Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 979: Bại lộ thân phận

Tuệ Hải ở bên cạnh trừng to mắt, trong giọng nói ẩn chứa sự bi phẫn, bởi vì phật tu trẻ tuổi chết đi là đồ đệ của hắn, một đồ đệ thiên tư rất cao, tu phật ba trăm năm mới được thánh, nhưng bây giờ chết rồi, bị người khác giết chết ngay trước mắt hắn, điều này khiến Tuệ Hải vô cùng bi thương.
Giác Ngộ chết đi, cho rằng ỷ vào thân phận đệ tử chủ trì của chính mình thì có tư cách nói chuyện, không biết một câu phản bác đã lấy đi cái mạng nhỏ của hắn.
“Các hạ không nói một lời liền giết Giác Minh, có chút quá đáng đấy!” Ánh mắt Tuệ Vân u ám lạnh lùng nói, trong đôi mắt giống như hiện lên vẻ tức giận.
Rất hiển nhiên Lục Trần còn ngang ngược hơn hắn nghĩ, không nói một lời đã giết người, hơn nữa ra tay hết sức quỷ dị, Giác Ngộ đứng ở nơi cách hắn chưa đầy mười trượng, nhưng mà cũng không cảm nhận được chút nguy hiểm nào, dường như lực công kích đột nhiên đi ra từ hư không, khiến người ta khó lòng phòng bị.
“Nói đến hai chữ ngang ngược, ta có chỗ nào không bì được Phục Ma tự?” Đối với lời khoa trương của Tuệ Vân, Lục Trần xin từ chối vì năng lực kém, trả lại nguyên văn cho đối phương: “Mười mấy năm trước gặp phải Giới Không, không nói hai lời muốn ta gia nhập Phục Ma tự, mấy tháng trước gặp phải một Thánh Quân trưởng lão, cũng muốn trấn áp ta.”
Lời nói của Lục Trần khiến sắc mặt các phật tu thay đổi lớn.
Cuối cùng bọn họ hiểu được thù hận là gì rồi, suy cho cùng mấy tháng trước, chuyện một hai chục tòa Phục Ma tự bị hủy náo loạn sôi sục.
“Ngươi, ngươi, còn ba Thánh vương các ngươi nữa, ngoan ngoãn đi ra ngoài nhận đánh.” Lục Trần chỉ vào sư huynh đệ Tuệ Vân, Tuệ Hải, cùng với Huyền Viễn, bởi vì bên trong chỗ mấy ngàn phật tu, tu vi bọn họ lớn mạnh nhất.
“Thừa dịp ta chưa tức giận, nhanh chóng bình ổn cơn tức giận của ta, nếu thật sự chọc giận ta, tiếp theo cũng không chỉ là chuyện miếu thờ bị hủy hoại.” Đôi mắt Lục Trần lạnh lẽo sâu kín, nói: “Nếu lần sau ta đến Phục Ma tự, nhất định nơi này máu chảy ngàn dặm, xương cốt trắng như tuyết.”
Trong lời của Lục Trần mang theo sát ý lạnh thấu xương đến cực điểm, khiến phật tu tại chỗ cảm giác được cơn rét lạnh, một luồng lạnh lẽo thổi quét thân thể, lạnh từ đầu tới chân.
“Đừng nghi ngờ lời nói của điện hạ, diệt Phục Ma tự các ngươi chỉ là chuyện vài phút đồng hồ.” Mai Dận thấy bọn họ không nói tiếng nào, lạnh giọng nói.
Tuệ Vân và Tuệ Hải nghe thấy lời nói của Mai Dận, sắc mặt sợ hãi cả kinh, lúc này bọn họ biết thân phận của Lục Trần.
Mai Dận là ai, chủ nhân Mai gia của thành Đan Minh, tu vi Thánh vương viên mãn, còn là một Đan Thánh thập phẩm, coi như là một nửa đồ đệ của Hoa Điệp đệ nhất luyện đan sư ở mười vực, địa vị vô cùng tôn sùng, có thể được hắn gọi là điện hạ, e rằng là một thanh niên tên Lục Trần từng nổi danh mười mấy năm trước một thời gian.
Xem ra người này chính là Lục Trần rồi.
Từ trong lời nói của Mai Dân, đám phật tu đoán được thân phận của Lục Trần, chỉ có số ít người bế quan vẫn không hiểu ra sao.
Sau khi hai người Tuệ Vân và Tuệ Hải biết thân phận của Lục Trần, biết lần này Phục Ma tự đá trúng tấm sắt rồi, thành Đan Minh cộng thêm sức ảnh hưởng của Hoa Điệp tiên tử, tiêu diệt hết Phục Ma tự thật đúng là chuyện vài phút đồng hồ.
Huyền Viễn cũng sởn hết gai ốc, hắn có thể không biết Lục Trần, nhưng mà làm sao không biết danh tiếng của Hoa Điệp, căn cứ suy đoán của sư phụ hắn, Hoa Điệp có thể là Thiên Tôn đứng đầu.
Đừng nghĩ quy tắc mười vực không đầy đủ, nhưng nó lại có đại nhân vật cực kỳ khủng bố trấn thủ, Hoa Điệp có thể là một trong số đó.
Còn đồ đệ của Hoa Điệp, nhóm người Phục Ma tự dĩ nhiên cũng không chọc nổi, khó trách người đi theo bên cạnh hắn cũng là một đám nhân vật tuyệt đỉnh đến từ thế lực khắp nơi.
Huyền Vực đứng dậy, nói: “Điện hạ, lời này là thật à.”
“Đương nhiên!” Lục Trần thản nhiên nói.
“Được, để ta làm người thứ nhất.” Huyền Viễn khẽ cắn răng, nói.
Chợt tiến lên một bước, đi tới phía trước.
Mặc dù phật tu phía sau muốn mở miệng nói chuyện nhưng lại không dám, bởi vì sợ bị Lục Trần giết, bởi vì người này căn bản không ra tay theo lẽ thường, Giác Minh chết lúc trước chính là một ví dụ hoàn hảo.
“Ai trong các ngươi nhiệt tình chiêu đãi vị tiền bối này nào!” Tầm mắt Lục Trần nhìn về phía Thánh vương xung quanh, thản nhiên hỏi.
Mười Thánh vương im lặng, rõ ràng là muốn đánh Huyền Viễn một trận dữ dội, kết quả lời từ trong miệng điện hạ nói ra khiến người ta biến thành lời nói nhã nhặn.
Trong một thời gian, mặt nhóm người Diêm Trung Thiên cung chủ Vô Lượng cung, Mai Dận đều lộ vẻ khó xử, do dự.
Nếu như chiến đấu quang minh chính đại, một chọi một thì bọn họ trực tiếp lên, nhưng mà nếu như đi đánh một vị cao tăng không thể phản kháng, tin tức truyền đi thì không có mặt mũi, suy cho cùng bối phận Huyền Viễn cao dọa người, thuộc về cường giả thế hệ trước nổi tiếng mấy vạn năm trước, lai lịch cổ xưa, hơn nữa danh tiếng cũng không tệ lắm.
“Khặc khặc, loại ác nhân này vẫn là ta tới xử sao?” Sát Lục ma tôn đi ra, nhìn Huyền Viễn mang theo nụ cười cổ quái: “Ban đầu ta là bị Huyền Viễn đại sư ngươi trấn áp, quả báo hiện thế đến thật nhanh.”
Huyền Viễn liếc nhìn Sát Lục ma tôn, không nói lời nào, hắn cũng lười nói chuyện.
“Nhớ kỹ, không cho phép phản kháng, nếu như người nào phản kháng thì ta diệt cả Phục Ma tự.” Giọng ddieuj của Lục Trần ẩn chứa lời cảnh cáo truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận