Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 851: Câm như hến

Lão thái quân cảm nhận được sát niệm của Lục Trần nên vội mở miệng kêu lên.
Lục Trần không để tâm, điều động kiếm thế xung quanh, từng kiếm ý di chuyển trong hư không, tản ra khí tức cực kỳ sắc bén. Rất nhanh, trên bầu trời phân bố chi chít kiếm ý, dòng nước trong suốt chảy tới chảy lui trong hư không, đan vào một chỗ, có âm thanh kiếm ngân vang mênh mông cuồn cuộn.
Bàn tay Lục Trần nhấn xuống, chỉ thấy từng dòng kiếm ý vọt tới nhắm ngay lão già trên mặt đất.
Giống như mưa nhỏ rơi tí tách.
Trong lòng lão giả dâng lên khí tức chết chóc chưa bao giờ có, cắn răng thúc dục linh lực, kết thành một tấm chắn trong suốt, muốn ngăn cản kiếm ý, nhưng khi kiếm ý phủ xuống va chạm với tấm chắn, nó không hề ngăn cản kiếm ý được một chút nào, trực tiếp hỏng mất, sau đó kiếm ý phụt phụt bắn thủng thân thể lão già.
Một màn này khiến người Thư gia nuốt nước miếng, phòng ngự do lão giả thúc giục thậm chí ngay cả vừa đối mặt đã không chịu đựng được, bị công kích giống như dòng nước quỷ dị bắn thủng.
Bọn họ chưa từng thấy qua năng lực kỳ dị như thế.
“Phụt phụt phụt!”
Trên bầu trời, kiếm ý rơi trên người lão giả giống như hạt mưa, bắn cho người hắn thủng lỗ chỗ, liên tục kêu thảm thiết, cả người lẫn lộn máu tươi, vô cùng thê thảm.
Đây rõ ràng là Lục Trần cố ý, nếu như hắn muốn lấy tính mạng của lão giả nhanh chút, chỉ cần chém nguyên thần của hắn với một kiếm. Lục Trần cố ý công kích thân thể của lão giả, khiến hắn phải trải qua sự dày vò không ra người trước khi chết.
“Dừng tay!”
Đúng lúc này, hai giọng nói tràn đầy giận dữ vang lên ở bên cạnh. Rất nhanh hai lão giả tóc trắng xoá xuất hiện, trên thân thể tràn ra hoàng uy, ánh mắt lãnh khốc nhìn chằm chằm Lục Trần. Một người trong đó giơ tay lên, linh lực kinh khủng bạo động, cánh tay tăng vọt, mang theo một cơn cuồng phong đánh tới thân thể Lục Trần.
Mà một người khác xuất hiện ở trước mặt lão giả bị thương, hai tay kết ấn, vô số linh lực hội tụ thành một khiên cổ, ngăn cản dòng nước kiếm ý cho lão giả bị thương.
Lục Trần nhìn về phía người công kích hắn. Theo một bàn tay mang theo chưởng uy kinh khủng nhanh chóng tiếp cân, ánh mắt hắn hiện lên vẻ tàn khốc, kiếm chỉ khép lại sinh ra một kiếm quang chói mắt, vô cùng sắc bén. Sau đó kiếm quang này bay ra va chạm với bàn tay của lão giả, lập tức để lại một đường huyết quang, bàn tay lão già bị xuyên thủng.
Lão giả kêu lên một tiếng đau đớn. Hắn thu bàn tay về, dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Lục Trần.
Sau khi lão giả bên cạnh ngưng tụ khiên cổ, vốn muốn ngăn cản dòng nước kiếm ý, nhưng mà hai dòng nước kiếm ý đánh tới, chiếc khiên cổ nguyên vẹn trực tiếp bị bắn thủng và vỡ tan.
Lão giả đó cách gần, bị kiếm ý xuyên thủng bờ vai, máu tươi tóe lên.
Người này hít sâu một hơi, trực tiếp xoay mình rời đi đến khu vực an toàn, cũng nhìn Lục Trần đầy kinh dị.
Xung quanh, người Thư gia hoảng sợ, trong lòng bị chấn động không nhẹ. Con trai của Thư Mộng Lan quá kinh khủng, không chỉ dễ dàng đánh bại nhị trưởng lão, hơn nữa bây giờ còn đồng thời đối kháng tam trưởng lão, tứ trưởng lão.
Ba trưởng lão này là Hoàng giả mạnh nhất Thư gia bọn họ ngoài lão thái quân, lại không chịu nổi một kích ở trước mặt một võ giả Vương cảnh.
Phù phù phù!
Từng mưa kiếm rơi xuống, bắn lên trên thân thể lẫn lộn mãu thịt phía dưới. Người này đã sớm bị vạn kiếm xuyên thân, nguyên thần trong đầu không biết đã bị xuyên thần khi nào, chết đến không thể chết hơn.
Nhưng mà Lục Trần cũng không bỏ qua cho hắn, lựa chọn ngược đãi thi thể để phát tiết lửa giận trong lòng.
Ước chừng thêm vài phút đồng hồ Lục Trần mới vung tay lên, kiếm ý đầy trời biến mất không thấy gì nữa, hắn quay lại nhìn mọi người xung quanh, lạnh nhạt nói: “Còn ai ức hiếp mẫu thân của ta thì chủ động đứng ra, nếu không đừng trách ta diệt cả tộc.”
“Đừng nghĩ lời ta nói là giỡn chơi!” Lục Trần liếc mắt nhìn khắp bốn phía, người tiếp xúc với tầm mắt hắn đều nhanh chóng dời đi.
Lời của Lục Trần tràn đầy sát ý, giọng điệu lạnh như băng giống như ở địa ngục, khiến cho nhóm người Thư gia câm như hến.
Đặc biệt là bọn tiểu bối Thư gia sớm đã sợ đến sắc mặt trắng bệch.
Ngay cả hai người Thư Mộng Yến và Thư Mộng Siêu vốn cho mình là cữu cữu của đối phương, lúc trước lấy bối phận ức hiếp thì hiện tại cũng không dám mở miệng.
Ngay cả nhị thúc của bọn họ cũng không phải đối thủ của hắn, chẳng lẽ lại rảnh háng dám nói thêm một câu?
Bọn họ cũng đã nhìn ra, người này gần như không quan tâm đến huyết mạch tình thân gì.
“Lý Diên, xảy ra chuyện gì vậy?”
Vẻ mặt hai lão giả ra tay trước đó đều biến đổi, ánh mắt dò xét của bọn họ nhìn về hướng Lý Diên, cũng chính là lão thái quân của Thư gia.
Hai người bọn họ vốn đang bế quan ở mật thất, bởi vì tuổi của bọn họ đã sắp tới đại nạn rồi, không thể đột phá thì chỉ có thể chết già. Lúc trước cảm ứng được khí tức bạo động của nhị ca nên đi ra ngoài nhìn, sau đó phát hiện sinh mệnh nhị ca mình bị đe dọa nên lập tức triển khai cứu viện.
Nhưng mà thanh niên trông anh tuấn vô lý này, ngay cả tu vi Hoàng cảnh còn chưa tới mà lại nghịch thiên như thế, đánh lui bọn họ, còn giết nhị ca.
Lý Diên đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt tràn đầy vẻ phức tạp, nói: “Đại ca các ngươi năm đó phạm phải tội lỗi, bây giờ báo ứng đến rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận