Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1357: Gặp lại Trịnh Huy Hoàng

Bất luận kẻ nào tiến vào không gian Đông Hoàng đổi đồ cũng cần chiến công, quy tắc này là bản thân Đại Mộng Thiên Nữ tự mình định ra, nhưng mà Lục Trần lại không cần chiến công, có thể lấy đi bất kỳ vật gì bên trong.
Hơn nữa tháp Đông Hoàng khí linh còn cố ý lưu giữ trong tầng cao, Toả Kiếm Quyết vốn dĩ cần một trăm vạn chiến công vậy mà trực tiếp cho người này, lúc ấy Trịnh Huy Hoàng cũng biết Lục Trần có bối cảnh rất lớn, bối cảnh lớn đến ngay cả khí linh tháp Đông Hoàng cũng phải thiên vị.
Sau này, sau khi người này nhập thánh, khiêu chiến cường giả khắp nơi, cuối cùng đánh bại truyền nhân La Diễm của Thượng Tiêu Thiên cung, thắng liền mười trận, chiếm được phần thưởng năm vạn chiến công của Đại Mộng Thiên Nữ.
Bởi vì người ước chiến là hắn hỗ trợ giật dây, Lục Trần đem năm vạn chiến công kia cho hắn rồi.
Sau đó Lục Trần liền biến mất vô ảnh vô tung, Trịnh Huy Hoàng thỉnh thoảng đi dạo một vòng bên trong không gian Đông Hoàng, đáng tiếc cũng không phát hiện Lục Trần.
Dần dần quên chuyện Lục Trần rồi, hôm nay gặp nhau ở Hỗn Nguyên thiên, khiến Trịnh Huy Hoàng cảm giác giống như nằm mơ.
“Ha ha, làm sao ngươi lăn lộn thành cái dạng này?” Lục Trần nhìn Trịnh Huy Hoàng sưng mặt sưng mũi, cười Ha ha nói.
Lời nói tuy đột nhiên nói như vậy, chỉ là Lục Trần không có bất kỳ ý tứ ra mặt giúp Trịnh Huy Hoàng, suy cho cùng hắn và Trịnh Huy Hoàng cũng chỉ là nói mấy câu, giao tình cũng không sâu.
“Đừng nói nữa!”
Trịnh Huy Hoàng buồn bực trả lời một câu, chuyện lúng túng thì hắn không muốn nhiều lời, sau đó nhìn bốn người bên cạnh Lục Trần, chuẩn bị nói sang chuyện khác, khi thấy thiếu nữ Hi và Liễu Khuynh Thành, ánh mắt lập tức thẳng, ngơ ngác nói: “Này, mấy người này…”
Trịnh Huy Hoàng thề, cả đời hắn cũng chưa từng gặp qua nữ tử xinh đẹp như vậy, nhất thời ngây ngốc tại chỗ.
“Tên béo chết bầm, mấy người này là bạn của ngươi?” Một âm thanh không có ý tốt từ bên cạnh truyền đến.
Người lên tiếng là thanh niên vóc người hơi cao kia, ánh mắt khác thường đánh giá thiếu nữ Hi và Liễu Khuynh Thành, không có người có thể xem nhẹ sự xinh đẹp của hai người.
Mặc dù Sơn Hải giới nhiều mỹ nữ, nhưng loại nữ tử tương tự này có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành vẫn tương đối hiếm thấy, cho dù đi đến nơi nào cũng sẽ khiến người ta ghé mắt nhìn.
Ba bốn người bên cạnh cũng như thế, ánh mắt ngơ ngác ngây ngốc nhìn, dường như trong mắt chỉ còn lại hai mỹ nữ.
Lục Trần nhìn Trịnh Huy Hoàng nghi ngờ hỏi: “Ngươi tới nơi này làm gì?”
Lục Trần liếc mắt đánh giá Trịnh Huy Hoàng, mặc dù hơn hai mươi năm không gặp, tu vi tên nhóc này cũng tăng lên tới Thánh Vương cảnh viên mãn rồi.
Chỉ là Thánh Vương cảnh có mạnh có yếu, Lục Trần đánh giá thực lực của Trịnh Huy Hoàng có thể còn không bằng một người trong tứ hại, ở tầng Thánh Vương cảnh cũng là trình độ tầm trung, cũng chưa tới trên tầm trung.
Trịnh Huy Hoàng cười cười: “Này không nghe nói đã tìm thấy ngọc phù bí cảnh Nông Hàn Đại Đế chưa, cứ tới gom góp tham gia náo nhiệt.”
Chuyện ngọc phù bí cảnh của Nông Hàn Đại Đế được tìm thấy đã truyền khắp nơi rồi, đến lúc đó đều có thế lực các nơi tìm đến, có thể nói là một cuộc thịnh hội hiếm thấy, loại già đời giống như Trịnh Huy Hoàng hiển nhiên là nơi nào náo nhiệt thì chui vào.
Lục Trần bỗng nhiên nói: “Dường như ngươi là người của Hỗn Nguyên thiên sao?”
“Đúng, ta chính là người của Hỗn Nguyên thiên, nếu ngươi không hiểu Hỗn Nguyên thiên, ta có thể giúp ngươi quen thuộc.”
Mắt thấy hai người Lục Trần và Trịnh Huy Hoàng ngươi một lời ta một câu, rất vui mừng, lúc trước thanh niên vóc người hơi cao lên tiếng hỏi bị xem thường, trên khuôn mặt hơi có chút lúng túng, sau đó từ từ trở nên u ám đáng sợ.
Thanh niên tên Hình Trác, đệ tử của Thánh địa Thái Hư, mặc dù ở Thánh Địa không chen chúc vào tầng thứ đứng đầu, nhưng cũng coi là có chút danh tiếng, hôm nay lại bị hai người lãng quên, điều này khiến trong lòng của hắn khó chịu.
“Tên béo chết bầm, ngươi tìm chết, không nghe thấy Trác ca nói chuyện với ngươi, tai điếc sao?” Bên cạnh Hình Trác, một đệ tử của Thánh địa Thái Hư lòng đầy căm phẫn quát lớn.
“Bọn họ có phải bạn bè của ta hay không, liên quan gì đến ngươi!” Trịnh Huy Hoàng trợn mắt liếc nhìn thanh niên lên tiếng, tức giận nói.
Mặc dù hắn không muốn gây phiền toái, nhưng rõ ràng đệ tử của Thánh địa Thái Hư quản quá rộng, Lục Trần không phải bạn bè của hắn, cũng không có bất cứ quan hệ nào với Hình Trác.
“Đi thôi, trước tìm một chỗ ở.” Lục Trần liếc nhìn Trịnh Huy Hoàng, thuận miệng nói.
“Được!” Trịnh Huy Hoàng gật đầu.
“Hay cho tên mập chết bầm, hỏi ngươi đâu rồi, còn dám lớn lối.” Sắc mặt thanh niên kia bị Trịnh Huy Hoàng hận đến khó coi, lập tức bộc phát tu vi, hai tay kết ấn, lập tức biến ảo ra vài chục đường chưởng ấn linh lực, mỗi một dấu bàn tay cũng tản ra khí tức không tầm thường, đây chính là võ kỹ Thái Hư chưởng có chút nổi tiếng của Thánh địa Thái Hư.
Trịnh Huy Hoàng thấy đối phương ra tay, sắc mặt không thay đổi, thong dong vận chuyển linh lực trong cơ thể, huy động hai đấm, từng chưởng ấn vỡ nát, hóa giải công kích của đối phương.
Nếu một chọi một thì gần như hắn không sợ đối phương.
Trong bốn người ngoài Hình Trác khá lợi hại, đối phó ba người kia thì hắn đều có thể chiếm thế thượng phong.
Sau khi Trịnh Huy Hoàng hóa giải công kích của đối phương i, cả giận nói: “Đệ tử Thánh địa Thái Hư cũng ngang ngược như vậy đấy sao, người bạn ta biết có quan hệ với ngươi, lại không giới thiệu cho ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận