Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1906. Cung chủ bá đạo (2)

“Lục cung chủ, yêu cầu này của ngươi hơi làm khó, mọi người đều là người của Vạn Kiếm môn, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, không cần phải ầm ĩ đến mức như thế chứ.” Trưởng lão chủ phong nhìn Lục Trần nói.
“Lục cung chủ, đúng vậy, chuyện có bao lớn, cần phải chuyện bé xé ra to như vậy sao.”
Trưởng lão Khôi Lỗi cung và Thanh Viêm cung sôi nổi phụ họa.
“Phế nhân.”
Giọng điệu Lục Trần cứng rắn nói.
Lượng Tử xoay tròn bàn tay lông xù, bắn ra năm tia thần hồng, hoàn toàn đi vào đan điền của năm đệ tử, phế tu vi của bọn họ.
Năm người lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, trên khuôn mặt lộ ra sắc thái tuyệt vọng, mấy ngàn năm tu vi, cứ phó mặc như vậy, trong lòng không thể tiếp thu.
Bên cạnh, sắc mặt ba vị trưởng lão cũng thay đổi, không ngờ Lục Trần dứt khoát quyết đoán như thế, trực tiếp phế người dưới mí mắt bọn họ.
Lượng Tử tiếp tục ra tay, lại phế đi năm người.
“Lục cung chủ, ngươi khinh người quá đáng!” Ba vị trưởng lão dựng ngược mày liễu, toàn thân tức giận bàng bạc, từng sợi khí tức sắc nhọn tràn ngập ra, công kích Lượng Tử.
Lượng Tửi quay đầu, ánh mắt nhìn một vị trưởng lão, đưa bàn tay màu vàng lông xù ra, đột nhiên bùng nổ, bang một tiếng, trực tiếp đánh bay vị trưởng lão này.
Cứng Đầu hóa thành một tia chớp màu đen xuất kích, hai móng vuốt sắc bén lần lượt cắm vào cổ hai vị trưởng lão, móng vuốt sắc bén cứng rắn như móc sắt phá tan phòng ngự thân thể của bọn họ trong nháy mắt, hoàn toàn đi vào trong cổ họng.
Sau đó hung hăng vung, trực tiếp vứt hai người ra rất xa.
Tuy ba vị trưởng lão là Tạo Giới cảnh, nhưng còn chưa viên mãn, dù gặp Lượng Tử hay là Cứng Đầu, đều bị hạ gục trong nháy mắt.
Lúc này, phía xa có từng luồng khí tức mạnh mẽ tràn ngập ra, nổi lên gió lốc không gian, từng tia thần hồng lộng lẫy phóng tới, bỗng nhiên có thêm mười mấy bóng dáng đứng sừng sững trên trời cao, đều là Tạo Giới cảnh của ba phe phái, trong mắt mỗi người đều có lửa giận thiêu đốt, trên người có luồng tức giận bàng bạc.
Lục Trần tùy ý quét mắt qua đám cường giả lăng không mà đứng, mặt không chút thay đổi nhưng trong lòng lại có chút kinh ngạc, cảm thán một câu, Nguyên giới không hổ là Nguyên giới, cường giả tụ tập, chỉ Tạo Giới cảnh của thế lực Đạo Tổ đã nhiều gấp hai đến ba lần so với toàn bộ Sơn Hải giới.
Trên bầu trời có khoảng mười ba Tạo Giới cảnh, tính cả ba người vừa rồi Lượng Tử bọn họ làm bị thương là mười sáu người, đây chỉ là cường giả bên ngoài, ba phái hệ trong âm thầm còn có không ít cường giả Tạo Giới cảnh.
Thật ra Lục Trần không biết, bởi vì thanh danh Đạo Tổ đệ nhất của Kiếm Quân Chủ ở bên ngoài cho nên Tạo Giới cảnh Vạn Kiếm tông rất nhiều, những cấp Đạo Tổ khác cũng không hội tụ được nhiều Tạo Giới cảnh như vậy.
Đám cường giả Tạo Giới cảnh này xuất hiện cũng khiến cho đất trời bị đại đạo khủng bố bao phủ, tràn ngập thần quang đại đạo đủ màu sắc đan xen lại với nhau, chiếu xuống, cho người ta lực áp bức vô song.
“Lục cung chủ, ngươi là cung chủ một phương lại có lòng dạ độc ác, phế bỏ tu vi của mười đệ tử, hơn nữa còn làm bị thương ba trưởng lão, việc này sợ có chút không thỏa đáng rồi.” Trong đám người, một lão giả Tạo Giới cảnh hậu kỳ tràn đầy tức giận nói, khí tức phập phồng, không ngừng áp bách về phía Lục Trần.
Dứt lời, lại có một lão giả có giọng điệu cường ngạnh mở miệng: “Lục cung chủ, chuyện này ngươi nhất định phải cho bọn ta một lời giải thích.”
Vốn ba phe phái này đều nhìn rõ hành động của đệ tử môn hạ, tự biết đuối lý, nguyện bồi thường một trăm viên Ngộ Đạo đan xem là vật phẩm nhận lỗi.
Nhưng Lục cung chủ này vốn không nói cảm tình, còn cố ý nói muốn mười viên Ngộ Đạo đan đổi lấy một đệ tử, còn phế mười đệ tử, khiến cho trong lòng bọn họ không thoải mái.
Vốn nhận lỗi mà đến, lại trở thành người bị hại đến hỏi tội.
“Cũng đúng!” Lục Trần giả vờ suy tư, khẽ gật đầu, nói: “Ba phái hệ các ngươi phái đệ tử đến Kiếm Đế cung ta nhục mạ bổn tọa, không biết trong âm thầm bị ai bày mưu tính kế, như vậy đi, oan có đầu nợ có chủ, ta chỉ tìm người bày mưu gây phiền phức.”
“Hơn tám ngàn Ngộ Đạo đan để người bày mưu tính kế phía sau xuất hiện, thế nào?”
Lục Trần dùng giọng điệu thương lượng nói.
“Ngươi…”
“Lục Trần, là bảo ngươi giải thích cho bọn ta, chứ không phải bọn ta giải thích cho ngươi, không nên nghe nhìn lẫn lộn.”
“Lục Trần, đừng tưởng rằng giả vờ ngây ngốc thì chuyện này có thể cho qua như vậy!”
Trên không trung, đám cường giả lộ ra sát khí nói, ngay cả cách xưng hô Lục cung chủ cũng lười nói mà trực tiếp gọi là Lục Trần, từng luồng khí tức vô hình phóng thích ra áp bách xuống phía dưới, bao phủ thiên địa, khiến cho đám người phía dưới chịu đựng áp lực cực lớn.
“Tiếp tục ra tay phế người!” Lục Trần dặn dò, lười cãi với đám người này.
“Ngươi dám!”
Một lão giả bước ra, quanh thân trào ra một luồng hàn ý khủng bố, đầy trời đều là kiếm ảnh đan xen hình thành một thanh thần kiếm hàn băng cực lớn, bên ngoài thân kiếm có hàn ý lạnh băng bàng bạc tràn ngập ra, trên bầu trời đều phiêu đãng bông tuyết màu trắng.
Lạnh, quá lạnh!
Phía dưới, một đám đệ tử bị đông lạnh đến cả người phát run, luồng lãnh ý này quả thực muốn đông lạnh đánh ngất bọn họ.
Hết chương 1892.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1892
Bạn cần đăng nhập để bình luận