Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 771: Từ chối

“Thiết nghĩ Phi Tuyết Hoàng chủ của các ngươi cũng biết thập bát Hoàng tử có thâm tình đối với công chúa, mục đích hôm nay đến đây chính là dẫn Lăng Y đi, cho nên mời nàng đi ra đi.” Nguyên soái của Hoàng triều Huyết Viêm nhìn người đối diện, dùng giọng điệu rất uy nghiêm mà không thể phản bác nói.
Lão giả Thánh cảnh của Hoàng triều Phi Tuyết vội vàng mỉm cười nói: “Nguyên soái đại nhân, bọn ta không có bất kỳ ý kiến gì về chuyện liên hôn, nhưng chuyện này cũng xem như là đại sự hàng đầu của thế hệ trẻ, chi bằng hãy vào hoàng cung thương lượng chuyện chi tiết.”
“Hiện giờ Huyền vực đã loạn lạc, Hoàng chủ của nước láng giềng Hoàng triều Nam Bình đã bị đánh chết, bị một ma đầu khống chế, sau khi ta đón người phải trở về chủ trì đại cục, hy vọng ngươi hiểu được nỗi khổ tâm của ta.” Nguyên soái của Hoàng triều Huyết Viêm mở miệng nói: “Còn chuyện hôn lễ, tất nhiên sẽ tổ chức ở Hoàng triều Huyết Viêm, sẽ không để công chúa của các ngươi chịu thiệt.”
Ba người của Hoàng triều Phi Tuyết vốn muốn kéo dài thời gian, ít nhất phải ngăn cản mấy người họ đợi Hoàng chủ khỏi hẳn, tuy rằng Hoàng chủ khỏi hẳn cũng không nhất định là đối thủ của nguyên soái Hoàng triều Huyết Viêm này, nhưng nguyên soái cũng không nhất định có thể đánh bại Hoàng chủ, hơn nữa ba người họ còn có thể phụ trợ.
Ít nhất một Thánh Quân cũng không làm gì được trên sân nhà của bọn họ.
Nhưng không ngờ, nguyên soái lại từ chối ở lại nơi này, muốn lập tức dẫn Lăng Y rời đi.
Trong lúc nhất thời, bọn họ cũng không có cách nào khác.
“Điều này…” Người của Hoàng triều Phi Tuyết nghe đến đó, toàn bộ chần chờ.
“Sao vậy, công chúa của các ngươi không muốn gả cho thập bát Hoàng tử sao?” Giọng điệu của nguyên soái Hoàng triều Huyết Viêm lập tức lạnh xuống, khí tức cường hãn tràn ngập ra ngoài, xung quanh dường như có một luồng phong bạo hội tụ khiến ba Thánh cảnh cảm nhận được áp lực cực kỳ mạnh mẽ.
“Tất nhiên không phải!” Ba Thánh cảnh chịu đựng uy áp của Thánh Quân này, sắc mặt trắng bệch, cắn răng nói.
“Không sai, ta chưa bao giờ thích thập bát Hoàng tử, từ chối gả cho thập bát Hoàng tử!” Chính ngay lúc này, một âm thanh lạnh lẽo vang lên.
Không biết Lăng Y đã đến trên bầu trời từ lúc nào, mặt không biểu cảm nhìn đám người của Hoàng triều Huyết Viêm.
Lời này khiến sắc mặt đám người thay đổi.
Sắc mặt ba người Hoàng triều Phi Tuyết cũng thay đổi, mặc dù bọn họ cũng không hy vọng Lăng Y gả cho thập bát Hoàng tử, nhưng Lăng Y lộ diện từ chối vậy chẳng phải là khiến đối phương tức giận sao.
Quả nhiên, trên không trung bỗng nhiên như yên tĩnh lại, có một luồng khí tức cực kỳ áp lực xuất hiện.
Khí tức của nguyên soái Hoàng triều Huyết Viêm cuồn cuộn gào thét, chấn động hư không, khí tức thoáng cái ác liệt rất nhiều, đôi mắt mang theo uy nghiêm đáng sợ nhìn chằm chằm vào Lăng Y.
Sắc mặt của Hoàng tử đầu bóng mặt phấn đó trắng bệch, không dám tin nhìn lấy Lăng Y.
Lần đầu tiên hắn gặp Lăng Y thì đã thích lấy đối phương, hơn nữa Lăng Y cũng có thiện cảm với hắn.
Nhưng bây giờ lại từ chối gả cho hắn.
Khiến hắn không thể chấp nhận.
Hắn đâu biết, sở dĩ trước đây Lăng Y có thiện cảm với hắn hoàn toàn là vì thân phận của hắn, lúc đó giữa Hoàng triều Phi Tuyết và Hoàng triều Huyết Viêm còn là quan hệ phụ thuộc.
Nhưng hiện giờ, quan hệ hai bên đã rất căng thẳng.
Nên tất nhiên Lăng Y không cần phải giả vờ nữa.
“Huyết Minh hoàng tử để ý đến ngươi là phúc khí của ngươi, sao ngươi dám từ chối?” Giọng điệu của nguyên soái Hoàng triều Huyết Viêm lạnh lùng.
Lẽ nào nàng không biết Hoàng triều Phi Tuyết chỉ là phụ thuộc của Hoàng triều Huyết Viêm, Hoàng triều Huyết Viêm nói về phía đông thì Hoàng triều Phi Tuyết không dám đi về phía tây sao.
Mặt khác, chỉ sợ hiện giờ Phi Tuyết Hoàng chủ đã chết.
Một nữ tu ngay cả Vương cảnh cũng chưa đạt đến, sao lại dám làm càn như vậy.
Một đám Nhân Hoàng phía sau nguyên soái có sắc mặt không tốt nhìn chằm chằm Lăng Y, trong ánh mắt dường như viết bốn chữ ‘Không biết tốt xấu’.
“Tại, tại sao?” Huyết Minh, cũng chính là thập bát Hoàng tử của Hoàng triều Huyết Viêm có sắc mặt tái nhợt hỏi.
“Không tại sao cả.” Khuôn mặt Lăng Y lạnh nhạt đáp lại, ánh mắt nhìn Huyết Minh cũng cực kỳ bình tĩnh.
Sau đó, ánh mắt Lăng Y kiên định nhìn nguyên soái này, không chút yếu thế nói: “Tại sao ta lại không dám từ chối.”
“Hoàng triều Phi Tuyết muốn chuốc lấy diệt vong sao?” Nguyên soái này nghe được lời của Lăng Y, ánh mắt vốn cực lạnh càng âm trầm thêm mấy phần.
Một nữ tử ngay cả Vương cảnh cũng chưa đạt tới lại dám ngỗ nghịch một Thánh Quân như hắn.
Khí tức của nguyên soái này lập tức mãnh liệt, phóng ra một mảng sáng màu máu ở xung quanh, từng luồng khí lưu màu máu giống như máu tươi chuyển động hóa thành một vầng trăng máu vờn quanh thân thể.
Giờ phút này, nguyên soái này giống như Tướng quân đứng trong núi thây biển máu, sát khí ngút trời.
“Nguyên soái của Hoàng triều Huyết Viêm đúng là uy phong!” Lăng Y châm chọc nói: “Một lời không hợp đã nói Hoàng triều bọn ta tự chuốc lấy diệt vong, nếu như hôm nay ngươi tiêu diệt Hoàng triều Phi Tuyết, vậy thì sau này Hoàng triều Huyết Viêm cũng sẽ gặp phải thế lực mạnh hơn các ngươi, bá đạo hơn các ngươi nói ra những lời như vừa rồi ngươi nói.”
“Ngươi muốn chết!”
Nguyên soái này lạnh giọng nói, hắn vươn tay nắm về phía hư không.
Chỉ thấy đỉnh đầu Lăng Y hội tụ mây gió, xuất hiện một bàn tay màu máu cực lớn, bàn tay hướng xuống, chụp về phía Lăng Y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận