Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1134: Luyện Hỏa Diễm đạo quả

Tứ sư phụ, ngũ sư phụ hơi yếu một chút, mặc dù chưa tăng lên Thiên Đế cảnh vô thượng nhưng lại là cường giả Thánh Đế đỉnh phong, vô hạn tiếp cận Thiên Đế cảnh.
Khó trách lúc trước bản thân hỏi thăm tứ sư phụ Hoa Điệp tín ngưỡng Phật là ai, người đó lộ ra vẻ khinh thường, hời hợt nói chỉ là một Tiểu Đế.
Có lẽ cấp bậc của tín ngưỡng Phật cùng cấp bậc với ba mươi sau Đại Đế ngã xuống ở Hư Không Thành Bảo, hoặc là mới vào Đế cảnh, nói cách khác, tứ sư phụ sẽ không khinh thường như thế.
“Sư phụ của chúng ta cũng quá lợi hại rồi!” Đôi mắt đẹp của Liễu Khuynh Thành xuất thần, thì thào lẩm bẩm.
Sư phụ Diêu Hi lại là Thiên Đế của Sơn Hải giới, đứng ở đỉnh phong giới tu hành, đả kích tâm lý của Liễu Khuynh Thành cực lớn, nhất thời không cách nào tiêu hóa tin tức chấn động này được.
“Ha ha, quen là được!” Lục Trần vuốt mái tóc của sư muội, mỉm cười nói.
Sau khi sư muội rời đi, ánh mắt Lục Trần hơi trầm ngâm, sau đó đi đến giường đá trong phòng ngồi xếp bằng, hơi nhắm mắt lại, vận chuyển công pháp, lập tức phát hiện vị trí đan điền của mình có ba chùm sáng kích cỡ bằng nắm đấm, một màu ngà sữa, một màu đỏ, một màu lam.
Ba chùm sáng này chính là đạo quả của ba Đại Đế.
Đại Đế đạo quả chất chứa quy tắc mà Đại Đế am hiểu, là nguồn gốc của sức mạnh.
Theo lý mà nói, Lục Trần cách cảnh giới Đại Đế quá xa, không cách nào kế thừa hoặc là nhận được Đại Đế đạo quả thật sự, nhưng chủ nhân Đại Đế đạo quả mà hắn kế thừa đã ngã xuống, một tia chấp niệm cưỡng ép tập hợp đạo quả quy tắc am hiểu nhất.
Tất nhiên là không thể sánh với Đại Đế đạo quả thật sự, nhưng lực lượng quy tắc tích trữ rất cao cấp.
Cường giả Đại Đế, quy tắc hóa đạo, ngưng tụ bản nguyên, tương đương với tiến hóa quy tắc, không cùng cấp bậc với quy tắc bình thường.
Ba chùm sáng trôi nổi như ánh sao rực rỡ lập lòe bất định, bên trong tràn ngập lực lượng quy tắc cực kỳ đáng sợ, Lục Trần cảm nhận một lượt, một luồng khí tức hãi hùng khiếp vía truyền khắp toàn thân.
“Luyện hóa Hỏa Diễm đạo quả trước đi!” Lục Trần lẩm bẩm.
Lục Trần hít sâu một hơi, vẻ mặt nghiêm túc, chậm rãi thúc dục công pháp, từ từ, đan điền tuôn ra linh lực mãnh liệt thẩm thấu vào bên trong, dung hợp với đạo quả.
Ầm!
Một luồng lực lượng đại đạo hỏa diễm phun ra từ đạo quả, nhanh chóng truyền khắp xương cốt tứ chi của Lục Trần.
Ầm ầm ầm!
Khí tức đại đạo hỏa diễm cuồng bạo trong cơ thể Lục Trần, thân thể có chút không chịu nổi, cơ thể phun hỏa quang ra bên ngoài, Lục Trần biến thành một người lửa.
“Luồng hỏa diễm này!” Lục Trần biến sắc.
Khoảnh khắc hắn luyện hóa Hỏa Diễm đạo quả, đạo quả ẩn chứa hỏa diễm như núi lửa, năng lượng cuồng bạo, hung mãnh đến cực điểm, hơn nữa cấp bậc của hỏa diễm này rất cao, ngay cả dùng cường độ thân thể hiện tại của hắn vẫn cảm nhận được cảm giác thiêu đốt khủng bố, lực lượng hỏa diễm nuốt chửng linh lực của hắn.
Từng cảm giác đau đớn thiêu đốt tràn ngập trong mỗi một tấc huyết nhục.
Lục Trần đau không muốn sống, cắn chặt răng, khuôn mặt vặn vẹo, mơ hồ có thể thấy được gân xanh xung quanh thái dương nổi lên.
Hỏa Diễm đạo quả phóng thích hỏa diễm ngập trời, tàn phá thân thể Lục Trần, Lục Trần tuy bị vây trong đau đớn nhưng rõ ràng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, hắn điên cuồng hấp thu hỏa diễm bên trong đạo quả, hỏa diễm bên trong đạo quả bị hấp thu đồng hóa, cảm giác đau đớn thiêu đốt của thân thể từ từ yếu đi, mà Lục Trần cũng có nhận thức rõ ràng đối với quy tắc hỏa diễm.
Thế giới xung quanh mà mắt hắn nhìn thấy được đã xảy ra thay đổi, xung quanh đều là hỏa diễm, nơi này cứ như một biển lửa.
Hỏa diễm nơi này thêu đổi mãnh liệt, nhiệt độ cao không thể tưởng tượng được.
Cũng không biết qua bao lâu, Lục Trần lui ra từ thế giới quy tắc hỏa diễm, trong hai mắt mơ hồ có hai luồng hỏa diễm, dường như có thể hòa tan cường giả Thánh Vương.
Hấp thu một phần nhỏ hỏa diễm bên trong đạo quả để hắn nắm giữ quy tắc hỏa diễm càng rõ ràng hơn, có một đại đạo hỏa diễm rộng lớn hơn đang đợi hắn.
Dựa vào ba viên đạo quả, phân biệt có thể khiến cho quy tắc hỏa diễm, quy tắc Sát Lục, quy tắc lôi đình của hắn tu luyện đến viên mãn trong thời gian giắn, đến lúc đó lên Thượng giới, quy tắc thiên địa hoàn chỉnh, hẳn là có thể phá vào Chí Tôn cảnh trong vòng trăm năm.
Lục Trần khẽ thở dài, đứng dậy đi ra ngoài viện.
Bên ngoài viện có hai người đang uống trà, là Vu Chiến và Kim Anh Tuấn.
Kim Anh Tuấn nhìn thấy Lục Trần đi ra, tức giận nói: “Sư đệ, ngươi chơi ta thật khổ.”
Kim Anh Tuấn biết được thực lực của Lục Trần từ trong miệng của Vu Chiến, ví dụ như có mấy thiên tài Thượng giới bại trong tay hắn, lúc hắn chưa đến, Lục Trần đã kế thừa đạo quả của ba Đại Đế.
Còn nhớ rõ hắn kế thừa một viên đạo quả, khoe khoang ở trước mặt sư đệ, nghĩ lại đều cảm thấy da mặt nóng lên.
Kim Anh Tuấn lúng túng muốn tìm một khe hở chui vào, quá mất mặt rồi.
Chỉ là sư đệ này cũng quá thâm rồi, rõ ràng đã sớm là Thánh Quân hậu kỳ, lúc ấy cố ý để lộ khí tức chưa đến Thánh Quân chính là vì để hắn tìm chết.
Lục Trần thờ ơ với chất vấn của Kim Anh Tuấn, nói: “Chính ngươi tìm chết, không trách ta được.”
Lời nói của Lục Trần khiến Kim Anh Tuấn không cách nào phản bác, tất cả đều là tự làm tự chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận