Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 417: Kiếm tu Kiếm Tam (2)

Nói đến Kiếm Đế cung, không thể không khiến người ta nghĩ tới một tên xấu xa là kẻ thù chung của Thanh vực, tên Lục Trần, cũng là người của Kiếm Đế cung, vẫn là Kiếm Tử.
So sánh với đại ma vương Lục Trần có tiếng xấu, thực lực Kiếm Tam không những cao mà thanh danh còn tốt, bởi vì Kiếm Tam không chỉ là một kiếm tu, hắn còn thích hành hiệp trượng nghĩa, giành được mỹ danh ở Thanh vực.
Có người cho rằng, Kiếm Đế cung cần phải phế trừ vị trí Kiếm Tử của Lục Trần, để Kiếm Tam đảm đương, cũng có người cảm thấy, Lục Trần tuy được xưng là lão tổ của hạ độc thủ, nhưng thực lực còn đó. Hắn chuyên hãm hại các truyền nhân đứng đầu, thực lực không thể khinh thường.
Hai luồng thảo luận vẫn không hề dừng lại.
Cùng lúc đó, Lục Trần và sư muội Liễu Khuynh Thành đã ngồi truyền tống trận rời đi.
Đúng vậy, ngoài việc lấy diện mạo ban đầu hành tẩu thế gian, hắn còn có một thân phận là Kiếm Tam.
Trước đây mỗi lần Lục Trần thăng cấp Siêu Phàm đều sẽ đi ra ngoài lịch luyện một hai tháng, trở về tự chém Siêu Phàm đạo cơ, rơi xuống Tẩy Tủy cảnh, vòng đi vòng lại, mỗi lần ra ngoài đều sẽ đắc tội một đám người.
Có khi, hắn cũng sẽ dùng thân phận Kiếm Tam gặp người khác, nguyên nhân là bởi hắn cuối cùng cũng bắt đầu coi trọng hình tượng của mình.
Lấy thân phận thật hành tẩu thế gian thì cũng không có ai dám trêu chọc vào mình, nhưng thỉnh thoảng sẽ có người nhảy ra khiêu chiến khiến hắn phiền phức vô cùng, hơn nữa sau lưng cũng bị chửi cực kỳ thảm, nghe xong trong lòng nén giận, Lục Trần chỉ đơn giản là có một thân phận khác, bí danh Kiếm Tam, thử kiếm thiên hạ, truyền ra một phen mỹ danh.
Chờ thực lực của hắn đủ mạnh để khiến kẻ khác ngửa mặt trông lên, đối thủ sau đó sẽ đổi thành mấy lão già.
Tất cả chửi rủa, nguyền rủa và không phục chống lại hắn đều sẽ tan thành mây khói.
Đến lúc đó, hắn mới tuyên bố thân phận của mình.
...
Hoàng triều Viêm, cũng là một trong rất nhiều hoàng triều ở Thanh vực, nhưng danh khí hơn hẳn các hoàng triều bình thường, nguyên nhân cũng vì thế lực đứng đầu là Tứ Thánh sơn ở ngay trong phạm vi của hoàng triều Viêm.
Hơn nữa gần đây, do bí cảnh Tứ Thánh được mở ra nên Hoàng thành Viêm hoàn toàn náo nhiệt. Mặc dù còn một tháng nữa bí cảnh Tứ Thánh mới mở ra, nhưng mà vừa qua hoàng thành Viêm đã dung nhập một lượng lớn thế lực, rất nhiều thanh niên thiên kiêu tề tụ ở hoàng thành Viêm và Thanh vực, nổi tiếng phong lưu một phương, giờ đây đều tụ hợp về hoàng thành Viêm.
Mặt khác còn có công chúa hoàng triều, thánh nữ Thánh giáo, mỹ nhân danh chấn một phương cũng sẽ tới, có thể nói là muôn hoa đua thắm khoe hồng.
"Nơi này chính là hoàng thành Viêm?" Liễu Khuynh Thành nhìn đường phố người đến người đi, một cảm giác nóng hầm hập chảy xuôi trong không khí, tựa như đưa cơ thể vào bên trong hỏa lò, than nhẹ nói: "Sư huynh, sao hoàng thành Viêm lại nóng như vậy chứ."
Lục Trần cười cười, giải thích : "Hoàng thành Viêm nóng là bởi vì tổng cộng có hơn hai mươi tỷ ngọn núi lửa đang hoạt động, quanh năm hỏa diễm phun trào, khiến cho hỏa diễm quy tắc ở nơi này nồng đậm hơn vùng khác, tạo nên khí hậu nóng bức."
Nói tới đây, Lục Trần dừng lại một chút, nói bổ sung: "Cũng có một tin đồn, nghe nói dưới nền đất của hoàng thành Viêm có một ngọn Thần Hỏa đang bốc cháy, nhiệt độ mà Thần Hỏa đốt cháy tỏa ra, khiến hoàng triều Viêm trở nên vô cùng nóng."
Nhiệt độ của hoàng thành Viêm rất cao, khí tức cực nóng khiến rất nhiều võ giả không hợp để tu hành, nhưng đối với người có công pháp mang thuộc tính Hỏa, tu luyện ở đây có thể nói là đắc thiên độc hậu, về phần lòng đất có một đóa thần hỏa bùng cháy, có lẽ là thông tin giả, không phải sự thật.
Bởi vì thần hỏa là ngọn lửa có thần trí, có thể thôn phệ hàng vạn ngọn lửa lớn hơn bản thân, trong lịch sử, mười vực từng bộc phát tai nạn thần hỏa mấy lần, tác động rất rộng, thôn phệ vô số người, để lại hung danh cho thần hỏa.
Nếu trong lòng đất của Hoàng triều Viêm có thần hỏa thì có lẽ đã sớm bạo phát.
Hai người dạo bước trên đường lớn, bởi vì khí chất siêu phàm, lại hấp dẫn không ít ánh mắt của nhiều người nhưng chợt nhìn thoáng qua liền dời ánh mắt sang chỗ khác.
Gần đây, hoàng thành Viêm dung nhập quá nhiều thế lực, các truyền nhân đứng đầu đều đã đến, đều là thiên tài tuyệt thế danh chấn một phương, nhân vật phong lưu, mỗi một người đều có khí chất vô song, bọn họ đã sớm tập thành thói quen.
Trên đường lớn, rất nhiều cửa tiệm mở ra như tiệm đan dược, tiệm vũ khí, tiệm thảo dược, tiệm sủng vật,... còn có quán trà, tửu lâu, khách điếm, cái gì cần có đều có, người đến người đi, vô cùng phồn vinh.
“Bán phá giá lớn đây, bán phá giá lớn, thánh dược Dưỡng Hồn quả, bán phá giá thanh lý kho, chỉ bán hai ngàn vạn linh thạch, bỏ lỡ phí cả đời.” Một sạp hàng cách đó không xa, một lão giả mặt mũi hiền lành gân cổ gào thét, mặt đỏ tía tai.
Trước mặt hắn có một sạp hàng nhỏ, trên đó bày biện các loại linh thảo cao giai, vũ khí tan hoàng, các vật ly kỳ cổ quái.
“Sư huynh, sư huynh, chúng ta đi qua xem đi.” Liễu Khuynh Thành lôi kéo Lục Trần, có phần hưng phấn đi tới.
“Hây, tiểu cô nương, mau đến xem đi này, trên sạp hàng này của ta đều là bảo vật cả đấy.” Lão Hạ nhìn thấy Liễu Khuynh Thành tới, ánh mắt sáng lên, nước miếng văng tung tóe: “Cô nương muốn Dưỡng Hồn quả không, ăn vào có thể khiến hồn lực tăng vọt lên một mảng lớn, giá khởi điểm của các nhà đấu giá đều là một ngàn vạn, không có năm ngàn vạn thì không mua được, lão nhân gia bởi vì gấp gáp thiếu linh thạch mua bí tịch, chỉ cần hai ngàn vạn linh thạch là có được Dưỡng Hồn quả ngay.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận