Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1372: Kế hoạch chặn cửa

Lục Trần nhìn xa là muôn vàn ngọn núi kéo dài vô tận, dùng thần niệm mở rộng ra đã thấy rất nhiều kiến trúc cổ xưa, linh dược thất bát cấp, thậm chí cả linh dược thập cấp xuất hiện trong thần niệm. Cuối cùng, Lục Trần phát hiện ra mình hoàn toàn không nhìn thấy được tất cả khu vực bên trong bí cảnh, có một số khu vực đặc biệt rất mơ hồ khiến thần niệm không thể thấy rõ được.
"Bí cảnh này lớn hơn bí cảnh Tứ Thánh rất nhiều." Lục Trần mở mắt ra rồi hít một hơi.
Lục Trần ước chừng bí cảnh này lớn bằng Hạ giới, đây còn một bí cảnh sao? Nó phải là một lục địa vô cùng lớn mới đúng.
Đám Tam hại và Mộ Dung Thu đều vô cùng kích động, bọn họ cũng dùng thần niện cảm nhận được rất nhiều đồ tốt, nhưng không hề hành động, bởi vì có vô số cường giả tiên vào bí cảnh, với thực lực hiện giờ, bọn họ căn bản không phải đối thủ. Tất cả không thể hành động một mình, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo Lục Trần.
Đám Lục Trần vẫn đứng ở đây không đi, các môn phái lần lượt bước vào, nhưng đa số chỉ liếc Lục Trần một cái rồi nhanh chóng rời đi.
Vù!
Tiếp tục có một nhóm người hơn mấy chục người xuất hiện, đây là Tề Tắc đến từ Sơn Hải giới, hắn dẫn theo hơn ba mươi Thánh Vương tinh nhuệ.
Nhìn thấy Lục Trần, Tề Tắc nghĩ về thái độ lúc trước của Đế sư dành cho người này nên đã dừng bước, sau đó nhìn Lục Trần rồi mở miệng phun ra mấy lời châm chọc: "Ngươi nên tự biết vị trí của bản thân, một số người không phải là người mà ngươi có thể trèo cao. Đế sư là sư phụ của Thiên Đế, với thân phận này, ngươi vĩnh viễn không có thể nào tiếp xúc nổi. Đừng tưởng rằng vừa rồi hắn đánh giá cao ngươi là ngươi có thể đắc ý."
Ban nãy Tề Tắc thấy Đế sư đối xử với người này có chút khác biệt, không khỏi ghen tức trong lòng nên mới lại đây cảnh cáo Lục Trần một phen.
Lục Trần chả hiểu kiểu gì, không rõ lời này đối phương là có ý gì.
Hơn nữa, tên này nhất định có vấn đề gì đó, thái độ của Đế sư đối với mình thì liên quan quái gì đến hắn.
Lục Trần có thể nghe được sự chua loét trong giọng nói của người này, nhưng hắn không hiểu vì sao đối phương lại chua.
Thấy Lục Trần nhìn sang, Tề Tắc lập tức cười lạnh nói một câu: "Hy vọng ngươi có thể tự biết thân biết phận."
Nói xong bèn mang thủ hạ rời đi.
"Mẹ kiếp, tên này là ai mà chảnh thế." Tiêu Dao nhìn bóng lưng rời đi của Tề Tắc, kinh ngạc nói.
Lục Trần thờ ơ không thèm để ý phất tay nói: "Là một trong những máy xách đồ của ta, để hắn nói cho đã mồm cũng chẳng sao."
Xoạt xoạt!
Một nhóm kiếm tu xuất hiện sau cánh cổng, bọn họ chính là đệ tử Kiếm Đế cung đã nảy sinh xung đột với Tề Tắc trước đó.
"Các ngươi lại đây." Thấy hơn chục đệ tử Kiếm Đế cung này, Lục Trần tuỳ ý vẫy họ lại.
"Tiểu tử, ngươi là ai, muốn chết à?" Nhóm kiếm tu này vô cùng nóng nảy, không nói hai lời trực tiếp dùng kiếm ý uy hiếp.
"Câm miệng."
Khương Thế Hào trừng mắt nhìn đám đồng môn phía sau, tiếp đó đi đến trước mặt Lục Trần, cung kính nói: "Lục sư đệ có gì phân phó?"
Thái độ của Khương sư huynh khiến đám đệ tử vô cùng khó hiểu, tuy rằng nghe Khương sư huynh gọi người này là sư đệ có nghĩa bọn họ là đồng môn, nhưng vì sao Khương sư huynh lại có cung kính với hắn như vậy.
"Một năm sau đến trông coi lối ra này, không được để bất kỳ ai ra ngoài, hiểu chưa?" Lục Trần lập tức ra lệnh, thái độ của Khương Thế Hào khiến hắn rất hài lòng. Với kiếm tu, lúc nào nên ngông mới có thể ngông, lúc nào nên kính thì phải sợ.
Khương Thế Hào nghe Lục Trần nói xong, trong mắt hiện lên một tia dị thường, hắn gật đầu đáp: "Lục sư đệ, ta hiểu rồi."
"Đi đi." Lục Trần phất tay.
Khương Thế Hào lập tức đưa đồng môn rời đi, đi được một đoạn, phía sau có một người hỏi: "Khương sư huynh, cho dù người kia là sư đệ của chúng ta, ngươi cũng không cần tỏ thái độ như vậy chứ."
"Đúng vậy."
Những người còn lại cũng đồng cảm phụ hoạ.
"Câm miệng." Khương Thế Hào trừng mắt với bọn họ rồi nói: "Ngươi có biết hắn là không, hắn là Lục Trần."
"Thì sao?" Đám đệ tử vẫn khó hiểu như trước.
Khương Thế Hào thở ra một hơi rồi giải thích: "Lần trước đối phương đã xuất hiện trong lễ tưởng niệm của Kiếm Đế cung. Người này không chỉ xưng huynh gọi đệ với Liễu Mục sư huynh và Yến Tử Hiên sư huynh mà còn có quan hệ với Bùi Kị sư huynh."
Lời vừa nói ra đã khiến sắc mặt những người bên cạnh hơi thay đổi.
Khương Thế Hào trầm giọng nói: "Các ngươi cũng biết, bốn người Liễu Mục, Bùi Kị, Nguyễn Trần Sương, Yên Tử Hiên là những người đứng đầu trong Kiếm Đế cung. Bốn người họ đã tạo thành một nhóm nhỏ và những người khác hoàn toàn không thể chen vào, tư cách để gia nhập vào nhóm chính là tuân theo quy tắc kiếm đạo, thành công trở thành Thánh Vương."
"Khương sư huynh, ý ngươi là...."
Khuôn mặt bọn họ bỗng trở nên nghiêm nghị, trong mắt ít nhiều hiện lên sự kính trọng.
Sau khi nghe Khương Thế Hào giải thích, sao bọn họ có thể không hiểu ra được, Lục Trần là một nghiệt có thể thành công vượt qua quy tắc kiếm đạo.
Khương Thế Hào trầm ngâm vài giây rồi nói tiếp: "Hơn nữa, nếu Lục Trần đã bảo chúng ta chặn cửa, điều đó có nghĩa là hắn có thực lực tuyệt đối để quét sạch tất cả thiên kiêu ở đây."
"Chúng ta sẽ đi thu thập, một năm sau sẽ quay lại chặn cửa, trước hết phải lấy được lòng Lục sư đệ. Biết đâu sau này tới Giới thành, chúng ta còn phải nhờ Lục sư đệ chiếu cố."
Bạn cần đăng nhập để bình luận