Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1586: Sinh thêm một đứa nữa

Thế rồi sau khi thiếu nữ Hi khôi phục trí nhớ, người nàng hận nhất chính là mình, tiếp theo đến Tam sư phụ, sau đó còn lan cả tới Đại sư phụ và Nhị sư phụ.
Nếu để các sư phụ đến Thần giới cầu hôn, không chừng thiếu nữ Hi sẽ nổi giận lôi đình ngay tại trận.
Lục Trần không muốn dây dưa thêm về vấn đề này nên đã nói sang chuyện khác: "Lần trước từ biệt với sư huynh, bất tri bất giác đã trăm năm trôi qua, bây giờ nghĩ lại mà như mới hôm qua."
"Đúng vậy, thời gian trôi nhanh quá." Liễu Mục khẽ gật đầu rồi xúc động nói.
Tiếp theo hai người nói về những chuyện đã xảy ra trăm năm qua, Liễu Mục kể về những gì đã xảy ra sau khi đến Giới thành, tham gia hai cuộc giới chiến, nhìn thấy một số người mới vừa kết giao mà quay qua quay lại đã chết trên chiến trường. Ban đầu tâm tình phẫn uất bi thống nhưng dần dần cũng trở nên tê liệt.
Liễu Mục thầm hạ quyết định trong lòng, bất kể thế nào, hắn nhất định phải tiêu diệt toàn bộ Thiên Yêu xâm lược.
"Haha, chúng ta trở về chắc vẫn còn kịp ha." Một tiếng cười vang lên từ phía xa, ba bóng người sóng vai đi tới.
Yến Tử Hiên, Nguyễn Trần Sương và Bùi Kỵ với mái tóc bạc dễ nhận ra.
Năm người gặp nhau đương nhiên không thể không hàn huyên một lúc, nói cho nhau nghe về quỹ tích nhân sinh của mỗi người. Một lúc sau, ánh mắt Bùi Kỵ dừng trên người Lục Trần, hắn không thể không nói: "Sư đệ, lần này ngươi đã tạo ra động tĩnh lớn ha. Lại còn chạy tới Thiên Yêu giới nữa, còn không mau nói cho chúng ta biết đã xảy ra chuyện gì trong đó?"
Lúc trước Bùi Kỵ và Nguyễn Trần Sương là hai người mạnh nhất, còn Lục Trần là người yếu nhất.
Trăm năm trôi qua chỉ trong chớp mắt, Bùi Kỵ tới chủ Giới thành, tham gia một trận giới chiến và suýt chút nữa đã hy sinh trên chiến trường. Gần đây, hắn nghe nói về những chuyện ồn ào mà Lục Trần đã gây ra, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn là đó không phải sự thật, nhưng tin tức được truyền ra từ chỗ của Nguyễn Trần Sương khiến hắn không thể không tin.
Bùi Kỵ khó có thể tưởng tượng được, chỉ trong một trăm năm thôi mà người mới chỉ Thánh Vương cảnh như Lục Trần lại có tiến bộ về thực lực lớn đến độ vượt xa hắn như vậy.
Nghe nói hắn đã giết hơn mười Đại Đế cảnh ở Thiên Yêu giới.
Lục Trần nhìn Bùi Kỵ nói: "Sư huynh, ngươi muốn nghe chuyện gì?"
Bùi Kỵ nói: "Sư đệ, nghe nói ngươi đã giết Hám Nhạc Quân đã đi theo Ninh Thiên Quân lúc trước."
"Đúng là có chuyện này." Lục Trần gật đầu thừa nhận.
Bùi Kỵ trở nên hưng phấn: "Vậy ngươi kể cho chúng ta nghe về Ninh Thiên Quân đi. Ngươi xông vào phủ đệ của hắn, tên đó đã cưới bao nhiêu tiểu thiếp, có xinh đẹp hay không? Lúc ngươi đến chắc hắn không có ở đây đâu nhỉ, ngươi có cắm cho hắn cái sừng không?"
Đôi mắt của Bùi Kỵ bùng lên ngọn lửa hóng hớt.
Khoé miệng Lục Trần giật giật, cảm thấy hơi xót.
"Bùi Kỵ, cả đời này ta ghét nhất là những kẻ có tính khí thất thường, đừng có mà dạy hư sư đệ." Nguyễn Trần Sương dùng ánh mắt sắc bén lườm Bùi Kỵ, trên người toả ra khí chất lạnh lẽo.
Cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Trần Sương, lòng Bùi Kỵ nguội lạnh, yếu ớt nói: "Ta đùa chút cũng không được sao."
"Đùa cũng phải có mức độ." Nguyễn Trần Sương dùng gương mặt không biểu cảm nhìn hắn, sau đó bình tĩnh quay sang hỏi Lục Trần: "Thế nên, rốt cuộc sư đệ ngươi có cắm sừng cho Ninh Thiên Quân không?"
Khoé miệng bốn người run rẩy khi nghe thấy lời Nguyễn Trần Sương nói.
Lục Trần lộ ra biểu cảm toát mồ hôi, vị sư tỷ lạnh lùng này cũng biết đùa rồi sao.
....
Yến Tử Hiên đi đến trước mặt Lục Trần cho hắn một quyền, sau đó bất mãn oán trách: "Lục Trần, ngươi hơi quá đáng rồi đó, tới Thiên Yêu giới mà không đưa ta theo."
Lục Trần cười đáp: "Ta cũng chỉ nhất thời có quyết định đó."
Lời Lục Trần nói là thật, trước đó đi tới Thiên Yêu giới thực sự là lâm thời ra quyết định.
Nguyễn Trần Sương liếc nhìn Yến Tử Hiên, sau đó nhẹ nhàng nói: "Ngươi chỉ là gánh nặng, đưa ngươi theo chẳng phải tự làm khó bản thân sao, không chừng còn có thể làm hại đến sư đệ. Hơn nữa, sư đệ người ta đi hưởng tuần trăng mật với mỹ nữ Hoàng Tôn chứ không phải đi đánh nhau."
Mặt Yến Tử Hiên đỏ bừng, bất mãn nói: "Giờ ta cũng là Thiên Tôn."
Một trăm năm qua, Yến Tử Hiên cũng đã trở thành Thiên Tôn, nhưng hắn không trở thành Đại Thiên Tôn, bởi vì dựa theo tốc độ tu hành bình thường rất khó để dung hợp một quy tắc, phải mất hơn mười năm, thậm chí là mấy trăm năm.
Mắt Yến Tử Hiện đột nhiên sáng lên như thể phát hiện ra một đại lục mới, hắn nhìn chằm chằm Lục Trần với đôi mắt rực lửa: "Sư đệ thích mỹ nữ Hoàng Tôn nào, mau nói cho chúng ta biết."
Tất cả các thế lực trong Sơn Hải giới đều được thông tri, bất kể là thế lực xích mích hay có ân oán với Kiếm Đế cung cũng vứt bỏ chướng ngại, chuẩn bị lễ vật và lên đường tham gia thịnh hội.
Trời xanh mây trắng, chiến thuyền Thanh Đồng dài trăm thước chỉ có vài người đang đứng trên thuyền đang phi hành với tốc độ cao.
"Dao Dao, nói mẫu thân nghe, rốt cuộc ngươi và Lục Trần có quan hệ gì?"
"Dao Dao, ngươi nói thật đi."
Trên mạn thuyền có một phụ nhân dáng vẻ thướt tha mặc váy dài màu lam, nhìn qua khoảng hơn bốn mươi tuổi đang nói huyên thuyên không ngừng.
Sóng vai bên cạnh mỹ phụ là là một thiếu nữ chừng hai mươi tuổi, nàng có dáng vẻ mảnh khảnh cùng với ngũ quan giống bảy phần với mỹ phụ. Nhưng khi nghe thấy mỹ phụ nói không ngừng bên tai, đôi mày lá liễu hơi nhăn lại, rõ ràng trong lòng đang thiếu kiên nhẫn nhưng vì ngại thân phận của mỹ phụ nên nàng không nổi nóng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận