Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 281: Thời cơ đột phá (2)

Trường đao trong tay bị hòa tan đến mức chỉ còn dư lại mỗi chuôi đao.
Tên còn lại đứng bên cạnh hắn hoảng sợ nói: “Bản nguyên Thần Hỏa.”
Tất nhiên là bọn họ biết lai lịch của ngọn lửa màu đen, đây là bản nguyên Thần Hỏa còn sót lại của Diệt Thế Hỏa Diễm, bọn họ đi tới Ma Long vực cũng là vì bản nguyên Thần Hỏa, tất nhiên, đây chỉ là mục đích chủ yếu, vẫn còn có mục đích khác nữa.
Thấy đối phương không thèm quan tâm tới mình, Lục Trần dứt khoát đi vào trong sơn cốc, hai người vừa tức vừa chẳng thể làm gì.
Bởi vì từ đầu tới cuối, cái tên mới chỉ là Siêu Phàm cảnh này còn không thèm liếc mắt nhìn bọn họ một cái, hơn nữa còn coi khinh những đòn công kích của bọn họ.
Dù thế nào thì bọn họ cũng là Nguyên Thần cảnh đó, vậy mà lại bị một Siêu Phàm cảnh coi khinh, trong lòng chất đống biết bao nhiêu là buồn bực.
“Khoan đã, ngươi có cảm thấy thanh niên vừa rồi trông rất quen mắt không?” Đột nhiên, một tên thanh niên áo đen kinh ngạc nói một câu.
“Đúng vậy, cảm giác rất quen thuộc, dường như đã gặp ở nơi nào rồi.” Nguyên Thần cảnh kia cũng phụ họa nói.
“Kim Ngạo Thiên!”
Đột nhiên, hai người trăm miệng một lời nói ra.
Bởi vì hai người đã từng nhìn thấy bức chân dung của Kim Ngạo Thiên, thanh niên mới vừa bước vào không phải Kim Ngạo Thiên thì là ai.
Kim Ngạo Thiên phá hủy nghi thức dẫn hồn của Vũ tướng quân, lại giết mấy đệ tử của Hắc Long điện bọn họ, thiếu điện chủ đã truyền lệnh, nếu ai gặp được Kim Ngạo Thiên, giết chết bất luận tội.
“Kim Ngạo Thiên vốn dĩ đã rất mạnh rồi, bây giờ lại lấy được bản nguyên Thần Hỏa, chẳng khác nào như hổ thêm cánh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn, phải làm sao bây giờ?” Một người nói, gấp như con kiến trên lò lửa.
“Hỏng bét rồi, Lâm Minh vẫn còn đang ở bên trong, hơn nữa trên người Lâm Minh, vốn đang có hai giọt bản nguyên Thần Hỏa, đó là dành cho thiếu điện chủ đấy!” Nói tới đây, sắc mặt hai người lập tức thay đổi.
Lâm Minh, trợ thủ đắc lực của thiếu điện chủ Yến Quy Lai của Hắc Long điện, tu vi xếp trên Nguyên Thần cảnh viên mãn bình thường, nhưng cũng xếp dưới cấp Thánh Tử.
Bởi vì có mỗi một mình vô cùng bận rộn nên Yến Quy Lai đã ban cho mấy tên phụ tá đắc lực ngoại vật, để bọn họ chia ra hấp thụ bản nguyên Thần Hỏa, sau khi có được rồi thì tập hợp lại cho hắn.
“Ta đi thông báo cho thiếu điện chủ, ngươi ở lại nơi này trông coi.” Một trong hai người nói.
“Sao không phải là ta đi thông báo, ngươi ở lại trông coi?” Người còn lại bất mãn nói.
“Ta chạy nhanh, đương nhiên là ta đi rồi.”
“Dựa vào cái gì mà là ngươi chạy nhanh, Phong Hành Bộ của ngươi vẫn còn chưa luyện xong nữa kìa, còn ta thì đã thông hiểu đạo lý rồi.”
Hai người đều không muốn ở lại, xảy ra tranh chấp.
“A!”
Khi hai người vẫn còn đang không ngừng tranh luận, thì trong sơn cốc bỗng truyền ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
“Nguy rồi, Lâm Minh và đối phương đã nảy sinh xung đột, có lẽ tiêu rồi, chúng ta đi thôi!” Hai người nghe ra là tiếng kêu thảm thiết của Lâm Minh, sắc mặt thay đổi, sau đó hai người cùng nhau rời đi, chạy về thông báo với thiếu điện chủ Yến Quy Lai.
Khoảng cách từ nơi này tới vị trí của thiếu điện chủ, đại khái là phải chạy nhanh ba mươi sáu canh giờ, cũng tương đương với thời gian ba ngày ở bên ngoài, đến lúc quay lại thì đã là sáu ngày sau rồi.
Bản nguyên Thần Hỏa cũng không phải là một thứ dễ hấp thụ, không đủ thời gian nửa tháng thì không thể hấp thụ xong được.
Trong khoảng thời gian này, hoàn toàn có thể thông báo cho thiếu điện chủ đến vây đánh Kim Ngạo Thiên.
Trong sơn cốc, nơi biển lửa dày đặc nhất.
Một nơi không xa dưới chân Lục Trần có một khối cháy sém, trong không khí còn có hai giọt bản nguyên Thần Hỏa nhảy lên, lúc nào cũng có thể hóa thành lửa lớn.
Lúc Lục Trần đi vào trong sơn cốc đã nhìn thấy ở trong này có người, vốn không muốn để ý tới đối phương, bình an vô sự hấp thụ bản nguyên Thần Hỏa là được rồi, thế nhưng không ngờ đối phương lại công kích hắn trước, ngọn lửa màu đen đã được luyện hóa mạnh mẽ lao về phía hắn, tiến vào trong thân thể.
Hai ngọn lửa màu đen trong cơ thể va chạm với nhau, Lục Trần dùng một viên Địa Hàn đan, trấn áp ngọn lửa đang bạo động.
Sau đó, gậy ông đập lưng ông, hắn giơ tay ngưng tụ ra một quả cầu lửa ném sang, nện vào mặt của người kia, người kia nhanh chóng lấy ra một viên Thần Lộ đan để dùng, nhưng không có hiệu quả gì cả, bởi vì Lục Trần đã luyện hóa được bảy tám giọt bản nguyên Thần Hỏa, uy lực cách xa ngàn dặm so với một hai giọt của người kia.
Ít nhất đối phương phải có Địa Hàn đan mới có thể trấn áp bạo động của ngọn lửa.
Hậu quả là đã bị lửa thiêu chết, đốt thành tro bụi.
Lục Trần duỗi tay nắm lấy bản nguyên Thần Hỏa trước mặt, trực tiếp dung nhập vào cơ thể.
Sau đó, hắn ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu hấp thụ ngọn lửa màu đen ở xung quanh.
Khoảng sáu mươi canh giờ sau, cũng chính là khoảng chừng năm ngày, Lục Trần đã hấp thụ xong ngọn lửa màu đen ở xung quanh.
“Hừm, sắp đột phá rồi, tìm một chỗ để đột phá cái đã.” Lục Trần cảm nhận được thời cơ đột phá, hắn đứng dậy, một bước vượt ngàn mét, bịch bịch mấy bước, đã chẳng còn thấy bóng dáng hắn đâu nữa.
Một canh giờ sau khi Lục Trần rời đi, thiếu điện chủ của Hắc Long điện dẫn theo một đám cường giả Nguyên Thần cảnh đi tới bên ngoài sơn cốc.
Thế nhưng, chỉ còn lại một dãy núi trơ trụi, ngọn lửa màu đen bao trùm ở bên trên dãy núi đã biến mất sạch sẽ không còn dấu vết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận