thí nghiệm.
Suy nghĩ của họ vốn là, đối phương hẳn có thù oán với Mặc Vân Phi hoặc với hoàng thất Mặc Vân. Nhưng họ không ngờ rằng Mặc Vân Phi bị bắt đi chỉ vì một lý do hoang đường như vậy, chuyện này khiến ai nấy đều sửng sốt.
Ngay cả Quốc chủ Mặc Vân Thánh cũng sững sờ, không nói nên lời.
"Quốc chủ, đã quấy rầy rồi. Về phần lệnh tử, hắn sẽ trở về nhanh thôi." Lục Trần chắp tay với Mặc Vân Thánh, sau đó rời đi cùng Bạch Hạo.
Mặc Vân Thánh không ngăn cảnh bốn người mà để họ đi, sau đó nhìn theo đám Lục Trần rời khỏi.
Sau đó, Mặc Vân Thánh cảm thán: "Người đến từ bên ngoài này có thực lực rất cường đại, có lẽ tới từ Nguyên giới, chờ sau khi rời khỏi hoàng vị, ta sẽ chu du đến những thế giới khác để tăng cường kiến thức cho mình."
....
Bạn cần đăng nhập để bình luận