Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 795: Không đủ tư cách

Chẳng mấy chốc, mọi người đã nhìn thấy bốn người cưỡi gió đi tới trước mặt họ.
Tổng cộng có bốn người, gồm một thanh niên và ba lão giả.
Thanh niên trẻ tuổi có dáng vẻ khôi ngô, ánh mắt bá đạo sắc bén mang theo chút sát khí.
Ba vị lão giả bên cạnh toả ra yêu khí mãnh liệt, tất cả đều là Thánh Vương cảnh. Vẻ mặt họ vô cùng lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo như một thanh kiếm sắc bén, uy nghiêm không ai sánh bằng.
"Hổ tộc."
Thật ra không cần đoán cũng biết, khi mọi người cảm nhận được yêu khí cuồng bạo phát ra từ trên người họ, tất cả đã biết bốn người này đều là Hổ Yêu của Hổ tộc. Dù sao đối phương cũng toả ra yếu khí ngút trời, lại còn mang theo yêu khí hổ sát nồng đậm, ngoài yêu khí độc nhất của Hổ tộc ra, không có yêu thú nào báo đạo giống như Hổ tộc cả.
"Người của hoàng triều Huyết Viêm, giết không tha." Một nam tử trẻ tuổi thuộc Hổ tộc cất lời, trong giọng nói mang theo sát ý lạnh thấu xương.
"Đợi đã, các vị tiền bối Hổ tộc, chúng ta có chuyện cần giải thích." Huyết Hầu Nhẫn nói.
"Các bằng hữu Hổ tộc, xin hãy cho phép chúng ta giải thích một chút." Huyết Viêm cũng khách khí nói.
"Cho các ngươi một phút để giải thích, sau khi giải thích xong sẽ cho các ngươi được chết toàn thây." Thanh niên kia tiếp tục bá đạo nói.
Lục Trần nhìn mấy cường giả của Hổ tộc đã đến với ánh mắt cực kỳ bình thản.
Hắn như thể không có chuyện gì xảy ra ngồi bên cạnh uống rượu, lặng lẽ quan sát hai huynh đệ Huyết Hầu Nhẫn giải thích rằng hắn đã hãm hại Huyết Đằng.
"Ô, rượu của ngươi thơm quá, là rượu gì vậy?" Hàn Thiếu Minh nhìn Lục Trần hỏi.
Hắn không để tâm đến sự xuất hiện của cường giả Hổ tộc, dù sao thì Hổ tộc cũng tới để gây chuyện với hoàng triều Huyết Viêm. Sự chú ý của hắn vẫn luôn hướng về Lục Trần, thấy rượu đối phương đang uống rất thơm và cũng là lần đầu tiên ngửi thấy hương rượu thế này, nên trong lòng không khỏi tò mò mới hỏi.
"Tiên Nhân tuý." Lục Trần thản nhiên đáp.
"Tiên Nhân tuý."
Hai mắt Hàn Thiếu Minh bừng sáng lên khi nghe thấy vậy, bởi vì Tiên Nhân tuý chính là loại rượu đứng hàng thứ chín trong bảng rượu ngon cực phẩm. Hắn đã nghe danh từ lâu nhưng chưa từng được uống.
"Haha, ta chưa uống rượu này bao giờ, có thể xin một ly được không?" Hàn Thiếu Minh cười hỏi.
"Ngươi không đủ tư cách." Lục Trần liếc hắn rồi nói.
Lời vừa nói ra, khuôn mặt tươi cười của Hàn Thiếu Minh chợt đông cứng lại, trong mắt hắn loé lên một tia sáng lạnh lẽo sắc bén.
Hắn, không đủ tư cách uống sao?
"Các bằng hữu Hổ tộc, hắn có Hổ Liệt tửu trong tay, chính hắn đã dịch dung thành diện mạo của Huyết Đằng, lấy Hổ Liệt tửu ra giao dịch cùng với người phụ trách Long thị, sau đó ghi lại bằng thuỷ tinh ký ức rồi tung ra ngoài. Hắn coi các ngươi như một công cụ để mượn dao giết người." Huyết Hầu Liệt giải thích cẩn thận với đám cường giả Hổ tộc đang đứng bên cạnh.
Khi Huyết Hầu Liệt chỉ vào Lục Trần, nhóm cường giả Hổ tộc đều nhìn sang.
Hàn Thiếu Minh nghe những lời Huyết Hầu Liệt nói xong có hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên một tia giễu cợt, tiếp theo hắn lặng lẽ lùi lại vài bước để tách biệt khoảng cách giữa mình với Lục Trần.
Người này lại nói rằng hắn không đủ tư cách để uống Tiên Nhân tuý.
Bây giờ Huyết Hầu Liệt đã giải thích với đại Yêu Hổ tộc rằng người này muốn sử dụng Hổ tộc như một con dao để đối phó hoàng triều Huyết Viêm.
Hai tội danh lớn trêu đùa Hổ tộc và sở hữu Hổ Liệt tửu cũng đủ để khiến người này chết không có chỗ chôn.
Huyết Hầu Liệt nghĩ rằng nếu mình phá vỡ mưu kế thì có người sẽ sợ hãi đến mức sắc mặt thay đổi phần nào, nhưng khiến hắn thất vọng chính là Lục Trần vẫn tỏ ra bình tĩnh từ đầu đến cuối.
Hắn bình thản ngồi xếp bằng giữa hư không rồi tự rót cho mình một ly rượu.
"Những gì hắn nói đều là sự thật?" Một vị Thánh Vương Hổ tộc nhìn chằm chằm Lục Trần với ánh mắt đầy sát khí sau đó một luồng yêu khí mênh mông cuồn cuộn đè ép về phía Lục Trần.
"Dừng tay."
Bên cạnh đó, một đại yêu Hổ tộc đột nhiên ra tay cản lại. Sau đó hắn bí mật truyền âm, không biết đã nói gì khiến ánh mắt của vị Thánh Vương Hổ tộc vừa ra tay đột ngột thay đổi từ độc đoán thành kinh hãi, hắn bật thốt lên: "Ngươi, ngươi là Lục Trần."
Đại danh của Lục Trần như sấm bên tai với Hổ tộc, bởi vì đối phương mà Hổ tộc đã mất đi vô số nhân lực của Hổ tộc, ước chừng hơn năm mươi người.
Hơn nữa, vừa rồi Thánh Vương kia còn nói cho hắn biết Lục Trần là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử.
Chỉ một tin tức thôi đã khiến hắn phải kiêng dè.
Bởi vì Huyền vực là thiên hạ của Hoa Điệp tiên tử, mà Lục Trần lại là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử, chỉ cần một câu thôi cũng có thể kêu gọi tất cả các thế lực của Huyền vực truy lùng đuổi giết người của Hổ tộc tại đây. Hơn nữa, đối phương cũng có bối cảnh vô cùng lớn ở Thanh vực, hai chuyện này cộng lại cũng đủ để chống lại Hổ tộc bọn họ.
Đây cũng là điểm khiến sắc mặt hắn thay đổi.
Tuy rằng nóng lòng muốn giết Lục Trần để trả thù cho những cường giả Hổ tộc đã chết.
Nhưng xem ra hắn không thể thực hiện được.
Xuất thân của Lục Trần đủ khiến bọn họ kiêng kị đến mực không dám động thủ.
Sự thay đổi thái độ của Thánh Vương Hổ tộc khiến người của hoàng triều Huyết Viêm và Hàn Thiếu Minh khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận