Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1156: Gọi tỷ tỷ

Thế nên Lục Trần chuẩn bị cho Kim Anh Tuấn một dạy dỗ cả đời khó quên.
“Lục huynh, ta sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của ngươi.” Khóe miệng Tiêu Dao co quắp rồi dãn ra nói.
Lục Trần yêu cầu thì hiển nhiên là hắn tận lực thỏa mãn.
Bởi vì bối cảnh của Lục Trần quá lớn, sau này bọn họ đi Thượng giới, nhất định phải dựa vào Lục Trần, nếu như có thể tạo quan hệ tốt nhất ở mười vực.
“Lục huynh, chúng ta còn có việc nên rời đi.” Cảnh Tử Mặc và Cao Hiên liếc mắt nhìn nhau, nhìn về phía Lục Trần nói.
“Ừ, các ngươi đi đi, sau này muốn gặp mặt có thể đang ở Cửu Thiên rồi.” Lục Trần nhìn về phía bọn họ nói.
“Có lẽ vậy, vậy thì gặp ở Cửu Thiên.” Cảnh Tử Mặc nói.
Cho nên ba người Cảnh Tử Mặc, Tiêu Dao, Cao Hiên cũng rời đi.
Lúc này, Yến Tử Hiên cất giọng nói: “Sư đệ, ngươi muốn đi Thượng giới hay không?”
Yến Tử Hiên cũng chuẩn bị đi Thượng giới, trước khi đi, hỏi thăm Lục Trần muốn đi theo hắn không.
Bởi vì Yến Tử Hiên cảm thấy, thực lực của sư đệ hoàn toàn không kém hắn, hơn nữa còn có bối cảnh nghịch thiên như vậy, có thể tung hoành trên Thượng giới, hoàn toàn không cần thiết ở lại mười vực.
“Không vội, ta đi gặp sư phụ trước.” Lục Trần nói.
“Người nào?” Yến Tử Hiên hỏi.
“Giản Khinh m!”
Lời nói của Lục Trần vừa ra khỏi miệng, trong mắt hai người Yến Tử Hiên và Mai Anh Lạc hiện lên một chút kinh dị.
Luyện khí chí tôn kia ở mười vực?
Bọn họ còn tưởng rằng ở Sơn Hải giới.
Cũng đúng, suy cho cùng người kia là nhân vật đại năng tuyệt thế đỉnh Thánh Đế, thiên hạ to lớn, có thể đi được.
Cũng chỉ có ở mười vực thì Lục Trần mới có cơ hội bái đối phương làm sư phụ.
Lục Trần nhìn về phía Mai Anh Lạc, cười nói: “Sư tỷ, ta biết ngươi chưa từng tin ta, chờ gặp sư phụ, có lẽ ngươi biết ta không nói láo rồi.”
Trên thực tế Mai Anh Lạc không rời đi là nhìn chằm chằm Lục Trần, thấy Lục Trần lên tiếng nói dẫn nàng đi gặp thần nữ Giản Khinh m, nghe vậy gật đầu khe khẽ.
Lục Trần lấy Thanh Nguyệt Thoa ra, đoàn người ngồi lên, đi về phía Thánh thành Trung Châu.
Thời gian hơn hai mươi ngày, Lục Trần tiến vào Chí Tôn Luyện Khí các, người ở bên trong cũng biết thân phận của Lục Trần, hiển nhiên không dám ngăn cản, Lục Trần dẫn mấy người theo đi một đường không cản trở, tiến vào vị trí trung tâm nhất của Chí Tôn Luyện Khí các, bối cảnh nơi này lịch sự tao nhã, vô cùng tĩnh mịch, đi tới đây, có thể khiến tâm thần trong người không tự chủ bình tĩnh lại.
Có lẽ Giản Khinh âm biết Lục Trần trở về, nàng xuất hiện ở trong một đình nhỏ, lại chờ đợi từ rất sớm.
Nàng đứng ở nơi đó yên lặng nhưng không thể khiến người ta bỏ qua, dung nhan kinh thế, tư thái cao gầy thướt tha, giống như tiên tử đi ra từ trong bức họa.
Đơn giản như Mai Anh Lạc và Yến Tử Hiên thấy nhân vật truyện kỳ này của Sơn Hải giới cũng cảm giác có phần không chân thật, đây cũng là đệ nhất Luyện khí chí tôn của Sơn Hải giới, cường giả Thánh Đế bình thường cũng không có tư cách nhìn thấy, hôm nay, lại thật sự xuất hiện trước mắt bọn họ.
Mặt khác, Liễu Khuynh Thành và Mai Anh Lạc, một người là ngọc bích tiểu gia mang theo khí chất dịu dàng, một người khác là hàn mai, lãnh diễm phi phàm, hai người đều là mỹ nữ trong ngàn dặm mới tìm được, mỗi người mỗi vẻ.
Nhưng đứng ở trước mặt thì đối lập với Giản Khinh m, hào quang trên người ảm đạm mấy phần.
Chủ yếu là trên người Giản Khinh âm có một luồng khí chất linh hoạt kỳ ảo như tiên, phong tư tuyệt thế, khí tràng tự thân hết sức lớn mạnh.
“Giản tiền bối.” Mai Anh Lạc khẽ cúi đầu, kêu một câu.
Mặc dù nàng tự nhận rất ưu tú, nhưng mà trước mặt người này thì không đáng nhắc tới, tu vi người này có đóng góp thành tựu đối với Sơn Hải giới, vẫn khiến nàng phải ngước nhìn.
Chỉ là Mai Anh Lạc thấy không nhút nhát giống Yến Tử Hiên, vì sao, bởi vì nàng bái nhập môn hạ Thần Hoàng Nữ Đế, mà Thần Hoàng Nữ Đế và Giản Khinh âm đều là môn hạ Đế sư Mạnh Du Nhiên, là quan hệ sư tỷ - sư muội.
Hơn nữa, cũng không phải là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Giản Khinh m, chỉ là rất ít khi nhìn thấy mà thôi.
Yến Tử Hiên bên cạnh thì khá kinh sợ, cho tới nay, hắn hết sức lớn lối, bây giờ thu lại tất cả kiêu ngạo, cung kính nói một câu tiền bối.
Sau đó, áy náy không yên đứng ở bên cạnh, chủ yếu là do khí tràng trên người Giản Khinh m.
“Gọi tỷ tỷ đi, gọi tiền bối khiến ta có chút già.” Giản Khinh âm nhìn về phía Mai Anh Lạc, khẽ cười nói.
Nụ cười này nghiêng nước nghiêng thành, khiến nàng bớt đi vài phần khí tức ở tít trên cao, bình dị gần gũi hơn một chút.
Nụ cười của Mai Anh Lạc hơi sững sờ nhưng vẫn nói một câu tỷ tỷ.
Bên cạnh, Yến Tử Hiên cũng nói theo một câu.
Nếu như có thể nhân cơ hội này nhờ vả chút quan hệ với người này, đối với hắn là trăm lợi không một chút hại.
Nhưng hắn nghĩ nhiều rồi.
“Chưa nói với ngươi.” Ánh mắt đẹp của Giản Khinh âm liếc mắt xuyên qua Yến Tử Hiên, dao quang trong mắt lưu chuyển, có một luồng sức mạnh uy hiếp vô hình.
Cái liếc này hù dọa Yến Tử Hiên căng thẳng, lúc này không dám ở nói chuyện, đàng hoàng làm tôn tử.
Vu Chiến và Yến Tử Hiên cùng coi là tôn tử.
“Khuynh Thành đừng nhút nhát.” Giản Khinh âm nhìn về phía Liễu Khuynh Thành, cười nói: “Giống như Anh Lạc, gọi ta là tỷ tỷ là được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận