Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 729: Một cuộc giao dịch

Bởi vì gia tộc của Mai Tiêu chỉ là gia tộc tùy tùng của Hoa Điệp tiên tử, mà Lục Trần này lại là đồ đệ của Hoa Điệp tiên tử.
Hai cái thân phận này khác nhau một trời một vực.
Lục Trần nghe Mai Tiêu nói cốc chủ đã trở về thì đứng lên, cười nói: “Đi thôi, đi gặp cốc chủ.”
“Nhưng mà thân phận của ta cần phải được che giấu, chưa đến lúc công bố.” Lục Trần vừa nói chuyện, một bên đã dùng Thiên biến vạn hóa thuật để dịch dung thành dáng vẻ của Kiếm Tam công tử.
Thế là Lục Trần cứ như vậy đi ra ngoài một cách công khai, rất nhanh đã cùng Mai Tiêu đi tới nơi cấp cao của Hoả Diễm cốc, xung quanh xây dựng từng dãy hành cung, đều là nơi cư trú của cấp cao ở Hoả Diễm cốc.
“Mai Tiêu công tử.”
Cảm nhận được khí tức, người cấp cao của Hoả Diễm cốc nhìn thấy Mai Tiêu tới đã biết có thể là tìm cốc chủ để chất vấn, nói gấp: “Mai Tiêu công tử, để ta đi thông báo với cốc chủ.”
“Vị này là…?” có người nhìn thấy một thanh niên lạ lẫm đi bên cạnh Mai Tiêu, hiếu kỳ hỏi một câu.
Diện mạo của Lục Trần khôi phục lại bình thường lần nữa, cười nói: “Sao vậy, không nhận ra ta à?”
“Ngươi ngươi ngươi…”
Khi Lục Trần trở lại bình thường, một nhóm Thánh cảnh xung quanh đều há hốc mồm miệng, ánh mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc, lắp bắp mãi không thốt ra được một câu hoàn chỉnh.
Một nhóm Thánh cảnh sửng sốt, Lục Trần cải tử hoàn sinh sao?
Thế nhưng người chết lần trước chính là Lục Trần, đó là một bộ thi thể rõ ràng trước mắt, không thể nào giả mạo được.
Lục Trần làm thế nào xuất hiện, hơn nữa còn sống rất tốt.
Nhưng dù sao khi thấy Lục Trần thật sự còn sống thì tảng đá lớn ngăn ở lồng ngực bọn họ dường như bị người ta dời đi, toàn thân trên dưới đều được thả lỏng một chút.
“Không hổ là Lục thiếu, đùa nghịch tất cả thế lực ở Thanh vực, thấy Lục thiếu không có chuyện gì, bọn ta cũng an tâm.” Đột nhiên có tiếng cười sang sảng từ xa truyền đến.
Từ đằng xa bay tới mấy bóng người, trong đó có một nam tử trung niên tóc màu đỏ, vóc dáng cường tráng, thân thể như một vầng thái dương, tản ra năng lượng khí tức cực kỳ nóng.
Hắn chỉ là cốc chủ của Hoả Diễm cốc.
Đi theo bên cạnh cốc chủ Hoả Diễm cốc có một ít Thánh cảnh, còn có Hạ Vũ Hi cũng đứng ở trong đám người.
Hạ Vũ Hi nhìn thấy Lục Trần xuất hiện hoàn toàn không chút tổn hại, đôi mắt mỹ lệ cũng tỏ vẻ cực kỳ kinh ngạc.
“Ngươi chắc hẳn là cốc chủ Hoả Diễm cốc nhỉ, cốc chủ công việc bận rộn, muốn gặp ngươi cũng rất khó, chỉ có thể sử dụng chút phương pháp đặc thù.” Lục Trần bình tĩnh mỉm cười thong dong, không vì đối phương là một Thánh vương mà yếu đi khí thế của bản thân.
Xung quanh có vài vị Thánh cảnh sáng mắt lên, bọn họ mơ hồ nghĩ đến, hình như Lục Trần đến Hoả Diễm cốc chính là vì cốc chủ của bọn họ.
Đoán chừng là Lục Trần giả chết để bọn họ truyền tin tức ra, nhân tiện hấp dẫn cốc chủ trở về.
Sau khi nghĩ thông suốt, từng vị Thánh cảnh phải thầm cười khổ, Lục đại ma vương của ta, ngươi có thể đừng chơi lớn như vậy hay không, trái tim bọn ta chịu không nổi, nếu ngươi xảy ra bất trắc ở Hoả Diễm cốc thì trên dưới Hoả Diễm cốc đều sẽ phải chôn cùng ngươi mất.
Nhưng mà nghĩ lại, bọn họ không biết rõ cốc chủ ở phương nào, có lẽ chỉ có loại chuyện lửa cháy đến nơi này mới có thể gọi được cốc chủ trở về.
“Chuyện ta còn sống, tạm thời cứ giấu đi, còn có chút cần dùng.” Lục Trần nhìn xung quanh bốn phía, hai mắt sáng như điện.
Trong lòng mọi người âm thầm run lên, không hổ là cao đồ của Hoa Điệp tiên tử, ánh mắt rất có lực uy hiếp.
Lục Trần đi tới chỗ cốc chủ Hoả Diễm cốc, mở miệng nói: “Nghe nói trong tay cốc chủ có một viên Thiên Lôi châu, đúng không?”
“Kẻ hèn này tên là Diêm Trung Thiên.” cốc chủ Hoả Diễm cốc nói, sau đó nhẹ gật đầu, nói: “Đúng vậy, trong tay ta có một viên Thiên Lôi châu.”
Diêm Trung Thiên hiếu kỳ nhìn Lục Trần, chẳng lẽ mục đích Lục Trần đến Hoả Diễm cốc là vì Thiên Lôi châu của hắn?
Lục Trần mỉm cười, nói: “Diêm cốc chủ, hay là chúng ta làm một cuộc giao dịch, thấy sao?”
“Nghe nói lệnh lang bị người của Trớ Chú giới bắt đi, cốc chủ cũng vì chuyện này mà ra ngoài tìm kiếm, nếu như ta có thể tìm thấy lệnh lang, cốc chủ có thể đưa Thiên Lôi châu cho ta, xem như thù lao cảm tạ.”
Nghe được lời nói của Lục Trần, sắc mặt mấy vị Thánh cảnh đứng sau Diêm Trung Thiên có chút biến đổi, Thiên Lôi châu có thể hấp thu lực lượng lôi đình, bên trong chứa đầy lôi đình cường đại, niệm động chú ngữ là có thể dùng lôi đình để tấn công cường giả Thánh Vương cảnh.
Loại chí bảo này không ai muốn chắp tay giao nộp.
Ánh mắt Diêm Trung Thiên cũng lấp láy, trầm ngâm một chút, cuối cùng nói: “Được, chỉ cần ngươi giúp ta tìm được Diêm Tiêu, ta có thể lấy Thiên Lôi châu làm lễ vật cảm tạ, đưa cho Lục thiếu.”
Diêm Trung Thiên thấy dù Thiên Lôi Châu là bảo vật nhưng nó chỉ là vật chết còn Diêm Tiêu là con trai độc nhất của hắn, hiện giờ sống chết không rõ, hắn đã tìm kiếm gần một năm nay nhưng vẫn chẳng chút tin tức. Nếu Lục Trần thật sự có thể tìm được Diêm Tiêu thì bỏ ra một viên Thiên Lôi Châu làm quà tạ ơn cũng không hẳn là không thể.
Hắn cũng rất muốn biết Lục Trần làm sao có thể tìm được tung tích của Diêm Tiêu trong khi ngay cả hắn còn chẳng tìm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận