Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1614: Suýt nữa bị lừa (2)

"Tiểu tử, ngươi có thể đừng nói nhảm khiến ta nghe phát bực lên được không?" Một phút sau, thanh niên hoàng bảo ngẩng đầu trợn mắt nhìn Lục Trần.
Bởi vì không có cách nào phá huỷ đồng xu nên thanh niên hoàng bào vốn đã khó chịu vô cùng, mà bên cạnh có người lại khiến hắn càng thêm cáu kỉnh hơn.
"Nghĩ sắp được trở thành người hầu của ngươi nên ta muốn thể hiện giọng ca của mình để hun đúc tình cảm thêm sâu đậm." Lục Trần nói với vẻ mặt cô đơn. Trên thực tế, hắn đang âm thầm kêu gọi ý chí Thiên Nguyên giới, hi vọng đối phương sẽ giúp mình một tay.
Lục Trần cảm thấy, ngay cả khi có ngọn lửa của Phù Cừu cũng không chắc có thể khiến thanh niên hoàng bào trọng thương được. Nếu ý chí Thiên Nguyên giới giúp mình một tay, hi vọng uy lực của Tuế Nguyệt cung sẽ càng mạnh hơn.
Trên thực tế, ý chí của Thiên Nguyên giới vẫn luôn âm thầm chú ý và có thể quan sát tường tận chuyện Lục Trần mượn hoả diễm của Phù Cừu.
Nhưng không hiểu Lục Trần đang làm gì.
Chẳng lẽ một Thiên Tôn thật sự có thể tung ra đại chiêu khiến Tà Thần trọng thương sao?
Nếu có thể làm được, hắn sẽ không ngại giúp đỡ một phen.
Lục Trần không biết ý chí Thiên Nguyên giới có cảm nhận được không, nhưng thấy thần niệm của thanh niên hoàng bào không tập trung vào hắn, Lục Trần biết đây là cơ hội ra tay cuối cùng.
Vẻ mặt Lục Trần đột nhiên trở nên nghiêm túc, hắn cầm Tuế Nguyệt cung lên và kéo dây cung, động tác vô cùng liền mạch.
Khi Tuế Nguyệt cung được kéo ra một phạm vi nhất định, năng lượng thiên địa đều bị điều động và nhanh chóng hội tụ về đây, chỉ trong nháy mắt, trời đất đã tối đen đến mức không nhìn rõ năm ngón tay.
Dị tượng siêu cấp thế này hoàn toàn là do Tuế Nguyệt cung đã lấy quá nhiều năng lượng của trời đất.
Lục Trần thúc giục hai ngọn Thần hoả hợp nhất vào mũi tên được ngưng tụ kia.
Mũi tên lửa trên dây cung ngập tràn nhiệt độ khủng bố, thậm chí không gian cũng có dấu hiệu bị nung chảy.
"Năng lượng hoả diễm mạnh thật, sắp đến Tạo Giới cảnh rồi." Ý chí Thiên Nguyên giới cả kinh, hắn lập tức hiểu rằng đòn sát thủ của thanh niên trước mặt rất khủng bố. Nhưng uy lực cỡ này không đủ để khiến Tà Thần trọng thương, bởi vì Tà Thần đã là thể đại thành rồi nên khó mà tiêu diệt được, trừ khi có Thánh hoả mới có thể đốt đối phương thành hư vô.
Ý chí Thiên Nguyên giới đã sẵn sàng trợ giúp Lục Trần, hắn lập tức huy động tất cả quy tắc hoả diễm của Thiên Nguyên giới dùng nhập vào mũi tên một cách điên cuồng.
Lục Trần chấn động cả người, hắn cảm nhận được rõ ràng uy lực của mũi tên lửa lên gấp mấy lần. Nhiệt độ đất trời cũng bốc lên như một lò lửa, ngay cả khi những tu hành giả xung quanh sử dụng lựa đại đạo để hộ thể mà họ vẫn bị đốt chảy bởi sóng nhiệt vô hình.
Vẻ mặt tất cả mọi người trở nên hoảng sợ, uy lực của ngọn lửa mà Lục Trần điều động quá kinh khủng, không hề kém gì thực diễm.
Lục Trần ra tay bất ngờ cùng với sự hình thành của mũi tên lửa, tất cả đều diễn ra chỉ trong một ý nghĩ, khi cảm giác nguy cơ dâng lên trong lòng thanh niên hoàng bào, hắn đã bị khoá chặt bởi Tuế Nguyệt cung.
Hắn quay ngoắt đầu lại và nhìn về phía Lục Trần với vẻ mặt uất giận, trừ phẫn nộ ra còn có một tia hoảng hoàng không thể kiểm soát.
"Tiểu tử ngươi..." Thanh niên hoàng bào gào lên, hắn biết ngay là thanh niên này không thành thật.
Thực ra, thanh niên hoàng bào biết đối phương sắp giở trò nhưng hắn không thèm để ý trong lòng, bởi vì một Thiên Tôn vốn không thể tạo nên uy hiếp cho hắn được, vì vậy nên mới khinh suất.
Ai mà ngờ được người đó sẽ tung ra một ngọn lửa khủng bố tới vậy.
Sức mạnh hoả diễm chừng này không kém gì lôi đình diệt thế mà ý chí Thiên Nguyên giới đã giáng xuống người hắn.
Năm đó toàn bộ sấm sét đều đánh xuống nhưng cảnh giới của hắn lại rớt từ Tạo giới cảnh xuống Đại Đế. Hiện giờ đang khôi phục nguyên khí, khó khăn lắm mới có thể khôi phục đến Thánh Đế cảnh thì hắn lại phải chống đỡ mũi tên hoả diễm mang uy lực cường đại, chuyện này có chút khó khăn.
Lục Trần buông tay.
Vút.
Mũi tên lửa chứa đầy sức mạnh hoả diễm cuồng bạo bắn ra ngay lập tức. Bang, mũi tên đã đâm thẳng vào ngực thanh niên hoàng bào.
Ầm!
Năng lượng của mũi tên lửa bùng phát giống như một trận pháo hoa, sau đó là một cơn mưa lửa rực rỡ bao phủ trùm lên tất cả mọi tứ.
"Au."
Trong trận mưa lửa nóng rực truyền ra tiếng kêu thảm thiết của thanh niên hoàng bào.
"Làm được rồi."
Khi mọi người nghe thấy tiếng gào của thanh niên hoàng bào, trong mắt họ hiện lên sự ngạc nhiên cùng mừng rỡ.
Thanh niên hoàng bào không hề hấn gì với đại chiêu mà họ thi triển lúc trước, nhưng bây giờ lại phát ra tiếng kêu thảm thiết, có thể thấy mũi tên lửa vừa rồi đã khiến hắn trọng thương.
"Đi."
Lục Trần nói với khuôn mặt tái nhợt.
Uy lực của mũi tên này gần như đã vắt kiệt sức lực của Lục Trần, nghe thấy tiếng hét của đối phương, hẳn là đã bị thương nặng, nhưng muốn giết hắn hoàn toàn, có lẽ còn thiếu chút khí lực.
Hơn nữa, Lục Trần không còn đủ sức để bắn thêm mũi tên thứ hai, vì vậy hắn đã quyết đoán ra lệnh cho mọi người mau chạy thoát thân.
"Tiểu tử, ta muốn ngươi chết không có chỗ chôn." Một giọng nói vô cùng oán độc truyền ra từ trong biển lửa khiến sắc mặt cả đám thay đổi.
Không chần chừ thêm nữa, tất cả đều bay vọt lên không trung.
Ầm!
Trong biển lửa sôi trào mãnh liệt có một bóng người bay ra từ đó, hắn dùng đôi mắt âm độc lạnh lẽo nhìn bóng lưng chạy trốn của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận