Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 528: Họa từ miệng mà ra

Lục Trần để lại một câu uy hiếp rồi bay đi với tốc độ nhanh như gió cùng hai Thánh Quân của phủ thành chủ.
Người của Nguyên phủ nghe thấy lời này, đám tiểu bối vốn thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lần nữa nhấc lên lo lắng.
Nguyên Chính Thanh nhìn chằm chằm phương hướng ba người Lục Trần rời đi, ánh mắt đáng sợ, bên trong có lực lượng hắc ám ngưng tụ, dường như sẽ bắn ra hai chùm sáng hủy diệt đáng sợ.
Bởi vì một tiểu bối kiêu ngạo ương ngạnh, cực hạn phô trương ở trước mặt hắn, cố ý nhằm vào dòng họ của hắn, khiến trong đầu Nguyên Chính Thanh có ý niệm muốn đánh chết hắn mà không thèm để ý đến Phán quyết giả.
“Chính Thanh, đừng hành động theo cảm tính!” Thánh Quân bên cạnh cảm nhận được sát ý trên người Nguyên Chính Thanh, mở miệng nói.
Bởi vì hắn cảm giác Nguyên Chính Thanh đã động sát ý, thật sự có quyết tâm giết chết Lục Trần.
Đợi Nguyên Chính Thanh nhìn qua, Thánh Quân Nguyên gia mới nói: “Hiện tại người này còn có giá trị lợi dụng, Phán quyết giả đại nhân không hy vọng hắn chết, đợi đến khi không còn giá trị lợi dụng rồi hẵng giết hắn.”
Lửa giận trong mắt Nguyên Chính Thanh rút đi một chút, sau đó không nói lời nào, tiến vào sâu trong Nguyên gia bế quan.
“Người đâu?”
Thánh Quân này mở miệng.
“Gia chủ!”
Hai Nhân Hoàng đại thành bên cạnh đi tới trước mặt hắn, cung kính hỏi.
“Đi thả toàn bộ môn nhân Kiếm Đế cung là nô dịch của Nguyên Kỳ ra ngoài đi!” Gia chủ Nguyên gia mở miệng nói.
Lời uy hiếp của Lục Trần trước khi đi khiến hắn không thể không coi trọng.
Nếu như lần này phá vỡ cung điện màu xám, đối phương còn có ba lần cơ hội giằng co, như vậy Nguyên gia hắn sẽ phải chết ba mươi thanh niên Nguyên Thần cảnh, bình thường chết thì không sao, chỉ sợ tiểu tử đó đi nghe ngóng, nhòm ngó thiên kiêu xuất sắc nhất Nguyên gia mà xuống tay.
Cho nên lần này bọn họ tạm thời yếu thế, đợi đối phương không còn giá trị lợi dụng, đến lúc đó sẽ thanh lý từng người một với hắn.
Lúc gia chủ Nguyên gia thấp thỏm bất an, Lục Trần đã đi tới gia tộc tiếp theo, Đàm gia.
“Đàm gia cũng có người xui xẻo rồi!”
Trên đường Lục Trần tới, vô số thần niệm đi theo bọn họ, khi nhìn thấy bọn họ dừng lại ở trên bầu trời Đàm gia, biết Đàm gia cũng có người được chọn.
Gia chủ Đàm gia sớm đã đi ra ngoài, cũng là một cường giả Thánh Quân.
Nhưng nội tình Đàm gia yếu hơn nhiều so với Nguyên gia, chỉ có một Thánh Quân tọa trấn.
Đám người dưới Đàm gia bị kinh động nhưng lại mang theo sắc mặt kinh ngạc, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
“Bái kiến hai đạo huynh!” Gia chủ Đàm gia hướng về phía hai Thánh Quân phủ thành chủ nói.
Lục Trần mở miệng nói: “Đàm gia có một người tên là Đàm Phong đúng không, điều động hắn hành động, ngày sau đi phá cung điện màu xám, không được chậm trễ.”
Một thanh niên áo đen phía dưới nghe vậy, trực tiếp trợn tròn mắt, rối loạn trong gió.
Hắn chính là Đàm Phong.
Đàm Phong choáng váng, luống cuống, ngây ra.
Hắn trăm triệu lần không ngờ mình lại bị điều động đi phá hủy cung điện màu xám, trong phút chốc, huyết sắc trên mặt đã phai hết.
Gia chủ Đàm gia nghe Lục Trần nói, vội vàng gật đầu: “Không thành vấn đề, không thành vấn đề.”
Gia chủ Đàm gia là một trong những chủ nhân của đông đảo thần niệm lúc trước, biết thanh niên trước mặt đang trả thù, bởi vì Đàm Phong của Đàm gia từng nói đã chém giết đệ tử Kiếm Đế cung ở bên ngoài, mà quả thật là có việc này.
Thanh niên trước mặt rõ ràng là tới trả thù.
Lục Trần nhìn thấy người này phối hợp, cũng tương đối hài lòng: “Ngoại trừ Đàm Phong ra, Đàm gia ngươi còn phải chọn một người, tổng cộng điều động hai người, người thứ nhất phải là Đàm Phong, còn ngươi thứ hai các ngươi cứ tùy ý lựa chọn.”
Lục Trần đi tới Đàm gia chủ yếu nhất chính là nhằm vào Đàm Phong, bởi vì người này từng nói đã giết đệ tử Kiếm Đế cung.
Nếu đã như vậy thì không trách được hắn.
“Không thành vấn đề!” Gia chủ Đàm gia vội vàng nói.
Lục Trần gật đầu, chợt chào hỏi hai Thánh Quân, nói: “Điểm dừng tiếp theo là Hoàng gia.”
Đợi sau khi ba người họ rời đi, sắc mặt của gia chủ Đàm gia lạnh xuống.
Đàm Phong đứng trong đám người, thất hồn lạc phách lẩm bẩm: “Tại sao lại là ta, tại sao lại là ta.”
Đàm Phong biết, một khi đi tới cung điện màu xám thì nhất định sẽ chết.
“Ai bảo ngươi đi ra ngoài nói chuyện lung tung!” Một Nhân Hoàng đại thành bên cạnh Đàm Phong trừng mắt nhìn hắn, mang theo ánh mắt đau đớn vô cùng.
Nhân Hoàng đại thành này là phụ thân của Đàm Phong, thiên phú của con trai rất tốt, thuộc người nổi bật ở Đàm gia, hắn còn mong chờ con trai thành tài nhưng hiện tại lại được điều động.
Tất cả nguyên nhân đều là họa từ miệng mà ra.
Đàm Phong không còn hăng hái như ở tửu lâu trước đó, hai mắt thất thần, tê liệt ngồi trên mặt đất.
Lục Trần đi tới Hoàng gia, Hoàng gia cũng có một đám người đứng chờ đợi từ sớm, trong bọn họ có một thanh niên mặt không huyết sắc.
Hắn là Hoàng Thông.
Hoàng Thông đã biết được chuyện xảy ra của hai nhà Nguyên, Đàm thông qua trưởng bối, cả người chìm vào trong sợ hãi cực lớn.
Hiện tại ruột gan hắn đều hối hận, hắn không nên đi ra ngoài làm càn, bản thân không sao lại đi tìm chuyện, tại sao miệng lại thối như vậy chứ.
Đáng tiếc, hiện tại hối hận cũng đã muộn.
Sau khi Lục Trần hàng lâm, cười nói: “Nghe nói thiên phú của Hoàng Thông Hoàng gia bất phàm, đi phá cung điện màu xám cùng ta đi.”
“Không thành vấn đề!”
Một nhân vật cao tầng của Hoàng gia nói.
Bọn họ thể hiện vô cùng phối hợp, bởi vì phía sau còn có ba cơ hội triệu tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận