Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 991: Nằm không cũng trúng đạn (2)

Sắc mặt Thánh Quân trên trời cao kia ngưng trọng, trong mắt mang theo nghiêm nghị, hai tay kết ấn, quy tắc vô tận hội tụ giữa bàn tay, đánh về phía trước, va chạm với bàn tay ma đạo to lớn, lập tức phát ra tiếng ầm vang, hư không chấn động, bà tay ma đạo đập nát mọi thứ, mang theo ánh sáng hủy diệt, bá đạo vô song.
Một cường giả Thánh Quân khác, cũng ra tay, sức mạnh đáng sợ bao trùm bàn tay, liên tục đánh vào hư không, vô số chưởng ấn uy năng cái thế, đánh về phía cơ thể Cảnh Tử Mặc.
Quanh thân Cảnh Tử Mặc đắm chìm trong hào quang ma đạo, bước về trước một bước, kéo theo ma uy khủng bố, ánh mắt lóe lên, vô số ma quang tụ thành lưỡi đao, va chạm với chưởng ấn, hàng vạn hàng nghìn chưởng ấn tan biến dưới lưỡi đao.
Cảnh Tử Mặc nâng tay lên, một bàn tay ma đạo huyễn hóa ra, mang theo sức mạnh mãnh liệt, đánh về phía một Thánh Quân.
Phụt!
Thánh Quân bị đánh trung phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bay ngược ra, đập mạnh xuống mặt đất.
Tiếp theo, lại đánh một vị khác, quyền ấn vô song, trực tiếp một quyền đánh bay đối phương.
Cảnh này khiến người chung quanh biến sắc, chiến lực của Cảnh Tử Mặc lại mạnh thế sao, tinh nhuệ của Triệu phủ lại không đấu được hiệp nào, đây là hai Thánh Quân viên mãn đã gần đến Thánh Vương, trong chốc lát đã bị Cảnh Tử Mặc đánh bại, trong lòng vô số người điên cuồng run rẩy.
“Không hổ là một trong tứ hại của Trung Châu, thực lực mạnh mẽ, xem như ta được mở mang kiến thức.” Triệu Yên Nhi vô cùng lạnh nhạt nói.
Ma uy của Cảnh Tử Mặc ngập trời, giống như ma vương, trên mặt hiện lên vẻ ngông cuồng và kiêu ngạo, nghe thấy lời của Triệu Yên Nhi, tươi cười “khiêm tốn” nói: “Được Triệu tiểu thư ưu ái, có điều ta cảm thấy người đời còn hiểu lầm bọn ta, gọi bọn ta là tứ soái Trung Châu còn tạm được.”
“Trơ tráo!”
Lời này khiến người xung quanh thầm mắng một câu, thân là tứ hại của Trung Châu vực, độ dày da mặt cũng khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
Chỉ là cũng không có ai dám mở miệng phản bác, bọn họ và Cảnh Tử Mặc không phải là người cùng một tầng lớp, Cảnh Tử Mặc muốn giết bọn họ và giết chết một con kiến không khó khăn như vậy.
Đầu óc bọn họ không bị kẹp cửa, hiển nhiên không đứng ra thể hiện sự tồn tại của bản thân.
“Đều ra tay đi!”
Triệu Yên Nhi mạnh mẽ ngang ngược nói.
Lời vừa dứt, không gian xung quanh rung động, bốn vị Thánh Quân lại xuất hiện lần nữa, đều là lực lượng tinh nhuệ của Triệu phủ, có thể thấy được nội tình của Triệu gia ở Thánh thành có bao nhiêu đáng sợ, lúc trước thua hai người, bây giờ lại có bốn người đi ra.
Bốn luồng Thánh uy mênh mông cuồn cuộn tàn sát vòm trời bừa bãi, sau khi bọn họ xuất hiện, không nói một lời, ra tay nhanh như tia chớp, có người xuất chưởng, có người lấy pháp bảo ra, công kích về phía Cảnh Tử Mặc.
Cảnh Tử Mặc gào to một tiếng, quanh thân xuất hiện một ma ảnh đáng sợ, toàn thân lưu động lưu quang màu đen sáng chói, tựa như kim cương bất hoại, triệt tiêu công kích của bốn người.
“Ma thân quá lớn mạnh!”
Một màn này khiến người xung quanh âm thầm rung động, Cảnh Tử Mặc lại một mình nhận tấn công của bốn cấp Thánh Quân viên mãn.
Bốn vị Thánh Quân chia ra đứng ở bốn phương, vây Cảnh Tử Mặc ở chính giữa, chưởng chỉ phát lực, không ai giấu diếm, tất cả đều lấy ra sức chiến đấu cao nhất.
“Huyết Nguyệt giáng xuống!”
Cảnh Tử Mặc gằn từng chữ nói, toàn thân tách ra một ánh sáng Ma đạo sắc bén, ma uy vô tận cuồn cuộn đến, âm thầm có Ma Thần hú dài, trời đất hóa thành màu máu, ngưng tụ một vòng Huyết Nguyệt treo trên vòm trời cao.
Xem ra Huyết Nguyệt này giống như khí huyết vô tận hội tụ thành, phát ra sát khí vô cùng đậm đặc, khiến người ta không rét mà run.
Mặt trên của Huyết Nguyệt có kiếm quang huyết sắc rủ xuống, chi chít, công kích bốn cường giả Thánh Quân.
Bốn Thánh Quân cảm nhận được sức mạnh và sắc bén đáng sợ, không dám khinh thường, toàn lực chống cự, nhưng kiếm quang Huyết Nguyệt bắn ra quá kinh khủng, chỉ có kiên trì được vài phút đồng hồ thì toàn bộ đều bị thương, lao nhao kêu rên rút lui, dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Cảnh Tử Mặc.
“Tin đồn Cảnh Tử Mặc kế thừa Huyết Nguyệt ma công, bây giờ xem ra là sự thật.”
“Ma công này cực kỳ ngang ngược, năm đó là công pháp của Huyết Nguyệt Thánh vương, năm đó Thánh vương này kinh diễm thế gian, khai sáng một thực lực Ma đạo tối cao, nhưng cuối cùng bị năm thế lực lớn mạnh bao vây tấn công mà hạ màn.”
Người xung quanh nhìn Huyết Nguyệt trên bầu trời, dùng giọng điệu cảm thán nói.
Huyết Nguyệt Thánh vương của năm đó kinh khủng phi phàm, uy danh ngập trời, Ma Chủ một đời, mặc dù chết, nhưng không có ai xem thường hắn, dù sao cũng là bị hai tay Thánh Vương đại thành liên hiệp bao vây tấn công mà chết.
Còn Thánh vương bao vây tấn công hắn vồ giết hai người trước khi chết, bây giờ còn vài người đang dưỡng thương.
Ở nơi xa, Trung Châu tứ hại, nhân nhân đắc nhi chu chi, một âm thanh lạnh lùng ngang ngược vang lên, chỉ thấy một lưu quang màu vàng xuyên thủng mà đến, đây là một trường thương màu vàng, mũi thương lưu chuyển mũi nhọn vô tận, xuyên thủng phía Cảnh Tử Mặc.
Một thương này khiến trời đất biến sắc, như có thần uy vô tận.
Trong lòng Cảnh Tử Mặc cuồng loạn, nghiêm trọng, không có ở đây công kích của bốn Thánh Quân, lực chú ý nhìn về phía một đường lưu quang màu vàng bắn ra, ánh mắt nhẹ nhàng híp lại, chợt lộ ra bàn tay, trên lòng bàn tay phun ra nuốt vào ma quang kinh người, va chạm với lưu quang màu vàng.
Vụt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận