Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1917. Trên đường vơ vét (2)

Cơ Hạo Ảnh nói xong, thân thể bay lên trời, mấy lần lên xuống, biến mất ở trong tầm mắt đại chúng.
“Lục Trần, Lý Huyền, Trần Ngọc Thiên , Tiêu Quan Lâm, các ngươi cũng đi theo ta?” Võ Vô Địch nhìn khắp bốn phía, ánh mắt rơi lên người nhóm người Lý Huyền, hắng giọng nói.
“Được!”
Mọi người làm theo.
Lục Trần cũng rời đi theo Võ Vô Địch, song bỗng nhiên nhận thấy hai ánh mắt tràn đầy sát niệm, lúc này quay đầu, nhìn đám người xa xa, tầm mắt rất nhanh rơi phía trên hai hình bóng quen thuộc.
Nhìn thấy hai người, Lục Trần đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng.
Mà hai người bị Lục Trần nhìn chằm chằm, không biết vì sao, trong lòng đột nhiên hoảng lên.
Nơi xa bên trong đám người vây xem, có một nhóm người rất nổi bật, người mặc trang phục đặc biệt của Vận Mệnh thần thành, hai người trong đó rất quen thuộc với Lục Trần, cho nên, sải bước đi về phía đối phương.
Vốn dĩ mọi người rời đi theo Võ Vô Địch, nhưng mà Lục Trần đột nhiên rời khỏi đội ngũ, đi về phía đám người khiến nhóm người Võ Vô Địch dừng bước, vẻ mặt khó hiểu nhìn Lục Trần.
Khi thấy Lục Trần đi về phía vị trí của thế lực nào đó, mặt lộ vẻ kinh dị.
“Hai người rác rưởi các ngươi, cũng tới tham gia Đạo giới à!” Lục Trần đi tới gần, ánh mắt quét nhìn trên dưới hai người, trong miệng phun ra một câu tràn đầy khinh miệt.
Trong đám người, hai người Kế Bằng và Hình Dực nhìn Lục Trần, mặt mũi âm độc, trong mắt hừng hực sát ý, tay nắm chặt, muốn ra tay, nhưng nghĩ tới thực lực Lục Trần biến thái như vậy, sợ hãi ngồi bên cạnh.
Không sai, hai người Lục Trần nhìn thấy, chính là Kế Bằng và Hình Dực.
Hai người đến từ Vận Mệnh thần thành, xung quanh bọn họ đều là Thánh Đế cự đầu tinh nhuệ của Vận Mệnh thần thành, ít cũng trăm người, đội hình lớn mạnh chưa từng có.
Nhóm người Vận Mệnh thần thành không hiểu liếc nhìn Lục Trần, lại liếc nhìn Kế Bằng và Hình Dực trong đám người.
Dường như người đánh bại Cơ Hạo Ảnh biết hai người.
Hơn nữa cảm nhận được dao động sát khí đậm đặc ở trên thân người, rất hiển nhiên hai bên bộc phát xung đột kịch liệt.
Võ Vô Địch, Lý Huyền cùng với vô số người xung quanh, cũng ngạc nhiên nhìn một cảnh tượng trước mắt.
Hiển nhiên bọn họ biết thế lực Lục Trần chống lại là Vận Mệnh thần thành, thành chủ của nó là tồn tại lớn mạnh đứng thứ ba trong bảng Giới Chủ, trong thời đại Thánh Chủ Nhân tộc lâu không ra mặt, Vận Mệnh thành chủ có thể nói là hô phong hoán vũ ở Nguyên giới, xuân phong đắc ý.
Theo bình thường, phần lớn thế lực giới chủ cũng không sẵn sàng trêu chọc Vận Mệnh thần thành, nhưng bây giờ, Lục Trần lại chủ động tìm tới người của Vận Mệnh thần thành.
Giữa hai người có ân oán gì sao?
Còn nữa, chẳng lẽ Lục Trần không sợ Vận Mệnh thành chủ?
Lục Trần đứng ở nơi đó, nhìn Kế Bằng và Hình Dực nói: “Hai người các ngươi mỗi người cho ta một vạn viên Ngộ Đạo đan, nếu không đừng nghĩ rời khỏi nơi này!”
Xôn xao!
Lời nói của Lục Trần lập tức tạo một trận xôn xao.
Vô số người cảm giác lỗ tai xuất hiện cảm giác nghe nhầm, đây là Lục Trần đang uy hiếp người của Vận Mệnh thần thành sao?
Nhất là trong nhà hai người bị uy hiếp còn có Đạo Tổ tồn tại.
Mặc dù nói hơn nghìn năm trước, không biết bởi vì nguyên nhân gì mà Đạo Tổ Kế gia đã chết, không biết bị ai giết, nhưng bất kể thế nào, lạc đà chết còn lướn hơn ngựa, hơn nữa hai người đến từ Vận Mệnh thần thành, trên đầu có một sự tồn tại tối cao đứng ở đỉnh cao kim tự tháp của Nguyên giới.
Tại sao Lục Trần hắn dám uy hiếp hai người?
Chỉ là quả thật võ giả Vận Mệnh thần thành lớn lối, cho dù đi đến nơi nào cũng bị chú ý, phần lớn thế lực đã sớm khó chịu với bọn họ.
Bởi vì thị uy thế lực nhà mình, tất cả đều giận nhưng không dám nói gì.
Hôm nay nhìn thấy có người tìm võ giả Vận Mệnh thần thành gây phiền toái, hiển nhiên mừng rỡ xem kịch.
Lời nói của Lục Trần cũng khiến sắc mặt hai người đen lại.
Trong mắt võ giả không biết Vận Mệnh thần thành cũng có sự tức giận.
Mặc dù Lục Trần không uy hiếp bọn họ, nhưng bọn họ và Kế Bằng, Hình Dực đều đến từ Vận Mệnh thần thành, uy hiếp hai người, chẳng khác nào uy hiếp bọn họ?
Uy hiếp ngay trước mặt bọn họ, không lâu sau có phải là không coi đội hình lớn mạnh của bọn họ ra gì không?
“Lục Trần, ngươi đừng quá láo xược.” Hàm răng Kế Bằng nghiến ken két, lệ khí trong mắt vô tận, khí tức quanh người phập phồng, có một loại cảm giác sư tử mạnh mẽ phát tiếng rống giận.
“Đạo tổ nhà ngươi đã chết!”
Lục Trần đúng là biết cách nói, lời của hắn cũng khiến ánh mắt Kế Bằng trở nên máu đỏ, ngọn lửa thù hận cháy hừng hực.
Bởi vì lão tổ tông tử vong, những năm này Kế gia không được tốt cho lắm, vô số tài nguyên tu hành bị chiếm đoạt, từ một trong tứ đại gia tộc hiển hách của Vận Mệnh thần thành, trở thành nhất lưu, nhiều sản nghiệp bị những gia tộc khác liên hợp lại cấu xé như tằm ăn dâu.
Mà người giết chết lão tổ tông là Sơn Hải giới chủ, cũng là sư tổ của Lục Trần.
Có thể nói hai bên có thù hận không thể hóa giải.
“Lục Trần, đi tới Nguyên giới, ngươi còn dám ngang ngược như vậy, ai cho ngươi lá gan đó?” Ánh mắt Hình Dực cũng đậm đặc sát ý, lạnh lùng nói.
Thân thể hắn bị đánh quá hai lần, cũng hận ý ngập trời với Lục Trần.
“Đạo Tổ nhà ngươi muốn chết phải không?” Lục Trần ngạo mạn liếc nhìn Hình Dực, giọng điệu khinh thường.
Tuy nhiên lời nói uy hiếp này lại khiến toàn thân Hình Dực run lên.
Hết chương 1902.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1903
Bạn cần đăng nhập để bình luận