Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 872: Ba Thánh bảy Hoàng (2)

Mặc dù bối cảnh bọn họ phi phàm, có thể điều động Thánh Quân, thậm chí là Thánh Vương ra tay, nhưng dựa vào bối cảnh của bản thân, vứt bỏ bối cảnh thân phận thì ngay cái rắm bọn họ cũng không phải.
Mà Lục Trần dựa vào bản thân đã kêu gọi nhiều cường giả đến trợ giúp như vậy, trong lòng bọn họ tự hỏi không làm được.
Lục Trần cũng không keo kiệt, chiêu đãi đồ ngon cho những người đến trợ giúp.
“Ha ha, Bùi Hồng, đã trôi qua trăm năm rồi, vẫn chưa buông bỏ thù hận à?” Từ Tri Mệnh nhìn một nam tử trung niên cao lớn mở miệng nói.
Nam tử cao lớn tên là Bùi Hồng, là thành chủ Bùi thành.
Đám người này đều là cường giả đứng đầu trong Hoàng triều của Hoàng triều Long thị, trên cơ bản mọi người đều biết nhau, thậm chí còn có hai Nhân Hoàng đại thành có thù hận, không thuận mắt nhau, chỉ là ngại Lục Trần và ba Thánh cảnh có mặt ở đây, nể mặt đám đông, nếu không có lẽ đã đánh nhau rồi.
Con người Bùi Hồng rất thô cuồng, mày rậm mắt to, sắc mặt uy nghiêm, nghe xong lời của Từ Tri Mệnh, lúc này trừng mắt: “Mối thù giết con sao có thể buông?”
Trong ánh mắt Bùi Hồng hiện lên sát niệm lạnh lẽo, nói: “Năm đó con ta còn xuất chúng hơn Thuần Vu Phong mấy phần, lại bị Thuần Vu Phong hãm chết trong di tích, ta nằm mơ cũng muốn giết Thuần Vu Phong, hiện tại có cơ hội sao ta có thể không báo thù này.”
Lục Trần nghe vậy, cũng không nói gì thêm, hành tẩu ở giang hồ, chuyện kết thù kết oán có rất nhiều.
Một Nhân Hoàng đại thành nhìn về phía Lục Trần, bỗng nhiên nói: “Đan Hoàng, Thuần Vu Phong bái nhập môn hạ Thánh địa Thái Sơ, là đệ tử của Thánh địa Thái Sơ, nếu như hắn dẫn cường giả của Thánh địa Thái Sơ đến trợ giúp, đến lúc đó bọn ta không có cách nào giúp ngươi được đâu.”
Lời vừa nói ra, trong mắt Hoàng giả còn lại có đủ các loại sầu lo.
Thánh địa Thái Sơ là thế lực đỉnh cấp thật sự, sức ảnh hưởng rất lớn, mà tán tu bọn họ đến từ thế lực bình thường, hoàn toàn không chọc vào Thánh địa Thái Sơ được.
Lục Trần liếc nhìn Tiết Lâm bên cạnh, nói: “Chúng ta cũng có người của Thánh địa Thái Sơ.”
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Tiết Lâm, thầm nói người này cũng là đệ tử của Thánh địa Thái Sơ sao, chỉ là không biết địa vị với Thuần Vu Phong ai mạnh hơn.
Lục Trần tiếp tục nói: “Nếu như Thánh địa Thái Sơ nhúng tay vào thì làm phiền ngươi chặn một lúc, nếu như ngươi không chặn được thì ta sẽ vận dụng bối cảnh của ta.”
Lần này Lục Trần không nói vận dụng thủ đoạn, bởi vì với thủ đoạn hiện tại của hắn rất khó đối mặt với thế lực đỉnh cấp, cho dù là xuất đồ vật quý giá trên người ra để kêu gọi Thánh Vương, nhưng Thánh Vương bình thường lại không đắc tội được với thế lực đứng đầu, trừ khi kêu gọi được Thánh Vương đại thành, nhưng cấp bậc này rất hiếm hoi, khó tìm.
Đến lúc bất đắc dĩ, Lục Trần chuẩn bị vận dụng lực lượng Tinh Tượng kiếm phái và Nhu Đế cung.
Tiết Lâm nghe thấy lời Lục Trần nói, sắc mặt nghiêm túc, mở miệng nói: “Yên tâm, nếu như người của Thánh địa Thái Sơ nhúng tay vào thì ta sẽ bao trọn hắn.”
“Có câu này của ngươi thì ta yên tâm rồi!” Lục Trần đáp lại.
Chuyện Lục Trần dùng thân phận Đan Hoàng kêu gọi cường giả đối phó với gia tộc Thuần Vu ở Hoàng thành rất ồn ào huyên náo, vô số người biết được dẫn đến vô số người bàn tán sôi nổi, dù sao thì một võ giả Vương cảnh có thể uy hiếp đến sinh tử tồn vong của gia tộc Thánh cảnh tất nhiên được rất nhiều người chú ý.
Hoàng thành vẫn là tòa Hoàng thành đó, giống như một con cự thú hoang dã nằm úp sấp trên bình nguyên.
Mặc dù Hoàng thành không khác gì trước kia nhưng người sinh sống ở Hoàng thành lại cảm giác trong không khí có chút không bình thường, mơ hồ có một luồng khí tức như sắp có bão đến.
Sự trả thù của Lục Trần thành Phi Tuyết với gia tộc Thuần Vu có lẽ là trong mấy ngày này.
Dù sao thì đối phương cũng từng đích thân lên tiếng muốn tiêu diệt gia tộc Thuần Vu trong vòng nửa tháng, mà lần trước đối phương nói chuyện đã trôi qua mười ngày.
Gần đây gia tộc Thuần Vu cũng không dễ chịu, lòng người hoảng sợ, vô cùng bị động, chỉ có thể đợi kẻ địch tới cửa.
Bởi vì căn cơ của bọn họ ở Hoàng thành nên không thể di chuyển đi, hơn nữa bọn họ còn có một át chủ bài có thể giành thắng lợi là Thuần Vu Phong, Thuần Vu Phong là thế hệ ưu tú nhất của gia tộc, đã gia nhập Thánh địa Thái Sơ.
“Hừ, Thuần Vu Phong đang trên đường trở về, ta không tin tiểu súc sinh đó thật sự dám đến.”
“Tuy hắn là một Đan Hoàng nhưng cùng lắm cũng chỉ triệu tập được hai ba con mèo nhỏ cún nhỏ mà thôi!”
Trong một gian đại sảnh rộng rãi sáng ngời của gia tộc Thuần Vu, một đám nhân vật cao tầng thảo luận với nhau, cho mình can đảm, đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ tung, hai Thánh cảnh trong phòng đột nhiên biến sắc, soạt một tiếng, xuất hiện trên bầu trời, sau đó lập tức nhìn thấy một chiến thuyền đen sâu thẳm.
Chiến thuyền lơ lửng trên không trung, tản mát ra luồng chấn động quy tắc vô song, luồng uy áp này rất khủng bố, chỉ thấy vô số kiến trúc phía dưới chiến thuyền chịu không nổi uy áp này mà hóa thành phế tích.
Vụt vụt vụt!
Từng bóng dáng bay lên trời, tản mát ra hoàng uy, đều là chiến lực cao cấp của gia tộc Thuần Vu, tổng cộng có hơn mười người.
Bọn họ nhìn người trên chiến thuyền, thoáng cảm giác khí tức một lượt, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận