Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 226: Người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Kiếm Đế cung (2)

Cuối cùng vẫn là hộ đạo giả ra tay giải quyết sau lưng hắn.
Chỉ là bách tính của thành Thanh Ninh nhìn thấy hắn chém giết xà yêu, truyền tụng sự tích này của hắn ra ngoài.
72 hang động khác kia, đây là một thế lực tụ họp lũ giặc cướp, thâm căn cố đế, chuyên môn cướp đoạt. Lúc đó hắn là Nguyên Thần cảnh trung kỳ, tuổi trẻ khinh cuồng, giết vào đó, kết quả chỉ có thể giết chết hai ba động chủ, sau đó có 69 động chủ nhảy ra, cũng chính là 69 Nguyên Thần cảnh, trọng thương tại chỗ.
Tương tự là hộ đạo giả phía sau xuất hiện, kịp thời giúp hắn hóa giải nguy nan.
Nhưng vì danh tiếng, lại khoa trương sự thật một chút, một truyền mười, mười truyền trăm thì biến thành một mình hắn độc chiến bảy mươi hai Nguyên Thần cảnh, còn đại thắng trở về.
Sự tích này có chút hữu danh vô thực, cho nên sắc mặt Tử Hằng có chút mất tự nhiên.
Nhưng điều khiến Tử Hằng không nghĩ tới, Kiếm tử của Kiếm Đế cung lại sùng bái hắn như thế.
Ở Kiếm Đế cung, thân phận địa vị của Kiếm tử lại xếp phía trên hắn, điều này khiến nội tâm của hắn có chút lơ lửng.
Kim Anh Tuấn hoài nghi, con hàng trước mặt này vẫn là sư đệ của mình sao, hắn chưa từng thấy Lục Trần thổi phồng một người như thế.
Đừng nói Kim Anh Tuấn, cho dù là Hoàng Niên trưởng lão cũng hoài nghi, một bụng nghi hoặc.
Đối với sự tích của Lục Trần, hắn hiểu nhiều hơn so với Tử Hằng.
Không biết vì sao, trong lòng Hoàng Niên luôn có dự cảm bất tường.
“Khụ khụ!”
Tử Hằng vội ho một tiếng, nói: “Lục huynh, nghe người bên ngoài nói ngươi có thể chiến thắng Nguyên Thần cảnh, đây là thật sao?”
Ngữ khí của Tử Hằng, cũng không nghĩ người vừa rồi không thiện, hòa hoãn rất nhiều.
Lục Trần gật đầu, nói: “Toàn lực ra tay, tăng thêm pháp bảo phẩm giai bất phàm, có thể đối phó Nguyên Thần cảnh đỉnh phong.”
Tử Hằng giật mình, Lục Trần lợi hại như vậy.
Nhưng nghĩ đến pháp bảo, liền bình thường trở lại, ví dụ như hắn có được Hoàng khí tuyệt đỉnh, hoặc Thánh khí, cũng có thể đấu với Vương cảnh.
Không đợi Tử Hằng nói chuyện, Lục Trần khua tay, nói: “Đây không phải là thực lực của ta, toàn là tác dụng của pháp bảo, cho dù ta có thể khiêu chiến vượt cấp, xem như một vị thiên tài, nhưng không phải Tử Hằng huynh cũng là thiên tài đấy sao, cũng có thể vượt cấp khiêu chiến, cho nên, ta không phải đối thủ của Tử Hằng huynh.”
“Nếu như Tử Hằng huynh nhất định phải tìm ta khiêu chiến, ta sẽ phụng bồi một chút, còn hi vọng Tử Hằng huynh hạ thủ lưu tình.” Lục Trần vừa cười vừa nói.
“Điểm đến là dừng, điểm đến là dừng.” Tử Hằng nói gấp.
Hoàng Niên lùi lại, cho hai người ở lại phạm vi chiến đấu, nhưng trong lòng lo lắng nghĩ đến, có lẽ Lục Trần sẽ không hạ tử thủ đâu.
Nhưng hai người là người cùng một tông môn, có lẽ sẽ không.
Tử Hằng nói: “Ta ra tay đây.”
Sau khi nói xong, quanh người mơ hồ có kiếm uy tràn ngập, trong thiên địa xuất hiện tiếng vù vù, ngay sau đó, hàng vạn ánh kiếm nở rộ, ánh kiếm sắc bén óng ánh, loá mắt giống như mặt trời, mang theo khí tức cực nóng, sau khi từng ánh kiếm lộng lẫy xẹt qua, có nhiệt khí kinh người tràn ra.
“Thuần Dương kiếm thuật do một vị Kiếm Thánh nắm giữ quy tắc hỏa diễm sáng tạo ra, dưới Thánh cảnh thi triển, ánh kiếm sẽ giống như ngọn lửa cực nóng, Thánh cảnh thi triển, ánh kiếm dung hợp với quy tắc hỏa diễm, không chỉ có sắc bén, hơn nữa còn có thể hòa tan vạn vật.” Tử Hằng nhìn về phía Lục Trần nói.
Trên thực tế không cần Tử Hằng nhắc nhở, Lục trần đã biết, dù sao hắn từng lật xem qua.
Lục Trần thi triển Thiên Thu kiếm quyết, lấy thân hóa kiếm, xung quanh kiếm khí ngưng tụ, giống như là một cơn bão kiếm khí, tàn sát không trung, khiến trong không khí phát ra âm thanh chói tai.
Tử Hằng đưa tay lên, khống chế một ánh kiếm nóng bỏng đâm xuyên về phía Lục Trần.
Kiếm khí quanh người Lục Trần ngưng tụ, ngăn cản ánh kiếm này, nhưng uy lực của ánh kiếm Thuần Dương đáng sợ, trực tiếp cắt rời kiếm khí, uy thế của ánh kiếm Thuần Dương không giảm, vẫn như cũ bay về hướng Lục Trần.
Thân hình Lục Hằng lóe lên, né tránh công kích.
Phù!
Ánh kiếm này chém xuống mặt đất, mặt đất trực tiếp vỡ ra, xung quanh dấy lên một ngọn lửa.
Bước chân Tử Hằng bỗng nhiên đạp mạnh, trong chớp mắt đi tới trước mặt Lục Trần, bàn tay quấn quanh ánh kiếm cực nóng, ánh kiếm ngưng tụ, khiến bàn tay của hắn phát sáng, vừa phát ra khí tức sắc bén vừa có một luồng sóng nhiệt tràn ngập ra.
Bàn tay của Tử Hằng xòe ngang, đập về phía Lục Trần, Lục Trần khó khăn lắm mới ngăn cản, rơi vào thế yếu, sau khi liên tục phá giải mấy chiêu công kích của Tử Hằng, tay chân có chút luống cuống.
Tử Hằng nhắm ngay cơ hội, một chưởng giáng vào ngực của Lục Trần.
Lục Trần kêu lên một tiếng đau đớn, lui mấy bước.
Tử Hằng nhìn Lục Trần bị thương, thu hồi con dấu, ánh kiếm nóng bỏng quanh thân biến mất không thấy nữa.
Lục Trần sắc mặt hơi trắng bệch, nhưng vẫn ráng chống đỡ nói: “Thực lực của Tử Hằng huynh tuyệt vời, chính là người đầu tiên trong thế hệ trẻ của Kiếm Đế cung, ta không phải là đối thủ của ngươi.”
Thái độ của Lục Trần rất thành khẩn, nói những lời khen ngợi khiến cho trong lòng Tử Hằng lâng lâng.
Người đứng nhất giới trẻ của Kiếm Đế cung nghe lời này rất thoải mái.
Nhưng nhìn thấy khóe miệng Lục Trần có tia máu, trong lòng Tử Hằng lại có chút áy náy, vội vàng nói: “Lục huynh, xin lỗi, vừa rồi ta dùng toàn lực, ngươi không sao chứ.”
Lục Trần lau đi vết máu trên khóe miệng, mở miệng nói: “Không sao.”
Tử Hằng cảm thấy hắn có được tu vi Nguyên Thần cảnh viên mãn, đối phó với Lục Trần Siêu Phàm cảnh hậu kỳ, hơn nữa còn dùng toàn lực, có chút không phúc hậu cho lắm.
Hiện tại trong lòng có chút khó chịu, bởi vì hắn cảm thấy thắng không hay cho lắm, hơi ngượng ngùng nói: “Lục huynh, thực lực của ngươi thấp hơn ta cả một cảnh giới, nếu ngươi cũng là Nguyên Thần cảnh viên mãn, đánh một trận cùng cảnh giới thì nhất định ta không thể thắng ngươi được.”
“Tử Hằng huynh, ngươi sai rồi!” Lục Trần lắc đầu.
Tử Hằng hỏi: “Sai ở đâu?”
Lục Trần nói: “Cảnh giới cũng là một phần thực lực, cũng giống như ngươi chọc một Nhân Hoàng, sống chết nguy hại, cũng không thể nói với hắn đợi tu hành của ta đến Hoàng cảnh sẽ quyết chiến với ngươi, chắc chắn người ta sẽ không cho ngươi cơ hội.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận