Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 279: Cảm ơn Khống Hỏa quyết của các ngươi nhé

Hàn khí mà Thiên Hàn đan phóng thích ra cực kỳ mãnh liệt, bây giờ Lục Trần đang ở trong biển lửa, bàn tay cầm đan dược trực tiếp bị một tầng sương lạnh bọc kín, khí tức lạnh thấu xương chui vào trong máu thịt, khiến cho tay của hắn đông cứng lại.
Tay cầm đan dược dường như mất đi cảm giác, Lục Trần chịu đựng sự lạnh lẽo, run rẩy cho đan dược vào trong miệng.
Trong khoảnh khắc đan dược được cho vào miệng, cái lạnh thấu vào trong tim ập đến.
Trên mặt Lục Trần bắt đầu kết băng, lông mi đọng sương, khuôn mặt và thân thể bọc kín sương trắng, cả người run lập cập, lạnh lẽo cực kỳ.
Lục Trần hé miệng, điên cuồng hít một ngọn lửa màu đen, để cho nhiệt độ cơ thể tăng lên.
“Phù phù phù.”
Lục Trần thở hổn hển, hai tay không ngừng chà xát, trong lòng cảm thán, hiệu quả đóng băng của Thiên Hàn đan quá mạnh, nếu như nơi này không phải là biển lửa, phỏng chừng trong nháy mắt hắn đã bị đông cứng, linh hồn đông cứng lại mà chết.
Một ngọn lửa đi vào cơ thể, hòa tan da thịt cứng ngắc của hắn.
Thời gian sau đó, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, vô cùng tập trung hấp thụ ngọn lửa màu đen, sau khi luyện hóa, dự trữ lại trong cơ thể.
Lục Trần phát hiện, ngoài lúc mới đầu có chút không thuận lợi ra thì bây giờ tốc độ hấp thụ ngọn lửa màu đen càng lúc càng nhanh, hơn nữa Khống Hỏa quyết phối hợp cùng với Cửu Tuyệt Thiên Công, tốc độ hấp thụ lại càng mạnh hơn, cứ như Cửu Tuyệt Thiên Công được tạo ra là để hấp thụ ngọn lửa, trong lúc hấp thụ ngọn lửa có thể xuất hiện hiệu quả làm ít hưởng nhiều.
Minh Thương nhìn Lục Trần một cái rồi dời ánh mắt sang chỗ khác, cũng vô cùng tập trung hấp thụ ngọn lửa.
Hắn không lấy ra đồ vật nào quý báu hơn Thiên Hàn đan, bởi vì đối với hắn thì dùng một viên Địa Hàn đan là đủ rồi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, vốn đang là biển lửa bạt ngàn khắp núi, nhưng bây giờ đã bị hai người hấp thụ sạch sẽ.
Lục Trần ngồi xếp bằng trên mặt đất, dung luyện ngọn lửa trong cơ thể, cuối cùng ngọn lửa màu đen bị hấp thụ cũng bị nén thành một giọt chất lỏng, đây chính là một giọt bản nguyên Thần Hỏa của Diệt Thế Hỏa Diễm.
Minh Thương cũng luyện hóa được một giọt bản nguyên Thần Hỏa.
“Tiểu tử, ngươi dám lừa gạt bọn ta.” Một giọng nói vừa lạnh giá lại vừa tức giận vang lên ngay bên cạnh Lục Trần.
Hoá ra là bởi vì xung quanh đã không còn ngọn lửa nữa, mấy thanh niên bắt đầu xúm lại, đến tìm Lục Trần tính sổ.
Bọn họ cảm thấy như bị Lục Trần lừa gạt, nếu không, bọn họ cũng sẽ không đưa Khống Hỏa quyết cho Lục Trần, để cho đối phương hấp thụ mất một nửa ngọn lửa màu đen, chia sẻ thứ mà vốn nên thuộc về thiếu chủ.
Lục Trần mỉm cười, nói lời cảm ơn: “Cảm ơn Khống Hỏa quyết của các ngươi nhé.”
Thấy Lục Trần nở nụ cười tươi rói, sắc mặt đám người trông rất khó coi, nhìn như ăn phải trứng thối vậy, thật đúng là đáng ghét tới mức không chịu được.
“Giao bản nguyên Thần Hỏa ra đây, nếu không ngươi đừng hòng rời khỏi nơi này.”
“Đúng vậy, đây là thứ mà thiếu chủ nhà chúng ta xứng đáng có được.”
Một đám người vô cùng thô bạo xúm lại nói, vây xung quanh Lục Trần, muốn ra tay.
Uỳnh!
Khí thế của Lục Trần bùng nổ, sức mạnh ngủ đông trong cơ thể mạnh mẽ phun ra, tạo thành uy áp khổng lồ khuếch tán ra bên ngoài.
Đám người xung quanh cảm giác được trong không gian có một cỗ năng lượng cực kỳ hùng hậu đang nhanh chóng phun trào, sóng khí vô hình lan ra, khiến bọn họ sinh ra cảm giác ngột ngạt, nhanh chóng lùi lại mấy mét, lúc này cảm giác ngột ngạt mới biến mất.
Ánh mắt bọn họ mang theo nghiêm nghị, trong lòng hoảng hốt, khí thế thật là mạnh mẽ.
Khí thế này của đối phương hoàn toàn không phải là khí thế mà một Siêu Phàm cảnh bình thường nên có.
“Nể tình các ngươi cho ta Khống Hỏa quyết, ta tha cho các ngươi một mạng, đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu.” Lục Trần nhìn chằm chằm vào gương mặt sợ hãi của bọn họ rồi nói.
“Thật to gan, hôm nay ngươi không đưa bản nguyên Thần Hỏa cho bọn ta thì đừng hòng rời khỏi nơi này.” Thanh niên chủ động đưa Khống Hỏa quyết cho Lục Trần căm tức quát, hắn giơ một tay lên, năm ngón tay hóa thành móng vuốt, mang theo hàn khí dày đặc, nháy mắt chụp lấy bả vai Lục Trần, các ngón tay đột nhiên bắn ra sức mạnh, vô cùng mạnh mẽ, giống như có thể xuyên qua sắt đá.
Thế nhưng Lục Trần chẳng hề hấn gì, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Cảnh tượng này khiến những người xung quanh giật nảy mình, mọi người đều biết, kẻ ra tay đã sử dụng Liệt Trảo Thủ, là một môn võ học cấp Hoàng.
Liệt Trảo Thủ cực kỳ mạnh mẽ, tay không có thể xuyên thấu các loại kim loại cứng rắn, huống chi chỉ là cơ thể của một Siêu Phàm cảnh.
Những người có mặt ở đó bao gồm cả kẻ ra tay đều cho rằng một kích này có thể xuyên thủng vai Lục Trần.
Nhưng không ngờ rằng lại xảy ra chuyện như vậy.
Năm ngón tay sắc bén không chỉ không xuyên thủng vai của Lục Trần, hơn nữa đối phương còn lộ vẻ lười biếng, ngay cả một chút đau đớn cũng không có, hoàn toàn không cho kẻ ra tay chút mặt mũi nào.
“Á!”
Đột nhiên, thanh niên ra tay biến sắc, phát ra một tiếng gầm nhẹ, cơ thể lùi lại mấy chục mét.
Hắn giơ tay lên, chỉ thấy bàn tay hắn máu thịt be bét, mặt ngoài của bàn tay hiện ra lít nha lít nhít bong bóng to nhỏ.
“Tay của ta, tay của ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận