Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 838: Cha con Mộ Dung

Lục Trần nhìn thoáng qua một đạo đài nào đó vừa thay đổi một nhóm người, nhưng chưa đầy hai phút đã có người không chịu nổi kiếm ý đáng sợ mà ngã xuống, hộc máu mồm rồi gục xuống đất, sau đó bị đệ tử kiếm phái quăng ra ngoài.
Nguyên Vũ kiếm hoàng cười khổ nói: "Những đệ tử lưu lại đều có những lý giải sâu sắc về Kiếm đạo, nhưng muốn thật sự ngưng tụ được kiếm ý, ít nhất cũng phải đạt tới Thánh cảnh."
Lục Trần bình tĩnh nói: "Ngoại trừ tu hành trong Kiếm Đế cung, muốn ngưng tụ kiếm ý ở bên ngoài khó như lên trời."
"Kiếm Đế cung."
Khi mấy Kiếm Vương nghe thấy ba chữ Kiếm Đế cung, trong mắt chợt loé lên vẻ khác lạ. Bọn họ cũng muốn vào thánh địa kiếm tu đó, khi nào đại nạn đến gần hay lúc quyết định vượt qua cổ lộ thông thiên, bọn họ sẽ đến Kiếm Đế cung tu hành một thời gian.
Hiện giờ quan trọng nhất là nâng tu vi lên Thánh Vương viên mãn, Thánh Vương đại thành.
Đúng lúc này, có người đi tới trước mặt Nguyên Vũ kiếm hoàng, thấp giọng báo: "Tông chủ, Mộ Dung gia chủ đến thăm."
"Vốn tưởng lão già này nói đùa, không ngờ lại tới thật." Nguyên Vũ kiếm hoàng cười nhẹ, sau đó nói: "Đưa hắn tới đây đi."
"Vâng..."
Không lâu sau, từ xa có hai người đi tới, là một người trung niên và một thanh niên.
Người trung niên kia mặc mãng bào lộng lẫy mang theo uy nghiêm vô song và khí độ bất phàm, còn thanh niên bên cạnh đi theo nam tử trung niên cũng vô cùng xuất chúng, toát ra khí chất anh tuấn tiêu sái.
"Nguyên Vũ, lâu ngày không gặp, không quấy rầy đến ngươi chứ?" Nam tử trung niên bước tới cười hỏi.
Thanh niên bên cạnh cũng cung kính gọi Hạng Nguyên Vũ một tiếng: "Hạng bá phụ."
"Tham kiến Mộ Dung gia chủ." Các Thái thượng trưởng lão đứng dậy nhìn nam tử trung niên nói.
Nam tử trung niên là gia chủ của Mộ Dung thế gia, có tu vi Thánh Vương đại thành cảnh mạnh hơn bọn họ rất nhiều, đương nhiên cũng nên cung kính một chút.
"Ngươi tới thật rồi." Hạng Nguyên Vũ đứng lên, cười nói: "Ta vừa xuất quan không lâu, ngươi đến rất đúng lúc. Nếu không ngươi có thể không gặp được ta đâu."
"Ngươi còn nhớ chuyện lần trước không?" Mộ Dung Bạch nhìn Hạng Nguyên Vũ.
Hạng Nguyên Vũ cười khổ nói: "Ngươi biết, ta không thích thu nhận đồ đệ, lần trước chỉ là nói đùa thôi."
Hạng Nguyên Vũ liếc mắt nhìn thanh niên đứng cạnh nam tử trung niên nói: "Với tư chất của Mộ Dung Thu, hắn có thể tu luyện ở Kiếm Đế cung, cần gì phải làm đồ đệ của ta."
Nam tử trung niên lắc đầu nói: "Kiếm Đế cung ở Thanh vực quá xa xôi làm ta lo lắng. Hơn nữa, Mộ Dung Thu đã ngưng tụ được kiếm ý, là Hoàng cảnh ngưng tụ kiếm ý, không ai trong kiếm phái của các ngươi có thể đạt đến trình độ này, ngươi thật sự không tính nhận Mộ Dung Thu làm đồ đệ của mình sao?"
Hạng Thiếu Vũ lắc đầu nói: "Lão Bạch, ngươi cũng có thể hiểu được tại sao ta không nhận đồ đệ mà, cần gì phải bức bách ta như thế."
"Tuy nhiên, ta có một đề nghị." Hạng Nguyên Vũ nói.
"Đề nghị gì?" Mộ Dung Bạch hỏi.
"Mộ Dung Thu có thể theo Lục thiếu tu hành." Hạng Nguyên Vũ liếc Lục Trần bên cạnh, dừng một chút lại nói tiếp: "Nhưng còn phải xem Lục thiếu có đáp ứng hay không."
"Lục thiếu."
Lúc này, Mộ Dung Bạch mới phát hiện Lục Trần đang ngồi ở chính giữa, lại thấy Lục Trần chỉ có khí tức của Vương cảnh, thậm chí còn chưa tới Hoàng cảnh. Trong lòng hắn tự hỏi thanh niên này là ai mà có thể khiến Nguyên Vũ kiếm hoàng chủ động khiêm nhường.
Tuy nhiên, Hạng Nguyên Vũ đùa hơi quá rồi.
Con trai của mình đã là Hoàng cảnh trung kỳ, sao có thể để hắn đi theo một Vương cảnh tu hành?
"Lục thiếu, vị này chính là Mộ Dung Bạch, gia tộc Mộ Dung thế gia tương đối mạnh ở Đế Nữ vực, còn có mấy Thánh Vương toạ trấn."
"Mộ Dung Thu có lĩnh ngộ rất cao về Kiếm đạo, đã được ta chỉ điểm vài lần, bây giờ hắn đã ngưng tụ kiếm ý thành công, loại thiên phú này trong Kiếm Đế cung cũng coi như không tệ."
Hạng Nguyên Vũ nhìn Lục Trần nói.
Lời nói của Hạng Nguyên Vũ khiến Lục Trần bất ngờ liếc qua Mộ Dung Thu, được chỉ điểm vài lần đã sinh ra kiếm ý, loại thiên phú này có thể so sánh với bọn Tử Hằng trong Kiếm Đế cung. Dù sao ở Kiếm Đế cung, để ngưng tụ được kiếm ý, hầu hết bọn họ đều phải tu luyện đến Vương cảnh mới dám thử.
Nếu như Mộ Dung Thu này tu luyện trong Kiếm Đế cung, không chừng Vương cảnh đã có thể lĩnh ngộ ra một tia kiếm ý rồi.
"Được ngươi chỉ điểm vài lần đã có thể ngưng tụ được kiếm khí thì thiên phú lợi hại thật." Gương mặt Lục Trần vẫn là vẻ bình tĩnh không chút kinh ngạc, hắn khẽ nói: "Trình độ cao trung trong Kiếm Đế cung."
Ngay khi những lời này được nói ra, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt Mộ Dung Thu dừng trên người Lục Trần, đồng tử loé lên một tia sắc bén.
Hắn không gia nhập kiếm phái nhưng được Nguyên Vũ kiếm hoàng chỉ điểm cách tu luyện nên đã ngưng tụ kiếm ý thành công ở tu vi Hoàng cảnh. Đây là thành tích đáng tự hào nhất đối với hắn, bởi vì cường giả của Tinh Tượng kiếm phái ít nhất phải tới Thánh cảnh mới có thể lĩnh ngộ được một tia kiếm ý.
Thành tựu đáng tự hào này lại bị người khác nói là cũng được, nghe xong lời này khiến hắn cảm thấy chói tai vô cùng.
Mộ Dung Bạch cũng nhìn chằm chằm Lục Trần, trong lòng thầm nghĩ, sao thanh niên này có thể khiến Nguyên Vũ kiếm hoàng coi trọng đến thế, còn được ngồi trên chủ vị. Hơn nữa, trên người đối phương có khí chất siêu phàm bẩm sinh, đây nhất định là một vị công tử thế gia cực kỳ xuất sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận