Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1041: Thiên phủ mạnh lắm sao?

Bởi vì nắm giữ càng nhiều quy tắc thì đại diện cho am hiểu càng nhiều năng lực, thành tựu sau này cũng càng cao.
Nhưng cũng không chắc, phải xem lĩnh ngộ cấp bậc sâu của quy tắc cùng với giao hòa giữa quy tắc sau này.
“Lần này ta đến Bồ Đề sơn là vì thăng cấp Thánh Quân, hôm nay tâm nguyện đã thành, đã đến lúc rời đi, ta nợ tiền bối một nhân tình, nếu sau này tiền bối gặp khó khăn thì có thể tìm ta.” Lục Trần đối mặt với Bồ Đề thần thụ phát sáng, vô cùng chân thành nói.
“Được!”
Bồ Đề lão tổ không trì hoãn, thuận thế tán thành nhân tình của Lục Trần.
Bởi vì sau này, nói không chừng thanh niên này sẽ giúp hắn rất lớn.
“Tiền bối, vậy vãn bối rời đi trước!” Lục Trần nói.
“Đợi đã!”
Bồ Đề lão tổ nói: “Có rất nhiều cường giả Thiên phủ đến tụ tập dưới chân núi Bồ Đề sơn, ngươi rời đi như vậy e là không được, ta sẽ đi ra ngoài với ngươi một chuyến.”
Bồ Đề nói xong, thân cây nở rộ lục hà khiến cho vòm trời đều thành một mảng màu lục, đợi ánh sáng xanh biếc tản đi, Bồ Đề thần thụ nguy nga cao lớn hoàn toàn biến mất, thay vào đó, bên cạnh Lục Trần lại có thêm một lão giả mặc áo bào lục có dáng người thấp bé, cả người tản ra khí tức sinh mệnh cực kỳ tinh thuần.
Lão giả cao khoảng một mét sáu, tóc dài, phía trên mọc đầy cành cây, còn có lá cây xanh biếc.
Lục Trần nhìn thấy trang phục của lão giả, hơi ngây người, đây chính là bản tôn của Bồ Đề thần thụ.
Tạo hình này cũng độc đáo quá.
Lục Trần thật sự không biết nên chửi bới hình tượng Bồ Đề lão tổ như thế nào, một thân áo bào lục dài đầy rêu xanh, làn da già nua giống như vỏ cây khô héo, đỉnh đầu đâm lá non, mấy cành cây đâm lá non, sức sống bừng bừng.
“Sao vậy, trang phục của ta có vấn đề sao?” Bồ Đề lão tổ phát hiện ánh mắt khác thường của Lục Trần, khẽ hỏi.
“Không, không có gì.” Khóe miệng Lục Trần hơi co giật.
Nói xong, hai người họ sánh vai đi về phía sơn môn, vừa ra khỏi sơn môn đã bị hai người ngăn lại, hai bóng dáng như quỷ mị xuất hiện trước mặt giống như chấp hành nhiệm vụ, mặt không chút thay đổi nói: “Báo cáo gia môn.”
Trong lời nói mang theo ý tứ mệnh lệnh, đồng thời dùng ánh mắt nhìn xuống nhìn chằm chằm hai người họ.
“Đi ra ngoài còn phải báo tên?” Lục Trần rất bất ngờ hỏi, chợt nhìn thoáng qua Bồ Đề lão tổ bên cạnh, ánh mắt dường như nói giải thích giải thích.
Giọng nói Bồ Đề lão tổ lạnh lẽo nói: “Là trò của Thiên phủ, bởi vì ngươi nên hơn hai mươi con đường dẫn xuống núi đều bị cường giả Thiên phủ phong tỏa, một khi ngươi đi ra từ Bồ Đề sơn sẽ bị bọn họ biết được.”
Giọng nói của Bồ Đề lão tổ xen lẫn mấy phần lãnh đạm, rất bất mãn với động tác bá đạo của Thiên phủ, chỉ là ngại Thiên phủ lớn mạnh nên không nói gì, đệ tử trên dưới Bồ Đề sơn cũng là dám giận không dám nói với Thiên phủ, sơn môn nhà mình bị chặn lại, đi ra ngoài còn bị chất vấn một phen, trong lòng có thể vui sao.
Hai võ giả Thánh cảnh bên cạnh nghe thấy lời của Bồ Đề lão tổ, lập tức biết được thanh niên trước mắt, chỉ sợ chính là bọn cướp cướp đoạt Tinh Thần thạch, tuy theo lời đồn người này dùng cảnh giới Thánh cảnh chiến thắng Lôi Chiến đại nhân, lại đồn người này chém giết nhân vật Thánh Quân dưới chân núi Bồ Đề sơn trước mặt vô số người, nhưng trong lòng bọn họ vốn không sợ hãi.
Bởi vì bọn họ đến từ Thiên phủ.
Chỉ dựa vào điều này, đối phương cũng không dám mạo hiểm đối phó bọn họ.
Bọn họ không chỉ không sợ hãi mà còn lạnh lùng đánh giá Lục Trần mấy cái, cười giễu nói: “Thằng nhãi, ngươi rất to gan, ngay cả Tinh Thần thạch Thiên tử đại nhân chỉ định cũng dám cướp, đi theo bọn ta một chuyến, chờ đợi xử lý.”
Một người khác càng trực tiếp, tiến lên một bước, đưa tay một cái, lập tức dẫn Lục Trần rời đi.
Đột ngột, một luồng uy áp vô cùng đáng sợ bao phủ không gian vô tận, hai người họ lập tức cảm giác hai vai nặng nề giống như mang theo một ngọn núi cao mênh mông lơ lửng, không khỏi thay đổi sắc mặt.
Nghe đồn thanh niên trước mặt có tu vi Thánh cảnh hậu kỳ, sao lại biến thành uy áp Thánh Quân vậy, ở Bồ Đề sơn hai tháng đã tăng lên Thánh Quân rồi sao?
“Gan của hai ngươi cũng rất lớn!” Ánh mắt Lục Trần khẽ nheo lại, u ám nói, toàn thân tản ra một luồng khí tức nguy hiểm.
Hai người họ cảm giác được sát ý trên thân Lục Trần, sắc mặt đột nhiên thay đổi, trong lòng hơi sợ hãi, thanh sắc đều mãnh liệt nói: “Sao vậy, ngươi muốn ra tay, ngươi có biết bọn ta đến từ Thiên phủ, ngươi dám động đến một cọng lông của ta sao.”
“Thức thời thì hãy ngoan ngoãn đi theo bọn ta đến Thiên phủ, nói không chừng Thiên tử đại nhân sẽ tha cho ngươi.” Một người khác cũng mãnh liệt nói, thật ra trong lòng đang nghĩ, chỉ cần người này bị dẫn vào Thiên phủ, tuyệt đối sẽ không còn cơ hội sống sót, bởi vì tôn nghiêm của Thiên phủ không cho phép mạo phạm.
“Hai ngươi cảm thấy ta sợ Thiên phủ sao?” Lục Trần sờ cằm, nói: “Thiên phủ mạnh lắm sao?”
Thiên phủ mạnh lắm sao?
Một câu hỏi lại.
Cũng có thể hiểu là chất vấn Thiên phủ, hoặc nói là không coi Thiên phủ ra gì.
Đúng lúc này, thân thể Lục Trần hơi nhoáng lên, cách không bắt lấy, một đệ tử Thiên phủ trong số đó cảm giác da đầu đau đớn, sau đó máu tươi chảy đầy cả mặt.
Trong tay Lục Trần nắm lấy một nắm tóc, lười biếng nói: “Quả thật ta sẽ không động một cọng lông của ngươi, mà sẽ động một nắm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận