Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 77: Thánh nữ sa ngã

“Liễu Khuynh Thành.”
“A, nữ thần của ta!”
Liễu Khuynh Thành hạ xuống, giống như một hòn ngọc quý lấp lánh sáng lên, ngũ quan xinh đẹp, da thịt vô cùng mịn màng, đôi mắt say lòng người khiến một vài tiểu tử khí huyết sôi trào kêu rên lên, gào khóc thảm thiết tại chỗ.
Không thể không nói, danh khí của Liễu Khuynh Thành rất lớn, cho dù đi đến đâu đều sẽ tạo thành oanh động giống như minh tinh.
Lục Trần nghe được tiếng sói tru xung quanh, quay đầu nhìn lại, một thiếu nữ mặc quần áo màu xanh da trời, tư thái thướt tha, vô cùng trẻ tuổi, ánh mắt của nàng tinh thuần, không chứa một tia tạp chất, giống như đồng tử xinh đẹp nhất thế gian.
“Đây là sư muội Liễu Khuynh Thành.” Lục Trần cẩn thận quan sát.
Không thể không nói, sư muội lần đầu tiên gặp mặt này còn rất đẹp mắt, thuần khiết động lòng người vô cùng, da thịt trắng hơn tuyết, không nhiễm một hạt bụi, ít đi một phần quyến rũ so với các nữ tử khác.
Ví dụ như dòng Thánh nữ Ma giáo hắn đã từng trấn áp trước đó, toàn thân phát ra khí tức hấp dẫn, mắt to quyến rũ.
Ấn tượng đầu tiên về vị sư muội này, Lục Trần còn rất hài lòng.
“Ngươi tên là Lục Trần?”
Liễu Khuynh Thành dùng đôi mắt to xinh đẹp nhìn Lục Trần, mở miệng hỏi, giọng nói dễ nghe, khiến cho người ta có cảm giác thoải mái.
“Thánh nữ điện hạ, người này có lời nói bất kính với ngươi.”
“Hắn đánh ba người liên tiếp, giờ phút này tiêu hao thật lớn, nhanh chóng trấn áp hắn!”
Thanh niên tuấn kiệt ở bên cạnh kích động.
Bởi vì bọn họ nhìn ra được mặc dù đồ điên này đánh bại ba Siêu Phàm cao nhất, nhưng đã tiêu hao hơn phân nửa thể lực, thêm với Liễu Khuynh Thành là Thánh nữ của Thánh địa Dao Trì, ấu đồ đệ nhất bảng Chí Cường Hoang vực, thực lực tương đương với đám người Long Thần, Tử Minh, thuộc nhóm Siêu Phàm đứng đầu.
Thậm chí có khi còn cao hơn.
Bọn họ hy vọng vô cùng Liễu Khuynh Thành ra tay trấn áp đồ điên này.
“Hoàng muội ra tay trấn áp hắn, đừng sợ, hoàng huynh áp trận cho ngươi.” Trong đám người, Liễu Thành hoàng huynh Liễu Khuynh Thành ở đó siết nắm tay, thầm than thở.
Nhưng mà khiến cho bọn họ thất vọng là Liễu Khuynh Thành không hề tức giận, đôi mắt to xinh đẹp quét tới quét lui trên người Lục Trần.
“He he, xem ra ngươi đã nhận ra ta.” Lục Trần nhìn thấy dáng vẻ Liễu Khuynh Thành, đã biết chắc đối phương đoán được điều gì, đi đến trước mặt Liễu Khuynh Thành, đưa tay nhéo gò má trắng nõn, cười híp mắt nói: “Ừm, thật trắng mịn, không uổng công đi một chuyến.”
Người xung quanh ngẩn ra, choáng váng.
Đều bị động tác bất ngờ của Lục Trần làm nghẹn họng nhìn trân trối.
Tên điên này, sao dám đưa tay ra như thế.
Kể cả bản thân Liễu Khuynh Thành cũng hơi ngẩn ra, một giây sau, trên khuôn mặt như hoa như ngọc ửng đỏ lên, đỏ đến như sắp nhỏ ra máu, kiều diễm ướt át, vội vàng lui lại vài bước, trừng mắt to tức giận lườm Lục Trần.
“Đáng chết, sao hắn dám động tay động chân với nữ thần?”
“Ta rất muốn giết hắn!”
Trầm mặc ngắn ngủi qua đi, vang lên một loạt tiếng oán than dậy đất, vô số ánh mắt mang theo phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Lục Trần, hận không thể xẻ Lục Trần ra thành tám khối, đồ khốn đáng chết này… lại dám sờ mặt của Liễu Khuynh Thành ở trước mặt công chúng.
Từng ánh mắt phun lửa nhìn chằm chằm vào Lục Trần, giống như muốn thiêu đốt Lục Trần.
Kể cả ba vị trưởng lão Vương giả cảnh ở bên cạnh đều mặt đen thui như than, đường đường Thánh nữ của Thánh địa, lại bị nam tử sờ mặt trước công chúng, bọn họ đều tức điên, ánh mắt trở nên sắc bén, khí tức lay động.
Bọn họ quyết định, nếu như Thánh nữ tức giận, bọn họ sẽ không chút do dự ra tay, bắt lấy tên khốn to gan lớn mật này.
“Đừng cản ta, ta muốn giết hắn, má nó, dám sờ mặt muội muội ta.”
Trong đám người, hoàng huynh của Liễu Khuynh Thành lại một lần nữa tức giận, mặt hắn cũng rất đen, một màn mới vừa rồi thật sự đã kích thích hắn, khí tức bạo động, nếu không phải Ngô Tuấn ôm chặt lấy hắn, hắn đã lao ra rồi.
Lục Trần đối diện với những đôi mắt phẫn nộ, nhưng không sợ hãi, ngược lại hùng hồn nói: “Đừng nóng giận, ta chỉ thử xúc cảm khuôn mặt của nữ thần trong lòng hộ các ngươi thôi, có phải khuôn mặt thuần tự nhiên không, có chỉnh sửa gì không.”
Mọi người: “…”
Mọi người không nói được lời nào với lý do hùng hồn này.
Đồng thời trong lòng thầm mắng rất khốn kiếp, rõ ràng bản thân háo sắc muốn chết, khinh bạc Thánh nữ Liễu Khuynh Thành, má nó, còn để cho bọn họ đội nồi, chưa từng thấy tên súc sinh nào như vậy.
“Xúc cảm thế nào?”
Tuy rằng rất nhiều người phía dưới đều hận không thể ăn tươi nuốt sống Lục Trần, nhưng vẫn có người hiểu chuyện hỏi.
Lục Trần tỏ vẻ thành thật trả lời: “Ừm, thuần tự nhiên không chỉnh sửa, dùng hai chữ để khái quát: Nhẵn nhụi.”
Lần này kể cả Liễu Khuynh Thành đều không chịu đựng được nữa, thân thể mềm mại với đường cong lả lướt phập phồng, trong mắt đẹp mang theo xấu hổ, không những bị sư huynh thúi này sờ mó trước công chúng, còn xoi mói, nếu không phải cảm thấy không đánh lại được, nàng đều muốn đánh người rồi.
Cũng may, tiếp theo Lục Trần không làm chuyện gì quá giới hạn, mỉm cười nhìn Liễu Khuynh Thành nói: “Lần đầu tiên gặp mặt, ta mời ngươi ăn cơm, không biết ngươi có nể mặt không.”
Người xung quanh cười lạnh.
Ngươi cợt nhả Thánh nữ, còn định mời Thánh nữ ăn cơm, Thánh nữ đương nhiên không thể đáp ứng, nể mặt, Thánh nữ chưa cho ngươi một bạt tai đã không tệ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận