Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 474: Sáu thành sức mạnh cũng không chống đỡ được

Cảnh này khiến cho người bên ngoài tiến vào giật mình không gì sánh được, Kim Chấn thái tử thi triển một bộ Thánh học mạnh mẽ đủ để làm trọng thương võ giả Nguyên Thần cảnh viên mãn tầm thường, nhưng thanh niên Vu Thể giới lại không có việc gì, không tổn thương đến một cọng tóc.
Đừng nói bọn họ, dù là bản thân Kim Chấn cũng có vẻ mặt ngây ngốc.
“Sử dụng tuyệt học mạnh nhất của ngươi đi!” Thanh niên Vu Thể giới chắp hai tay, ánh mắt ngạo nghễ nhìn Kim Chấn.
Vẻ mặt Kim Chấn nặng nề, sau lưng xuất hiện đôi cánh màu vàng kim, kim quang lấp lánh giống như đôi cánh Thần Ma, rất hoa lệ, khiến cho người ta hoa mắt si mê.
Đôi cánh màu vàng kim, một mảng kim sắc lưu chuyển toát ra uy thế rất nồng đậm.
Soạt!
Đôi cánh màu vàng mở ra khép lại, chém ra hai luồng đao mang kim sắc rất rực rỡ, cắt dài trên không trung, chém về phía thanh niên Vu Thể giới.
Kim Chấn dùng toàn lực, nếu như ngay cả chiêu này cũng không thể đả thương đối phương, chứng tỏ thực lực của người đó vượt xa cấp Thánh Tử.
Đôi mắt thanh niên Vu Thể giới lộ ra vẻ lãnh khốc, không một chút sợ hãi, lúc hai luồng đao mang kim sắc bổ tới, hắn không chút để ý giơ hai tay lên, nắm quyền đẩy ngang ra.
Hai quyền của thanh niên Vu Thể giới va chạm với hai luồng đao mang.
Bịch một tiếng!
Chỉ thấy hai luồng đao mang rực rỡ, bị lực lượng nắm đấm của thanh niên Vu Thể giới phát ra vỡ vụn, hóa thành bột mịn.
Cảnh này lần nữa khiến cho mọi người giật mình.
Kim Chấn đã dùng toàn lực, bọn họ quan sát từ xa đều có thể cảm nhận được hai luồng đao mang phóng thích ra uy năng chấn động, dù là cấp Thánh Tử tránh được cũng sẽ bị thương, nhưng thanh niên Vu Thể giới lại trực tiếp dùng song quyền cứng rắn, tay không đánh nát công kích của Kim Chấn.
Ánh mắt Lục Trần cũng có chút nặng nề.
Thể lực của thanh niên Vu Thể giới này rất mạnh, có lẽ còn mạnh hơn thể hồn của hắn, hơn nữa tu giả Vu Thể giới có khả năng miễn dịch nhất định với vật lý và pháp lực, loại người có chiến lực cấp Thánh Tử như Kim Chấn không có chút uy hiếp nào đối với hắn.
“Chỉ có chút bản lĩnh này.”
Vẻ mặt thanh niên Vu Thể giới lãnh khốc nói.
Sau đó đạp về phía trước, đại địa nứt ra, bao bọc khí thế đáng sợ, vọt về phía Kim Chấn.
Đôi cánh của Kim Chấn mở ra, muốn chạy trốn.
“Đi đâu?”
Thanh niên Vu Thể giới hét lớn một tiếng, đồng thời mở một tay ra, phóng thích ra lực lượng vô song.
Luồng lực lượng này quá mạnh mẽ, không ngờ lại quấy nhiễu không gian, khiến cho tốc độ của Kim Chấn thoáng chậm lại.
Ngay sau đó, thanh niên Vu Thể giới luân chuyển nắm đấm, đánh ra một quyền về phía Kim Chấn cách không.
Lúc này hắn cách Kim Chấn khoảng ba mươi mét.
Nhưng sau khi một quyền của thanh niên Vu Thể giới đánh ra ngoài, người ở đây có thể cảm giác được trong không khí có một lực lượng vô hình đang chấn động cấp tốc.
Một giây sau, mọi người nghe thấy một âm thanh nặng nề giống như nắm đấm đánh vào thân thể.
Kim Chấn kêu lên một tiếng, lần nữa bay ngược ra ngoài.
Một mảng máu bắn tung tóe trong không khí.
Sắc mặt của đám người ngoại giới đờ đẫn, ngay cả cấp Thánh Tử như Kim Chấn cũng bại sao.
Sắc mặt của mấy thiên kiêu đỉnh cấp đến từ Hoàng triều trắng bệch, mặc dù bọn họ kiêu ngạo nhưng không thể không thừa nhận bọn họ không bằng Kim Chấn thái tử, mà hiện tại ngay cả Kim Chấn thái tử cũng không có lực phản kháng.
Vậy bọn họ thì sao?
“Ngươi không đủ tư cách, rời đi đi, đi cũng là chịu chết.” Lúc Kim Chấn với vẻ mặt tái nhợt quay lại, thanh niên Vu Thể giới ra tay nói với vẻ mặt lãnh khốc.
Lúc này sắc mặt Kim Chấn thái tử cứng đờ.
Lời nói của đối phương giống như một chậu nước lạnh, khiến hắn lạnh thấu tâm can.
Kim Chấn vốn tưởng mình đã được xem là nhân vật thiên kiêu, tốt xấu gì cũng là nhân vật phong lưu ở Thanh vực, nhưng đi tới Tứ Thánh sơn lại liên tục thất bại.
Đầu tiên là bại bởi Lục Trần, còn bị đùa giỡn.
Bây giờ ở trong bí cảnh, đọ sức cùng cấp bậc, ngay cả một quyền bình thường của đối phương hắn cũng không chống đỡ được.
Khuôn mặt của Kim Chấn tràn ngập sự chán nản.
Lục Trần thấy Kim Chấn mất mát, khóe miệng khẽ giật giật, tên trước mặt tốt xấu gì cũng được xem là cấp Thánh Tử, nhưng sau khi tiến vào bí cảnh, kiêu ngạo trong lòng vỡ nát, bị đả kích không còn đất dung thân.
Lại nói, đúng là bi kịch.
Nhưng Kim Chấn bại không oan, dù sao đám thanh niên này cũng đến từ Vu Thể giới, đây là một chủng tộc mạnh mẽ có thể khiến người nghe thấy biến sắc ở Thượng Giới thiên.
Bọn họ chủ tu vu thể, có thể dùng bí thuật bất truyền luyện thân thể đến cực hạn, xuất chính là lực lượng nhất đạo, chủ trương một lực phá vạn pháp.
Kim Chấn tuy được xem là một phương thiên tài ở lãnh thổ Thánh triều Kim Dực, cũng có chút danh tiếng ở Thanh vực, nhưng phóng mắt khắp mười vực, Kim Chấn lại có vẻ bình thường, càng giống như giọt nước trong biển rộng ở Cửu Thiên, không có nổi một tia gợn sóng.
Thanh niên Vu Thể giới sinh ra ở Vu tộc, huyết mạch chiến đấu chảy xuôi trong cơ thể, lực lượng và cường độ thân thể hiếm có chủng tộc có thể sánh vai.
Kim Chấn bại không oan chút nào.
Hơn nữa, thanh niên Vu Thể giới mắt cao hơn đỉnh, bảo Kim Chấn rời đi, xem như Kim Chấn giữ được một cái mạng.
Dù sao thì thiên kiêu của tộc Ma Bất Tử và Vu Thể giới đều chết không ít ở vùng đất phong ấn trong truyền thuyết, Kim Chấn đi chỉ là tăng thêm một sinh mệnh mà thôi.
“Mấy người các ngươi lại đây, nếu có thể đỡ được một quyền của ta mà không hộc máu, thì xem như đủ tư cách.” Sau khi thanh niên Vu Thể giới đánh bại Kim Chấn, ánh mắt đảo qua trên người đám người Lục Trần, Quý Nhiên, mang theo sắc thái ngạo nghễ tám hướng.
Mấy thiên kiêu Hoàng triều đứng ra nghênh chiến thanh niên Vu Thể giới, nhưng không ai có thể đỡ được một quyền của thanh niên này, có một người càng thảm, trực tiếp trọng thương hôn mê.
Thanh niên Vu Thể giới nhìn thấy cảnh này, khẽ thở dài nói: “Yếu quá, ta mới dùng sáu thành sức mạnh, ngay cả sáu thành sức mạnh của ta cũng không chống đỡ được, đi cũng chỉ làm bia đỡ đạn.”
Vừa nói ra lời này, mấy người bị thương càng chấn động, sau đó vẻ mặt đờ đẫn.
Vốn ngay cả toàn lực, thanh niên Vu Thể giới cũng chưa dùng, chỉ dùng sáu thành thực lực thôi sao.
Bọn họ thua tâm phục khẩu phục.
“Ngươi, qua đây!”
Thanh niên Vu Thể giới chỉ điểm một thanh niên xa lạ.
Thanh niên xa lạ này từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, không giống với mấy người khác, mấy người khác nhìn về phía thanh niên Vu Thể giới trong mắt mang theo sợ hãi, nhưng người này lại rất bình tĩnh, chỉ là trong mắt tràn đầy kiêng kỵ.
Thanh niên này đi ra ngoài, nhìn thanh niên Vu Thể giới nói: “Nếu như ta chống đỡ được, ta cần một quyển luyện thể pháp của Vu tộc.”
Vừa nói ra lời này, không khí lập tức yên tĩnh mấy giây, sau đó, tu giả của Vu Thể giới nhìn chằm chằm vào thanh niên, ánh mắt một mảng lạnh lẽo.
“Ngươi là cái thá gì, cũng muốn có được bí pháp tộc ta!”
“Cho dù đưa cho người, thì ngươi cũng không tu luyện được.”
Tu giả của Vu Thể giới quát lên.
Mặc dù bình thường bí pháp tu luyện thân thể của Vu Thể giới nhất tộc lưu lạc ở bên ngoài, bị những đại thế lực nắm giữ, nhưng đối với bí pháp của bọn họ, người của thế lực ngoại giới hoàn toàn không tham ngộ được, có thể tham ngộ được một chút xíu là đã không tồi.
Dù sao thì bí pháp của Vu Thể giới bọn họ phóng mắt khắp chư thiên đều là bí pháp luyện thể mạnh mẽ nhất.
Nhưng điều khiến bọn họ tức giận là một thanh niên trong mười vực lại vọng tưởng muốn có bí pháp của bọn họ.
Lẽ nào không biết trên Cửu Thiên, người có được bí pháp Vu tộc bị bọn họ biết được sẽ bị diệt môn sao.
Ai cho bọn họ dũng khí nói ra lời này vậy.
“Ta biết bí pháp luyện thể của Vu tộc rất quý giá, không truyền ra ngoài, nhưng ta chỉ muốn một quyển là đủ.” Thanh niên đó nói.
“Được, chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được một quyền của ta, phá được tế đàn, thì ta sẽ đưa cho ngươi một quyển.” Thanh niên Vu Thể giới nói.
“Vu Chiến, cho hắn một bài học!”
“Đánh chủ ý với bí pháp chúng ta, bóp chết hắn cho ta!”
Đám tu giả Vu Thể giới phía sau lần lượt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận