Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 144: Đây cũng quá trùng hợp (1)

Trấn Yêu Vương cũng có thể miễu sát Vương cảnh đỉnh phong, ví dụ như lần trước Dịch Khuyết ngã xuống.
Hai người đánh nhau càng ngày càng xa, nhưng thường thường tiếng va chạm nổ tung, còn vang vọng bên tai mọi người.
Trên trời cao, Võ Vương đứng khoanh tay, hắn nhìn chằm chằm Lục Chính Hằng phía dưới, mở miệng nói: “Ngươi tự sát đi, không phải đối thủ của ta.”
Võ Vương cũng là Vương giả tuyệt đỉnh, có thể miễu sát mọi Vương giả trừ Vương giả tuyệt đỉnh ra.
Cho nên Võ Vương cũng không để Lục Chính Hằng trong lòng, nhưng mà, đột nhiên hắn liếc đến bên cạnh Lục Chính Hằng, có một khuôn mặt vô cùng quen thuộc.
Võ Vương cảm thấy bản thân nhìn lầm rồi, xoa đôi mắt, phát hiện không phải ảo giác, sắc mặt Võ Vương lập tức trắng bệch, run giọng nói: “Ngươi, ngươi là hỗn thế đại ma vương Thanh vực, sao ngươi ở đây.”
Đại ma vương, xưng hô bình thường đối với ma tu lớn mạnh, nhưng mà mang theo hai chữ hỗn thế, hài âm hỗn sự, ý đại khái chính là đại ma vương làm rất nhiều chuyện vô liêm sỉ.
Sắc mặt Võ Vương trắng bệch, đó là một loại thần sắc hoảng sợ khó hiểu, nguồn gốc là hoảng sợ trong lòng được phóng xuất ra, sắc mặt không tự chủ được trắng bệch.
Cấm vệ Vương giả tuyệt đỉnh, bao gồm Lục Chính Hằng, và Lâm Thành trong tối, nghe được lời của Võ Vương, đều lộ vẻ cổ quái, nhìn thế nào hình như Võ Vương rất sợ Lục Trần, không nghĩ ra làm sao một vị Vương giả tuyệt đỉnh có thể sợ hãi Lục Trần mới Siêu Phàm cảnh.
“Xưng hô thật quen thuộc.” Vẻ mặt Lục Trần cảm khái, nhìn chằm chằm Võ Vương hồi lâu, ánh mắt lộ ra khác thường, hỏi: “Ngươi.... là ai thế, lẽ nào gặp qua ta.”
Võ Vương ngậm chặt miệng.
Võ Vương bị vây trong khiếp sợ, hắn cũng không nghĩ thông vì sao một hoàng triều hẻo lánh nhất Hoang vực, có thể gặp được hỗn thế đại ma vương ở Thanh vực.
Thật ra, mọi thứ đều phải nói từ thân phận của Võ Vương.
Thật ra Võ Vương đến từ một gia tộc đứng đầu Thanh vực, là hộ vệ của gia tộc đứng đầu nào đó, đặc biệt phụng mệnh đến Hoang vực tìm kiếm đồ vật gì đó, đáng tiếc, vẫn chưa tìm được.
Đồng thời, cũng đang chờ mệnh lệnh, chờ gia tộc lần nữa hạ mệnh lệnh.
Thời gian ở Tề Hoàng thành vài chục năm, hắn một đường mò trèo lăn đánh, thành Võ Vương gần với Tề Hoàng, là phụ tá đắc lực của Tề Hoàng, nhưng mà Võ Vương vẫn không quên sứ mệnh của mình, đồng thời cảm thấy nếu gia tộc bên kia không công bố mệnh lệnh, hắn cũng phải trở thành hoàng giả.
Vì thế, hai năm trước, hắn trở về Thanh vực một chuyến.
Chuẩn bị báo cáo một chút tình báo mà mấy chục năm qua hắn tìm được.
Trở lại nơi quen thuộc, Võ Vương cảm khái ngàn vạn lần.
Thanh vực, lớn hơn rất nhiều so với Hoang vực, đồng thời thực lực chỉnh thể của võ giả phải mạnh hơn mấy cấp bậc so với Thanh vực.
Ví dụ như hắn là một Vương giả tuyệt đỉnh, Vương giả tuyệt đỉnh Đại Tề chỉ có ba vị, hắn, Trấn Yêu Vương, Kiếm Vương, hắn và Kiếm Vương đều là người từ ngoài đến, không tính là nhân sĩ địa phương của Đại Tề, nói cách khác Đại Tề chỉ có một Vương giả tuyệt đỉnh.
Hoàng triều khác, Vương giả tuyệt đỉnh không vượt qua năm người.
Nhưng mà một hoàng triều của Thanh vực, rất có thể có một vài vị Nhân Hoàng, về phần Vương giả tuyệt đỉnh, nhiều hoàng triều ít nhất có hai ba mươi người.
Từ đây có thể thấy được, Thanh vực phồn vinh cường thịnh hơn Hoang vực nhiều lắm.
Nhiều năm chưa trở lại Thanh vực, Võ Vương nghe ngóng một chút, Thanh vực hiện giờ thế nào, có chuyện lớn gì xảy ra hay không.
Vẫn đừng nói, thực sự có.
Nghe nói một tên còn không đến Nguyên Thần cảnh, náo Thanh vực đến gà bay chó sủa, các loại thủ đoạn âm nhân, hạ độc thủ, làm cho người ta chịu tiếng xấu thay cho người khác, bắt cóc v.v... không thiếu.
Ngay cả cấp bậc Nhân Hoàng bị nhìn chằm chằm cũng bị xui xẻo.
Tên của hắn gọi là Lục Trần.
Bởi vì Thanh vực có Lục Trần, vô số người bị hãm hại qua, thương tổn qua.
Cho dù là những Thánh Tử cấp chiến lực Thánh Tử, cũng bị tổn hại qua.
Lục Trần, cũng được người của Thanh vực tôn sùng là hỗn thế đại ma vương.
Lúc ấy, vẻ mặt Võ Vương không tin, có người tà tính như vậy sao, dù sao tai nghe là giả mắt thấy là thật, mới đầu hắn không sao tin được, sau khi Võ Vương về đến gia tộc, đi theo thiếu chủ nhà mình ra ngoài lịch luyện, đã xảy ra chuyện lạ vài lần.
Đầu tiên là một yêu hoàng nhìn chằm chằm bọn họ, nói bọn họ là người tình nghi cướp sạch động phủ của hắn, sau đó, lại vô duyên vô cớ bị thánh nữ ma giáo nào đó dẫn dắt cường giả đuổi giết hơn mười ngàn dặm, nói thiếu chủ bọn họ đoạt pháp bảo của thánh nữ ma giáo này.
Hắn và thiếu chủ đều có chút ngơ ngác, ra ngoài lịch luyện đàng hoàng, làm sao đắc tội với nhiều người như vậy.
Thẳng đến hỗn thế đại ma vương nào đó, xuất hiện trước mặt bọn họ, nghênh ngang, kể lại mọi chuyện, bọn họ mới biết được, vô duyên vô cớ chịu tiếng xấu thay cho người nào đó.
Mà bởi vì thiếu chủ bọn họ có quan hệ đặc biệt với hỗn thế đại ma vương này, bọn họ giận mà không dám nói gì, cộng thêm thiếu chủ bọn họ có ‘sở thích’ gì đó, cho dù đứng ra lên án là hỗn thế đại ma vương vu oan hãm hại, cũng không ai tín.
Võ Vương đợi mấy chục năm ở Hoang vực Đại Tề, cũng không xảy ra nguy hiểm tính mạng, nhưng mà về đến Thanh vực mới mấy tháng, đã trải qua hơn mười mấy lần nguy cơ sinh mệnh, không phải bị đuổi giết, thì là trên đường lẩn trốn.
Trải qua ngàn nan vạn hiểm, sau khi hoàn hảo không tổn hao gì còn sống về đến gia tộc, Võ Vương lập tức xin đi Hoang vực xa xôi, tiếp tục điều tra chuyện mà gia tộc kêu hắn điều tra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận