Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1160: Kiếm ý màu vàng

Lục Trần khẽ thở ra một hơi, bước ra khỏi mật thất tu luyện đi ra bên ngoài.
“Sư huynh.” Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ bên cạnh.
Lục Trần quay lại đã nhìn thấy sư muội ở bên cạnh, kinh ngạc nhìn hắn.
“Sư muội.”
Lục Trần gọi một tiếng, sau đó hỏi: “Sư phụ đâu.”
Lục Trần không nhìn thấy sư phụ, có chút kinh ngạc, tuỳ ý hỏi.
“Giản tỷ tỷ đã rời đi một tháng trước rồi.” Liễu Khuynh Thành trả lời.
Lục Trần trầm ngâm, sư muội nói rời đi có lẽ là đi Thượng giới, như khi đó hắn trở lại Huyền vực, tứ sư phụ rời đi, có lẽ đại sự phụ, nhị sư phụ, tam sư phụ các nàng cũng đã sớm rời đi mười vực.
Mục đích của các nàng ở mười vực là vì bảo vệ hắn, không thể để xuất hiện bất kỳ sự cố nào.
Bây giờ, hắn đã đủ lông đủ cánh, có thể hiên ngang đi lại ở mười vực hơn nữa trong tay nắm giữ rất nhiều Đế Khí, ngay cả Thánh Vương đại thành cũng không thể làm gì hắn.
Mà các sư phụ tất nhiên cũng không cần thiết phải ở lại mười vực.
Dẫu sao các nàng cũng phải bảo vệ giới thành, ngăn cản Thiên Yêu xâm chiếm Sơn Hải giới.
“Nàng để ta đưa cho ngươi vật này.” Liễu Khuynh Thành vừa nói, vừa lấy Hư Không Thành Bảo, Lục Thần kiếm và Huyền Trọng ấn ra.
Lục Trần nhận lấy ba pháp bảo.
Kích thước Hư Không Thành Bảo vẫn bằng lòng bàn tay, bao trùm một loại đế uy lúc ẩn lúc hiện.
Khí linh hiện ra, nhìn Lục Trần nói: “Chủ nhân bảo ta tạm thời đi theo ngươi, nhưng nàng ấy không nói để ngươi dựa vào sức mạnh của ta.”
Khí linh Hư Không Thành Bảo được tu bổ, giải quyết được một lo lắng trong lòng, hắn không nói dối, chính là đồ đệ của sư phụ.
Khí linh nói về việc mượn lực lượng của nó chính là bạo phát toàn bộ sức mạnh của Hư Không Thành Bảo, nếu như vật này ném ra ngoài, ngay cả Đại Đế cũng có thể đánh chết, nhưng nó sẽ không bạo phát toàn bộ sức mạnh.
Lục Trần không có gì phản bác đối với lời nói của khí linh.
Nếu gặp phải đối thủ không có hệ thống hack thì hắn cũng sẽ không sử dụng hệ thống hack.
Ánh mắt Lục Thần quét đến Lục Thần kiếm.
Lưỡi kiếm của Lục Thần Kiếm sặc sỡ, sau khi thêm vào các loại vật liệu, toàn thân đã được sửa chữa phục hồi, thân kiếm sáng ngời, mỏng như cánh ve, lộ ra mũi nhọn tuyệt thế vô song, tựa như có thể chém đứt vạn vật trên thế gian, ngay cả bầu trời cũng có thể bị chẻ đôi.
Lục Thần Kiếm là Đế Khí công kích chân chính, chủ yếu dùng để công kích, cực kỳ sắc bén, nếu như hoàn toàn đột phát thì sức mạnh sẽ mạnh hơn Hư Không Thành Bảo.
“Chủ nhân.”
Lại có một cậu bé một vài tuổi khác bay ra khỏi Lục Thần Kiếm, nhìn Lục Trần nói một cách giòn giã.
Đây là khí linh của Lục Thần Kiếm.
Khi đó Lục Thần Kiếm gần như vỡ tan, khí linh bị thương nghiệm trong hơn so với Hư Không Thành Bảo, nó vẫn luôn ở trong trạng thái ngủ say, cho đến bây giờ được sư phụ sửa lại, khí linh mới thực sự quay trở lại.
Cũng chỉ Đế Khí mới có khí linh, khí linh phối hợp với chủ nhân sẽ bộc phát ra công kích vô cùng mạnh mẽ.
Lục Trần nhìn khí linh trước mặt, có một loại cảm giác tâm ý tương thông.
“Chủ nhân, ta năm đó được tạo ra, chủ nhân đầu tiên đã dung ngập toàn bộ cảm ngộ kiếm ý của bản thân vào thân kiếm, ngươi có thể dựa vào kiếm ý bên trong kiếm để tăng cường kiếm ý của bản thân, nhanh chóng tăng lên kiếm ý Đế cấp.” Khí linh Lục Thần Kiếm nhìn Lục Trần nói.
Lục Trần khẽ nheo mắt, nói: “Bộc phát ra để ta xem thử kiếm ý Đế cấp mạnh đến mức nào.”
“Được.”
Khí linh Lục Thần Kiếm ngoan ngoãn đáp lại, nó bay vào trong kiếm thể.
Lục Thần Kiếm khẽ rung động, toàn thân óng ánh, một thần quang màu vàng hiện lên, kiếm ý siêu mạnh từ trong kiếm thể cuồn cuộn phát ra, kiếm ý này có màu vàng óng, như một dòng sông vàng óng xông lên bầu trời, khuấy tan mây trên bầu trời.
Kiếm ý màu vàng khí thế hoá thành một thanh kiếm khổng lồ màu vàng dài nghìn trượng, vắt ngang bầu trời ở độ cao mười vạn mét, uy lực kinh khủng của kiếm toả ra xung quanh một trăm triệu vạn dặm.
Giờ phút này, chưa nói Thánh thành Trung Châu, toàn bộ cường giả của Trung Châu vực đều cảm nhận được kiếm ý cuồn cuộn ngất trời này.
Ở nơi xa xôi vô tận, có người nhìn về phía Thánh thành Trung Châu, không hiểu nơi này đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại bộc phát ra một luồng kiếm đạo có uy lực khủng bố đến vậy.
Dưới loại uy lực này, ngay cả Thánh Vương đại thành cũng cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé, có cơn lốc màu vàng đáng sợ xoay quanh thanh kiếm khổng lồ màu vàng kia, như thế chỉ cần một dấu vết nhỏ là có thể xét rách cơ thể bọn họ.
Dưới uy lực kinh khủng của thanh kiếm, trong lòng mọi người dâng lên một cảm giác bất lực sâu sắc, tim đập dữ dội, sự kinh sợ phát ra từ nơi sâu thẳm trong linh hồn.
Lục Trần cũng kinh hãi nhìn chằm chằm vào thanh kiếm khổng lồ màu vàng trên bầu trời, cảm giác như sắp nghẹt thở, trái tim đập kịch liệt, dưới luồng kiếm ý này, hắn giống như một con kiến.
Một giọng nói từ trong Lục Thần Kiếm truyền ra: “Kiếm ý đại thành theo đúng nghĩa, hoá thành kiếm ý màu vàng, như thần quang bất diệt, phá vỡ vạn vật, ngay cả Thiên Đế tối cao cũng phải tránh né.”
Giọng điệu của khí linh Lục Thần Kiếm có chút kiêu ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận