Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 990: Nằm không cũng trúng đạn

Đôi mắt đẹp của Triệu Yên Nhi liếc nhìn Lục Trần bên cạnh Cảnh Tử Mặc, châm chọc nói: “Không hổ là Cảnh Tử Mặc thân thiện quảng giao, bất kể đi đến đâu, đều có thể kết bạn.”
Cảnh Tử Mặc cười ha ha: “Triệu tiểu thư đố kỵ năng lực xã giao của người khác sao?”
“Ta nhổ vào.”
Triệu Yên Nhi nhăn lại cái mũi xinh đẹp, không dám gật bừa với lời nói này, sau đó nhìn Lục Trần nghiêm túc nói: “Cảnh Tử Mặc là người trong ngoài bất đồng, nếu mới vừa quen thì mau cắt đứt qua lại, nếu không sau này ngươi bị bán còn giúp hắn đếm tiền đấy.”
Nói xong, lại cảm thấy không thích hợp, nàng không cần phải nhắc nhở đối phương, có lẽ đối phương đã có giao hảo với Cảnh Tử Mặc, nên bĩu môi: “Người đi theo bên cạnh Cảnh Tử Mặc không phải thứ tốt đẹp gì.”
Rất hiển nhiên, Triệu Yên Nhi đã quy Lục Trần vào loại người như Cảnh Tử Mặc.
Cảnh Tử Mặc có vẻ ngoài tuấn lãng, phong độ nhẹ nhàng, nghe nói như thế cũng mặc kệ, nói: “Triệu tiểu thư, lời này ta không bỏ qua được, Trung Châu vực ai chẳng biết Cảnh Mặc Tử ta tính tình rộng rãi, vì bạn bè có thể giúp đỡ không tiếc cả mạng sống, nói xấu ta như thế, quả nhiên chỉ có nữ tử và tiểu nhận là khó dạy nhất.”
Cảnh Tử Mặc gật gù, khiến đôi mắt xinh đẹp của Triệu Yên Nhi phun ra lửa.
Lục Trần cũng cạn lời, người trước mắt này rốt cuộc đã phạm phải chuyện thương thiên hại lý nào ở Trung Châu vực, người bên cạnh hắn nằm không cũng trúng đạn.
“Vô sỉ.” Triệu Yên Nhi tức giận nói.
Chuyện ở đây, thu hút vô số người, vô số ánh mắt dừng lại trên người Cảnh Tử Mặc, đều mang theo vẻ tò mò đánh giá, khe khẽ nói chuyện với nhau: “Đây chính là Cảnh Tử Mặc quảng giao thân thiện sao, một trong tứ hại Trung Châu vực, vẫn là lần đầu thấy.”
“Nói đến tứ hại ở Trung Châu vực, chỉ có Cảnh Tử Mặc coi như bình thường, còn lại đều là biến thái, vô liêm sỉ.”
“Đúng vậy, tam hại còn lại quá vô sỉ, sao ông trời không bắt bọn chúng lại chứ.”
“…”
“Cảnh Tử Mặc, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nói ra tung tích của Liễu Vô Song, nếu không ngươi đừng mơ rời khỏi đây.” Triệu Yên Nhi nhìn Cảnh Tử Mặc nói, khuôn mặt xinh đẹp dần trở nên lạnh lùng, đồng thời trên người tản ra khí tức mạnh mẽ, đây là khí tức cấp Thánh Quân hậu kỳ.
“Ha ha, sớm nghe nói Triệu tiểu thư là viên minh châu xuất sắc nhất Thánh thành, gần hai trăm tuổi đã tu luyện đến Thánh Quân hậu kỳ, hôm nay gặp mặt, quả nhiên giống như lời đồn, lợi hại lợi hại.” Trên mặt Cảnh Tử Mặc mang theo nụ cười ngả ngớn: “Có điều Cảnh mỗ tu luyện võ đạo sớm hơn các hạ năm mươi năm, ngươi cũng không phải đối thủ của ta.”
Cảnh Tử Mặc nói xong, trên người cũng bộc phát ra khí tức mênh mông cuồn cuộn, vậy mà lại mơ hồ đè ép Triệu Yên Nhi.
Cấp Thánh Vương, bất kể là vực nào, tông môn gì, đều là Thái thượng trưởng lão, cấp bậc đứng đầu một phái, tuy Thánh Vương của Trung Châu vực khá nhiều, nhưng cũng vậy, nhân vật ở cấp bậc này chỉ có ở hội trường long trọng, ví dụ như tổ chức đại hội luyện khí, hoặc là liên hôn của thế lực hàng đầu nào đó mới có thể nhìn thấy.
Thông thường sẽ không đi đầy ngoài đường.
Cấp Thánh Quân này, trên cơ bản đại diện cho chiến lực cao nhất ở ngoại giới.
Vì vậy, Cảnh Tử Mặc hoàn toàn không sợ Triệu Yên Nhi, tuy nàng có bối cảnh rất hùng mạnh ở Thánh thành.
“Ta có lẽ không phải đối thủ của ngươi.” Đôi mắt xinh đẹp của Triệu Yên Nhi nhìn về phía Cảnh Tử Mặc, rất ung dung, không kiêu ngạo, thừa nhận không phải đối thủ của hắn, nhưng khi nói đến đây, lại đổi chủ đề: “Nhưng ngươi cũng đừng quên, Thánh thành là địa bàn của ta.”
Bốp bốp!
Triệu Yên Nhi vỗ tay, thanh thúy vang dội, hư không rung lên, gợn sóng từng trận, hai võ giả cấp Thánh Quân viên mãn xuất hiện, mặc áo giáp, sắc mặt ác nghiệt.
Sự xuất hiện của bọn họ, khiến hư không rung chuyển, mơ hồ có gió lốc nổi lên, phát ra âm thanh sóng to gió lớn.
Hai uy áp cực kỳ khủng bố, áp sát về phía Cảnh Tử Mặc.
“Bắt hắn.”
Triệu Yên Nhi ra lệnh, nhanh chóng lùi lại một bước.
“Triệu tiểu thư cho rằng hai người có thể bắt ta sao, cũng quá xem thường ta rồi.” Ngay cả khi hai võ giả cao hơn hắn một tiểu cảnh giới xuất hiện, Cảnh Tử Mặc vẫn không hề sợ hãi, ung dung bình tĩnh nói, trong đôi mắt, hiện lên vẻ sắc bén.
Đối với thiên tài mà nói, hoàn toàn không phân chia tiểu cảnh giới, trực tiếp vượt giới mà chiến.
“Ngạo mạn.”
Một võ giả Thánh Quân viên mãn trong đó hừ lạnh nói, bạo động khí tức toàn thân, giống như có màu vàng chói mắt từ cơ thể hắn sáng lên, rực rỡ đến cực điểm, tất cả trời đất xung quanh như biến thành màu vàng, dao động quy tắc khủng bố như đại dương mênh mông bắt đầu khởi động, khiến cho người ta có cảm giác nghẹt thở cực kỳ mãnh liệt.
Thánh Quân viên mãn này đứng trong hư không, ngâm mình trong lực lượng quy tắc, khiến trời đất biến sắc, đồng tử biến thành màu vàng kim, cực kỳ sắc bén, vươn tay chỉ vào Cảnh Tử Mặc, hào quang vạn trượng hội tụ, một ánh sáng sắc bén phá không chém về phía Cảnh Tử Mặc.
Mái tóc dài của Cảnh Tử Mặc bay lên, toàn thân nở rộ ma quang, giống như ma thần ngông cuồng tự đại, phóng đáng bá đạo, bàn tay phủ một tầng ma quang, bao trùm ánh sáng sắc bén này, bang một tiếng, trực tiếp nghiền ép, ma diệt thành hư vô.
Một bàn tay ma đạo to lớn phóng lên trời, khuấy động hư không, tất cả quy tắc Kim tránh đi, giống như đang nhường đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận